Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 354 - Chương 354. Thái Nhất Nạp Thiên Sát

Chương 354. Thái Nhất nạp Thiên Sát Chương 354. Thái Nhất nạp Thiên Sát

“Vân Thủy thiên cung, quy xà Thái Nhất...”

Lý Phàm hơi suy tư một lúc, trong lòng vạch ra kế hoạch.

Hắn đương nhiên không thể tự mình mạo hiểm, đích thân đi Thái Nhất điện thử xem uy lực của Thiên Sát kiếm.

Nhưng mà hắn có Vô Tương Sát Cơ cũng không cần phải đích thân tiến vào hiểm cảnh.

Lý Phàm sử dụng thân phận của mình, ra ngoài bố trí một phen.

Bản tôn của Lý Phàm lặng lẽ đi đến trước Vân Thủy Thiên Cung, hắn muốn ở đây ôm cây đợi thỏ.

Rất nhanh, một chiến lược khám phá Vân Thủy Thiên Cung không biết từ đâu đến, truyền ra khắp Vân Hải.

Từ lúc bắt đầu, các tu sĩ đối với nội dung của “chiến lược” này đều duy trì thái độ hoài nghi.

Chỉ là sau khi có một số tu sĩ tự mình đem tính mạng ra thử nghiệm, xác thực có nhận được công pháp truyền thừa.

Tính chính xác của chiến lược này cũng xem như đã nhận được sự kiểm chứng.

Nắm giữ quy luật quỷ dị, gần như tương đương với việc tránh thoát khỏi thương vong.

Vì vậy, Vân Thủy Thiên Cung vốn là nơi vẫn luôn thu hút các tu sĩ đến khám phá, hiện tại lại càng trở nên náo nhiệt.

Không chỉ có một số tán tu đến đây cược mệnh, đến cả những thành viên của Vạn Tiên Minh trước giờ rất tiếc mạng sống, sau khi có được “đáp án thông quan”, cũng không có cách nào kháng cự trước cám dỗ thế này.

Bọn họ đều vội vàng tấp nập đi Vân Thủy Thiên Cung khám phá, muốn đến đó tìm kiếm cơ duyên cho bản thân.

Mà Lý Phàm người đã sớm đến đây chờ đợi, đang lựa chọn người có mang vận may, dùng Vô Tương Sát Cơ khóa chặt.

Lợi dụng bọn họ làm đôi mắt cho chính mình, dò xét sự huyền bí của Thiên Sát kiếm.

Bởi vì ở trang cuối cùng của chiến lược có nói rất rõ ràng biện pháp tiếp cận Thái Nhất điện, đánh thức quái vật quy xà.

Nhưng lại không có đề cập đến cơ duyên có thể nhận được ở Thái Nhất điện.

Cái gọi là Lũng Vọng Thục.

Theo như tư duy thông thường, càng vào sâu trong Vân Thủy Thiên Cung thì cơ duyên nhận được sẽ càng quý giá.

Nhiều người thám hiểm như vậy, đương nhiên không thiếu những dũng sĩ có đầy tinh thần khám phá.

Vì vậy, dưới ánh nhìn của Lý Phàm.

Gần mười mấy người tiến vào Vân Thủy Thiên Cung, sau khi ở mọi nơi trong đó lấy được chỗ tốt vẫn không thỏa mãn, tiếp tục hướng mục tiêu đến Thái Nhất Điện.

Một đường đi đến cánh rừng kiếm lúc trước.

Nỗi đau xuyên tim khi bị kiếm đâm tuy đáng sợ.

Nhưng vì nghĩ tới những bảo bối dễ như bàn tay đã lấy được ở phía trước, đau đớn dường như cũng giảm nhẹ đi nhiều.

Một đoàn người cắn răng cố chịu đựng cơn đau dữ dội, khi đến được quảng trường phía trước Thái Nhất điện gần như đã kiệt sức.

Ồn ào dựa theo chiến lực bắt đầu kêu to gọi nhỏ.

“Đệ tử đời thứ một trăm sáu mươi bảy của Vân Thủy Thiên Cung, cầu kiến Thái Nhất tổ sư!”

“Thái Nhất tổ sơ, mời người ra ngoài gặp mặt!”

