Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 447 - Chương 447. Chúng Tiên Mưu Đoạt Xích Viêm

Chương 447. Chúng tiên mưu đoạt Xích Viêm Chương 447. Chúng tiên mưu đoạt Xích Viêm

Nhân cơ hội này, bọn họ càng tấn công kịch liệt hơn, bị cả năm vị tiên quân vây công, Xích Viêm ngày càng phải thu nhỏ lại.

Thắng lợi có vẻ như đã gần ngay trước mắt.

Tuy nhiên…

Sau khi bị ép phải thu nhỏ đến cực điểm, chỉ còn là một điểm sáng nhỏ nhoi khiến người khác không thể nhìn rõ, đốm sáng Xích Viêm lại đột ngột chuyển động.

Với tốc độ vượt khỏi tưởng tượng của mọi người, nó vẽ ra một đường sáng đỏ gấp khúc trên bầu trời bao la, bắn xuyên qua khối chất lỏng đậm đặc đỏ sẫm mà Thiên Dương hoá thành, tạo ra một lỗ hổng lớn trên người của y.

Chất lỏng bên trong lỗ hổng kia đã bốc hơi và biến mất hoàn toàn, chất lỏng xung quanh lập tức tràn vào để lấp đầy lỗ hổng kia nhưng vì nhiệt độ quá cao, quá trình khôi phục này mãi vẫn chưa xong được.

Nước sông Lan Thương cùng với ngọn núi treo ngược kia cũng bị Xích Viêm chém ngang thành hai nửa, nước sông cạn kiệt, thân núi vỡ tan, hai tiếng rên rỉ phát ra cùng một lúc.

Hạo Hiên Tiên Quân liên tiếp bắn ra những mũi tên bạc nhưng vẫn không thể nào đuổi kịp vệt sáng đỏ. Ngược lại, trong quá trình đuổi bắt, những mũi tên đó còn bị đồng hóa và biến thành những vệt sáng màu đỏ khác rồi bắn ra những phương hướng khác nhau.

Bọn chúng liên tục di chuyển qua lại, hoành hành ngang dọc.

Tất cả những gì chắn đường chúng nó đều bị sức mạnh mang tính hủy diệt kia thiêu đốt thành hư vô.

Ánh sáng bạc không ngừng lóe sáng, đó là do Trương Chí Lương đang lợi dụng trận pháp để giúp các vị tiên quân chuyển dời vị trí, chống chọi với đợt tấn công đến từ Xích Viêm. Nhưng cho dù là vậy, chư vị tiên quân vẫn ở thế hạ phong.

Đúng lúc này, Trương Chí Lương lại có động tác khác.

Một cái, hai cái, …, hàng ngàn, trên vạn,...

Những khối lập phương màu bạc vô cùng vô tận bất ngờ xuất hiện trên bầu trời, phong toả hoàn toàn không gian chiến đấu giữa Xích Viêm và năm vị tiên quân.

Tuy bọn chúng trông thì có vẻ hỗn loạn không có quy luật nhưng Lý Phàm lại có thể nhận ra, vô vàn trận miện như sao trời kia thật ra đang hư hư thực thực tổ hợp thành một loại trận pháp nào đó.

“Tụ linh!” Trương Chí Lương lạnh lùng cất tiếng.

Ngay sau khi giọng nói của Trương Chí Lương phát ra, một bộ phận trận miện trên vòm trời đồng loạt phát ra ánh sáng màu bạc chói chang, một Tụ Linh Trận lớn siêu cấp được tạo nên từ vô số trận miện chi chít bất ngờ hiện ra.

Biển Tùng Vân cũng chợt nổi gió lớn, tạo nên sóng gió động trời.

Linh khí điên cuồng tụ tập về vùng bị trận miện phong tỏa giúp các vị tiên quân hấp thụ trị thương. Trong giây lát, cả năm vị tiên quân đã khôi phục lại trạng thái đỉnh cao.

