Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 442 - Chương 442. Mặt Kính Mới Sinh Của Thiên Huyền Kính

Chương 442. Mặt kính mới sinh của Thiên Huyền Kính Chương 442. Mặt kính mới sinh của Thiên Huyền Kính

Nếu Triệu Nhị Bảo này nói thật thì đây đúng là một tạo hóa vô cùng to lớn. Thế nhưng tiền bổi Đầu Lâu đã nhắc nhở nguy cơ như lửa xém lông mày, không thể trì hoãn nữa.

“Còn thiếu bao nhiêu món nữa?” Tiêu Hằng lạnh giọng hỏi, uy áp thuộc về tu sĩ Kim Đan theo đó mà phóng thích ra.

Triệu Nhị Bảo run rẩy, mồ hôi lạnh ứa ra, lập tức trả lời: “Hơn một trăm món, chỉ còn hơn một trăm món nữa là đủ tạo thành đạo vận cộng minh để cho chúng ta cảm ngộ.”

Tiêu Hằng trầm ngâm một lát rồi đánh nhịp, nói: “Ta truyền tin kêu Trường Ngọc bọn họ giúp đỡ, nhanh chóng thu thập đủ.”

“Sau khi tập hợp đủ số lượng thì lập tức rời khỏi biển Tùng Vân.”

Hai tỷ muội Ân thị nghe vậy thì đồng thời sửng sốt: “Rời khỏi biển Tùng Vân?”

Lúc này, Tiêu Hằng mới kể lại việc tiền bối Đầu Lâu báo động trước. Hai tỷ muội nghe vậy thì đều thay đổi sắc mặt, khẽ gật đầu đồng ý.

Ba tháng sau, một chiếc phi chu chứa đầy đồ cổ đạo vận chở mọi người ở Ly giới rời khỏi biển Tùng Vân, chạy thẳng về phía châu Thạch Lâm.

Cùng lúc đó, trên Vạn Tiên đảo, ở chỗ phân thân Lý Phàm, linh phù truyền tin vốn yên lặng từ lâu lại đột nhiên nhận được tin tức: “Lâm Phàm đạo hữu? Lâm Phàm đạo hữu?”

Phân thân tỉnh lại khỏi quá trình tu hành, hơi cảm ứng một chút, lập tức lộ ra nụ cười.

“Lâm Phàm đạo hữu có đấy không?”

“Gần nhất ta thu được tin tức, biển Tùng Vân sắp có chuyện lớn phát sinh.”

“Nếu đạo hữu vẫn còn ở biển Tùng Vân thì mau chóng rời đi cho thỏa đáng.”

“Lượng Tiểu Dược Vương đỉnh mấy năm nay được tiêu thụ rất ổn định, ta đã bán được hơn phân nửa.”

“Mà cũng đã có manh mối về địa điểm rơi xuống của viên sao băng kia, hình như là bên trong Thương Ngô uyên. Đã có một ít tu sĩ tiến tới thăm dò, chẳng qua Thương Ngô uyên sâu không thấy đáy, muốn tìm được dấu vết thì chắc phải tốn thêm một thời gian nữa.”

“Có điều, ta cũng định đẩy nhanh tốc độ ra tay. Chờ khi bộ mặt thật của viên sao băng kia hiện ra ánh sáng, lúc đó tin tức giả mạo mà chúng ta tung ra để kiếm lời cũng sẽ bị vạch trần, chắc chắn giá của Tiểu Dược Vương đỉnh sẽ rớt xuống nghìn trượng, muốn bán cũng không ai mua.”

Tiêu Tu Viễn liên tục lải nhải một hồi lâu rồi sau đó lập tức chuyển khoản ba vạn điểm cống hiến sang.

Trong những năm này, quả thật y hết lòng tuân thủ hứa hẹn, mỗi khi bán được một cái Tiểu Dược Vương đỉnh, y đều chia một phần lợi nhuận cho Lý Phàm.

Tổng cộng y đã chuyển cho Lý Phàm hai mươi sáu vạn điểm cống hiến.

Tất cả số điểm cống hiến này được phân thân đổi thành linh thạch, cất giữ trong tiền trạm cảnh Bạch Cốt.

“Tiêu đạo hữu quả là người làm ăn uy tín.”