Âm thanh kêu gọi truyền khắp không gian đại điện.

“Bùm!”

Mặt đất chấn động, Thái Nhất điện nhô lên trên không trung.

Dưới ánh mắt vừa kinh hãi vừa chờ mong của mọi người, quái vật quy xà thật sự xuất hiện.

Nó có chút mơ màng đánh giá đám người trước mặt, qua một khoảng thời gian rất lâu vẫn không có phản ứng gì.

Cũng chỉ có một số tu sĩ phản xạ nhanh nhạy.

Bọn họ lấy ra công pháp truyền thừa nhận được từ Vân Thủy Thiên Cung, nhằm để chứng minh thân phận của mình.

Những người khác cũng bắt đầu tỉnh táo lại, vội vàng làm theo.

Trong nhất thời, trên quảng trường, đủ các loại ánh sáng không giống nhau của các công pháp vận chuyển liên tiếp tỏa sáng, chiếu lên trên người Thái Nhất.

“Các ngươi...”

Quái vật quy xà suy nghĩ trì độn cuối cùng cũng tỉnh táo lại.

“Đều là đệ tử của Vân Thủy đế cung ta ư?”

Ánh mắt quét qua, từng món công pháp đều xác nhận một lần.

Nhìn vào nhóm tu sĩ có đủ kiểu sắc thái biểu cảm trước mắt, trong đôi mắt đục ngầu của nó đều là vẻ thổn thức xen lẫn vui mừng.

“Vân Thủy Thiên Cung chúng ta, đã rất lâu rồi không có náo nhiệt như thế này.”

“Bắt đầu từ lúc....”

“Khoan đã, hình như ta quên mất chuyện gì đó quan trọng.”

Giọng điệu của quy xà thay đổi, ánh mắt đột nhiên trở nên mơ màng.

Sau đó giống như là đã nghĩ tới chuyện gì, biểu cảm nhanh chóng thay đổi.

Quảng trường chấn động, Thái Nhất điện rung lắc kịch liệt.

Thân hình to lớn của quái vật quy xà, không biết vì lí do gì, bắt đầu không chịu không chế mà run rẩy.

“Các ngươi...”

Nó dùng âm thanh run rẩy khó khăn gầm lên một tiếng.

“Chạy mau!”

Các tu sĩ vốn dĩ đang vô cùng mong đợi đứng trước Thái Nhất điện, lúc này đây toàn bộ đều sững sờ.

“Bảo chúng ta chạy đi, là có ý gì vậy?”

Khuôn mặt người nào người nấy ngẩn ngơ nhìn nhau, vẻ mặt bối rối khó hiểu.

Nhưng theo sự chấn động rung lắc càng ngày càng rõ ràng, mãnh liệt của mặt đất.

Bọn họ rốt cuộc cũng phát giác ra chỗ bất thường.

“Chạy đi!”

Âm thanh tuyệt vọng của quy xà Thái Nhất lần nữa vang lên.

Theo âm thanh hết lên của nó, trên một đám tu sĩ, bắt đầu xuất hiện ánh sáng màu xanh lam nhàn nhạt.

Chính là thủ đoạn mà trước đó có thể đem đám tu sĩ trong thời gian ngắn thoát khỏi Vân Thủy Thiên Cung.

Tuy nhiên, ánh sáng màu xanh lam trong nháy mắt trước khi thành hình.

Một thanh tàn kiếm toàn thân đen ngòm, sát khí xung thiên, đột nhiên xuất hiện.

Lần này không có triệu hồi ra hình bóng của hàng vạn thanh kiếm xuyên phá quái vật quy xà nữa.

Mà mơ hồ giống như muốn từ trong cơ thể của Thái Nhất thoát ly ra ngoài vậy.

Trong âm thanh ma sát sắc bén và khó nghe.

Thái nhất phát ra tiếng kêu ai oán đầy đau đớn.

Trận pháp truyền tống màu xanh lam nhất thời bị gián đoạn.

“Bùm!”

Thân Thiên Sát kiếm tàn phá, đang muốn hoàn toàn thoát ly khỏi cơ thể Thái Nhất.

“Không!”

Bình Luận (0)
Comment