“Băng hàn!”

Trương Chí Lương lại ra tay. Sau hiệu lệnh của ông ta, một bộ phận trận miện phát sáng, nhiệt độ trên bầu trời nhanh chóng bị hạ thấp, những tinh thể băng bắt đầu ngưng kết trên không trung.

Dường như ngay cả đến không khí cũng bị đóng băng, tốc độ chuyển động của vệt sáng đỏ cũng vì thế mà chậm chạp hơn hẳn.

“Trì hoãn!”

Vô số sợi tơ ánh sáng màu bạc nhanh chóng vươn ra từ trận miện rồi quấn lấy vệt sáng màu đỏ kia.

“Sinh diệt!”

“Chôn vùi!”

Từng loại trận pháp được hình thành từ tổ hợp trận miện liên tục được thi triển ra.

Thực lực của Xích Viêm bị hạn chế còn thực lực của các tiên quân thì lại được tăng cường, nếu cứ tiếp tục như vậy, thực lực song phương sẽ trở nên cân bằng.

Vầng thái dương to lớn trên trời cùng với dòng tinh hà màu bạc tạo thành gông xiềng, ngăn chặn liên hệ giữa Xích Viêm với thiên địa.

Còn năm vị Hóa Thần thì lại có thể tùy ý hấp thụ linh khí của biển Tùng Vân nhằm bù đắp tiêu hao trong chiến đấu.

Mặc cho trong kiếp này, Xích Viêm có cường hãn hơn nhiều so với kiếp trước thì nó chỉ là một tên “đốt lò” mà thôi. Nếu cứ tiếp tục như thế này, việc nó bại trận chỉ là điều sớm muộn sẽ xảy ra.

Ngay khi Lý Phàm cho rằng chiến cuộc sẽ đi theo chiều hướng bên nào chịu đựng được tiêu hao thì sẽ giành được chiến thắng thì thế cục lại biến hoá.

Khi cảm thấy mình sắp rơi vào thế bất lợi, Xích Viêm, từ một điểm sáng, lại biến trở về hình dạng con người.

“Nó định làm gì vậy?”

Không chỉ Lý Phàm mà tất cả những người đang theo dõi đều không hiểu mục đích của Xích Viêm. Nhưng chuyện này lại khiến cho những vị Hóa Thần đang chiến đấu kia phải kinh hãi.

Chỉ thấy, hàng loạt món vũ khí được tạo thành từ lửa bất ngờ xuất hiện xung quanh Xích Viêm.

Đao, thương, kiếm, kích, búa, riều, câu, xiên,…

Xích Viêm lắc nhẹ người, sau đó, bỗng có từng “Xích Viêm” khác hiện ra cạnh bên những vũ khí ấy.

Trong giây phút đó, dù trên trời hay dưới đất, tất cả mọi vật đều im lặng đến lạ lùng.

Tổng cộng có mười tám “Xích Viêm” tách ra cùng công kích năm vị tiên quân.

Chúng tiên trên Vạn Tiên đảo cũng ồn ào bàn tán: “Chẳng lẽ đây là thuật phân thân?”

“Một Xích Viêm đã khó đối phó rồi, một lúc xuất hiện đến mười tám vị… làm sao mà đánh? Đây khác gì cục diện tất bại đâu cơ chứ?”

“Ta thấy chưa chắc, số phân thân này vẫn có điểm khác biệt với Xích Viêm chân chính đấy.”

“Nhưng dù vậy thì số lượng cũng quá nhiều rồi! Vả lại, ngươi nhìn xem, vũ khí Xích Viêm đang dùng không phải chỉ để làm cảnh. Chiêu chiêu đoạt mạng, thế công mạnh mẽ hơn lúc trước nhiều.”

Mọi người tranh luận với nhau, trong đó, có một số người cảm thấy bất an nên thử tìm cách ly khai thông qua truyền tống trận.

Bình Luận (0)
Comment