Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 443 - Chương 443. Mặt Kính Mới Sinh Của Thiên Huyền Kính (2)

Chương 443. Mặt kính mới sinh của Thiên Huyền Kính (2) Chương 443. Mặt kính mới sinh của Thiên Huyền Kính (2)

“Để có được cơ hội quan sát quá trình chế tạo trận pháp hạch tâm này, Sách Trận đường chúng ta vất vả lắm mới xin được.”

“Các ngươi cần phải ký thêm vào một bản khế thư giữ bí mật nữa.”

Thượng Quan Thạch vẫn luôn đứng im bất động cả buổi cuối cùng cũng có hành động, y nhẹ nhàng chỉ tay một cái, ánh vàng đầy trời phân tán bay đến trước mặt mọi người.

Không có ai do dự, tất cả đều nhanh chóng viết tên của bản thân xuống.

Lúc này, Kỷ Hoàng Đạo mới tiếp tục nói tiếp: “Với tư cách làm trận pháp hạch tâm của Thiên Huyền Toả Linh trận, mặt kính mới sinh có tác dụng mấu chốt khống chế toàn cục.”

“Nếu muốn kiến tạo Thiên Huyền Tỏa Linh Trận, các ngươi phải làm cho mặt kính mới sinh có độ hòa hợp mười phần với kết cấu trận pháp.”

“Trước khi được niêm phong vào hạch tâm, nó sẽ hiện ra hình dáng nguyên thủy nhất, thuần túy nhất.”

“Bởi vậy, chỉ có nhân dịp cơ hội khó có được này, các ngươi mới có thể hiểu rõ được nó.”

“Từ đó, độ chính xác và xác suất xây dựng trận pháp thành công của các ngươi mới được đề cao lên.”

“Nếu thiếu một bước này mà muốn tạo ra một Thiên Huyền Tỏa Linh Trận đạt yêu cầu thì chỉ có thể nói khó càng thêm khó.”

“Cơ hội chỉ có một lần, các ngươi phải cố gắng nắm bắt cho tốt.” Kỷ Hoành Đạo nói với giọng điệu hết sức nghiêm nghị.

Các học viên cũng hiểu rõ, cơ duyên như vậy rất có thể chỉ xuất hiện một lần trong đời, cho dù có tâm tính vững vàng đến đâu thì họ cũng không khỏi cảm thấy bất an lẫn mong đợi.

Đứng trước đám đông, Kỷ Hoành Đạo lấy ra một khối linh phù truyền tin, dường như để liên hệ với ai đó. Một lúc sau, ông ta gật gật đầu kết thúc truyền tin và lại lấy ra một tấm châu Nguyên Đạo từ nhẫn trữ vật rồi ném lên cao phía trên đầu đám đông.

Tiếp theo, ông ta lại lấy ra một tấm ngọc giản màu bạc rồi bóp vỡ nó một cách nhẹ nhàng. Ngay sau đó, vô số ký tự hỗn loạn lộn xộn tuôn ra từ trong ngọc giản đó.

Kỷ Hoành Đạo bắt quyết, số ký tự lần lượt bay về phía châu Nguyên Đạo trên trời cao theo một thứ tự nào đó.

Lý Phàm híp mắt nhìn lên châu Nguyên Đạo trên đầu, phát hiện ra từng đoạn văn tự kia lần lượt lóe sáng lên với tốc độ cực nhanh.

Số ký tự này liên tục biến đổi. Sau khi hấp thụ số ký tự trên, Thiên Huyền vốn bình thường bỗng lại biến hoá trở nên kỳ dị, viền kính phát ra ánh sáng nhàn nhạt rồi từ từ tan chảy biến mất, từ đó, mặt kính như không còn bị giới hạn nữa, bắt đầu mở rộng ra khắp xung quanh một cách nhanh chóng.

Chỉ trong chớp mắt, tấm kính vốn chỉ bằng bàn tay kia đã vươn mình biến thành một cánh cửa to lớn cao trăm trượng, rộng ba mươi trượng.