“Có lẽ kiếp sau mình còn có thể tìm y hợp tác tiếp.”

Lỳ Phàm trả lời Tiêu Viễn, cho hay bản thân đã biết đa tạ y quan tâm, sau đó hàn huyên vài câu rồi chấm dứt trò chuyện.

“Cuối cùng cũng tới...” Phân thân cảm thán một câu, nắm chặt thời gian cuối cùng tìm hiểu thôi diễn “Tạo Hóa Hồng Lô Công”.

Năm 28 sau Lưu Điểm, châu Thiên Vũ.

Lý Phàm khắc phục được khuyết điểm của bản thân, hoàn thành giai đoạn hai của cuộc huấn luyện kín.

Tỷ lệ phân biệt dấu vết hồn khế của hắn đạt tới 100%, kiểm tra tri thức kết cấu trận pháp lần nào cũng đạt kết quả tốt.

Ngày hôm nay, ở trong giữa những thiên tài trận đạo, Lý Phàm cũng có thể được xếp trong danh sách những người đứng đầu.

Tu sĩ tới làm quen với hắn cũng dần dần nhiều lên, rối rít gửi lời mời kết bạn tới hắn.

Lý Phàm cũng không tỏ vẻ làm cao, ai tới cũng không cự tuyệt, mỉm cười đồng ý.

Hơn nữa, hắn còn mở ra công năng đa nhiệm của hoá đạo thạch, cùng lúc trò chuyện làm sâu sắc thêm mối quan hệ với đám hảo hữu mới này.

Thời gian dần qua, hình tượng Lý Phàm thân thiện nho nhã dần ra đời trong lòng mọi người.

Hôm nay là thời gian giải lao sau khi hoàn thành huấn luyện, Kỷ Hoành Đạo rút kinh nghiệm giáo huấn lần trước, không cho phép các học viên đi ra ngoài, chỉ cho họ nghỉ ngơi trong biệt viện Hoàn Vũ.

Nhân dịp hiếm khi tất cả mọi người cũng nhàn rỗi này, Lý Phàm nhanh chóng mở rộng các mối quan hệ.

Sau khi nghỉ ngơi một tháng, mọi người đã điều chỉnh thể xác và tinh thần về trạng thái tốt nhất, đợt huấn luyện cuối cùng của Thiên Huyền Tỏa Linh Trận đã sắp đến.

Lý Phàm vô cùng chờ mong,

Vì theo lời Kỷ Hoành Đạo nói, giai đoạn huấn luyện tiếp theo này rất có thể liên quan tới chí bảo của Vạn Tiên Minh - Thiên Huyền Kính.

Ngày hôm nay, Kỷ Hoành Đạo triệu tập mọi người lại, bày ra vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.

“Tiếp theo, các ngươi sẽ thấy quá trình chế tạo trận pháp hạch tâm của Thiên Huyền Toả Linh trận. Chắc các ngươi chắc cũng đoán được, trận pháp này có tên gọi là Thiên Huyền Tỏa Linh thì chắc chắn không thể bỏ qua công dụng của Thiên Huyền Kính.”

“Trên thực tế, mỗi một trận pháp hạch tâm đều được một mặt kính mới sinh của Thiên Huyền Kính đảm nhiệm.”

Mặc dù đã chuẩn bị tâm lý, nhưng khi nghe thấy Kỷ Hoành Đạo chính miệng nói ra, mọi người ở đây đều không khỏi lộ ra vẻ mặt khiếp sợ.

Kỷ Hoành Đạo nhìn thoáng qua mọi người, tiếp tục diễn giải: “Tuy rằng Thiên Huyền Kính có ngàn vạn phân thân nhưng mặt kính mới sinh này có giá trị hơn xa mặt kính bình thường khác.”

“Mọi người đều biết, Thiên Huyền Kính có linh trí của bản thân.”

“Mấy ngàn năm qua, nó cũng không ngừng trưởng thành, giống như tu sĩ vậy.”

“Mặt kính ra đời càng sau thì công năng càng mạnh.”

“Mà nhóm mặt kính gần nhất này chỉ mới được sinh ra từ ba năm trước, vốn dựa theo kế hoạch là dùng để...”

“Nói tóm lại, giá trị của chúng đã không thể dùng điểm cống hiến hay linh thạch để tính toán.”

Bình Luận (0)
Comment