Mặt kính rộng lớn cao vút kia không phản chiếu cảnh sắc xung quanh, mà thay vào đó là những dòng ánh sáng màu bạc đang chuyển động.

Khi mọi người đang thán phục trước biến đổi này thì Kỷ Hoành Đạo đã bay đến trước kính, đánh ra một đạo pháp quyết.

Chùm ánh sáng bạc lượn lờ trên mặt kính chợt vươn ra và bao phủ Kỷ Hoành Đạo. Đúng lúc này, những kí tự trên mặt kính cũng hiện ra rồi tan biến trong chớp mắt.

Như đã xác nhận được thân phận của Kỷ Hoành Đạo, chùm sáng bạc kia nhạt dần. Sau đó, lại có những đốm đen dần lan ra từ chính giữa rồi nhanh chóng chiếm trọn toàn bộ mặt kính, một thông đạo không gian hình chữ nhật được hình thành ngay trước mặt mọi người.

“Đây là…”

“Có thể chọn bất kỳ một mặt kính nào của Thiên Huyền Kính làm vật tiết điểm để mở ra không gian truyền tống?”

“Dường như còn phải thông qua hai tầng xác nhận là mật mã và thân phận thành viên liên minh nữa.” Lý Phàm căn cứ vào cảnh tượng trước mắt mà suy đoán.

“Theo sau ta, thông qua nghiệm chứng thân phận của Thiên Huyền Kính thì mới có thể đi vào thông đạo.” Nói xong, Kỷ Hoành Đạo dẫn đầu bay vào trong.

Những học viên còn lại cũng vội vàng bay đến phía thông đạo với tâm trạng phấn khích. Mỗi lần có người chuẩn bị xuyên qua thì sẽ có chùm ánh sáng bạc soi xuống xác định thân phận. Nếu không có gì kì lạ xảy ra thì ánh sáng bạc sẽ biến mất, chứng tỏ người này đã thông qua kiểm chứng.

“Nguyên tắc vận hành có vẻ giống với Thiên Huyền Toả Linh trận.” Lý Phàm nghĩ vậy rồi cũng theo sau đoàn người bay vào thông đạo không gian.

Cảm giác chóng mặt lập tức truyền tới.

Tương tự với cảm giác khi truyền tống cự ly cực xa, cứ như không gian bị kéo giãn ra, cảm giác cũng bị bóp méo.

Ngay giây sau, Lý Phàm cảm giác như bản thân vừa thoát ra từ một lớp màng mỏng bao bọc bên ngoài làn da toàn thân. Hắn ngã xuống một không gian kì lạ, sắc màu như biến mất, cảnh vật trong tầm mắt đều là màu xám trắng vô tận.

Có hắc tuyến gào thét bay đến từ phương xa, áp sát thân thể mọi người, thậm chí có sợi xuyên qua cả người bọn họ rồi vọt đến nơi xa xăm vô tận.

Lại có những bạch tuyến rơi xuống từ đỉnh đầu hoặc phóng ra từ vực thẳm, chúng đều không ngừng vọt đến mặt đối diện.

Thỉnh thoảng, khi những hắc tuyến và bạch tuyến giao nhau tại một điểm, chúng sẽ lập tức quấn vào nhau, cuối cùng biến thành một điểm nhỏ hư vô.

Điểm nhỏ này sẽ tồn tại trong một khoảng thời gian khác nhau, có cái lập tức biến mất, có cái sau vài nhịp hô hấp vẫn còn đó. Nhưng cuối cùng, chúng chắc chắn sẽ triệt để tiêu tan.

Khi vẫn đang ngẩn người chiêm ngưỡng cảnh tượng kì ảo siêu thực này, mọi người bất ngờ đều cảm thấy chóng mặt, ánh mắt bị thu hút lên cao. Bọn họ thấy được, trong thế giới rộng lớn không có giới hạn này, những sợi hắc tuyến và bạch tuyến kia đều đang tuần hoàn theo một quy tắc nào đó.

Bình Luận (0)
Comment