Lý Phàm ngừng một chút và nhìn mặt đối phương rồi nói tiếp: “Hà Hân Hân đã thành niên, nàng biết lão phụ thân của mình sống đáng thương như thế nên không đành lòng. Nhưng nếu nàng giúp đỡ hắn một cách công khai thì lại sợ bị người trong nhà phát hiện.”
“Vì vậy, nàng chỉ đành đổi phương thức khác để lặng lẽ truyền tin tức mà mình nghe lén được cho Hà Chính Hạo.”
“Với sự trợ giúp của con gái mình mà Hà Chính Hạo đã hoàn toàn lật ngược tình thế!”
Giọng điệu của Lý Phàm có chút hưng phấn xen lẫn ghen tị: “Hắn đã sớm biết tin “Ô Cổ Diệu Thạch” sẽ tăng giá nên cho dù có phải táng gia bại sản hắn cũng nhất định phải mua bằng được.”
“Sau khi giá của nó tăng gấp đôi thì hắn lập tức bán tháo.”
“Chỉ trong một lần, hắn đã kiếm được mười mấy vạn độ cống hiến!”
“Mười mấy vạn đó! Lão đại à! Con số này đủ để làm kinh phí bao nhiêu năm của ta đó.”
“Hà Chính Hạo sợ tin tức bị lộ ra ngoài sẽ gây bất lợi cho con gái mình nên đã bịa ra một vài lời nói dối, hắn nói là nhờ vào tu sĩ Thiên Cơ tông Thượng cổ chỉ điểm và truyền bá khắp nơi.”
“Ta khinh! Hắn thật sự coi chúng ta là kẻ ngốc mà!”
“Lão đại, may là ta nhạy bén, cố gắng nghĩ trăm phương ngàn kế để quấy rầy hắn, sau đó ta mới moi ra được chân tướng từ trong miệng hắn.”
Vẻ mặt Lý Phàm đắc ý như muốn tranh công.
“Lần này, đề thi đại khảo nhập chức được tiết lộ cũng là từ Hà Hân Hân mà ra.”
“Lão đại, ngươi nói xem có đáng tin hay không hả?”
Lúc này, bóng người trên hòn đá vỡ không những không tức giận mà còn giữ yên lặng, dường như hắn đang tra tìm thứ gì đó.
Một lúc lâu sau, giọng nói của đối phương lần lượt truyền đến.
“Quả thật Hoành Như Thủy có một cô con gái nhưng thân phận của phụ thân con bé vẫn luôn là một bí ẩn.”
“Có điều, nhiều năm trước, nàng đã từng dẫn một thanh niên về nhà. Nhưng không lâu sau, thanh niên đó đã mất tung tích.”
“Ta xem thử dáng vẻ của hắn thì…”
“Quả nhiên là Hà Chính Hạo.”
Đối phương rất kinh ngạc.
“Còn cái này…”
“Trước khi Ô Cổ Diệu Thạch tăng vọt thì có xuất hiện ghi chép giao dịch bất thường. Lúc đó, có người thu mua trắng trợn rồi bán lại khi giá đạt đỉnh điểm.”
“Người này nắm bắt thời cơ thật sự quá tốt, khiến người ta rất khó tin tưởng nếu như không phải hắn đã sớm biết tin tức nội bộ.”
“Người mua…”
“Lại là Hà Chính Hạo!”
Đồng thời, một tiếng động lớn phát ra từ phía đối phương, giống như tiếng đập bàn.
“Nói như vậy, đề thi đại khảo nhập chức Vạn Tiên Minh rất có thể là thật?”
Hơi thở của đối phương trở nên gấp gáp.
Lý Phàm gật đầu lia lịa: “Cho nên ta mới vội vàng tìm lão đại! Ngươi phải biết rằng đại khảo nhập chức sẽ sớm được cử hành!”
“Nếu như trước đó, chúng ta có thể sớm có được đề thi…”
“Chúng ta có thể đảm nhiệm nhiều cương vị then chốt hơn trong Vạn Tiên Minh.”
Đối phương đương nhiên cũng hiểu được mức độ nghiêm trọng của sự việc, vội vàng hỏi: “Hắn nói thế nào?”
Lúc này, Lý Phàm đột nhiên có chút chần chừ.
Hắn ấp a ấp úng nói: “Lão đại, giá mà Hà Chính Hạo đưa ra lần này có hơi cao…”
Đối phương tức giận quát: “Ta bảo ngươi nói thì ngươi cứ nói! Chẳng qua chỉ là một chút linh thạch mà thôi, làm sao có thể so sánh được với đề thi đại khảo nhập chức chứ?”
Lý Phàm đưa tay ra hiệu: “Hắn muốn con số này?”
“Năm mươi vạn độ cống hiến? Không phải là không thể…” Đối phương còn chưa dứt lời.
Lý Phàm đã vội vàng lắc đầu, cắt ngang: “Không phải, là năm trăm vạn.”
Sắc mặt đối phương nhất thời cứng đờ.
“Năm trăm vạn? Hắn điên rồi ư?!” Giọng đối phương có chút run rẩy.
Nhưng ngay sau đó, đối phương kịp phản ứng lại.
Sắc mặt của hắn đột nhiên tối sầm, trong giọng nói có chút sát khí: “Ngươi bị lộ rồi?!”
“Đối mặt với một người chỉ là tu sĩ Trúc Cơ, hắn sẽ không bao giờ đưa ra một mức giá bất thường như vậy được.”
“Trừ phi hắn biết rằng có một tổ chức đằng sau ngươi…”
Hình ảnh trên hòn đá vỡ chớp tắt chớp tắt tựa hồ có thể biến mất bất cứ lúc nào.
Đối phương nhìn chằm chằm Lý Phàm, chờ đợi câu trả lời của hắn.
Lý Phàm có chút không nói nên lời: “Lão đại, chẳng lẽ trong lòng ngươi, ta thiếu chuyên nghiệp như vậy sao?”
“Ta chỉ nói với hắn rằng ta cũng có người chống lưng mà thôi.”
“Ở trong Vạn Tiên Minh, cho dù có làm người hầu thì ai mà không có quan hệ thân thích chứ.”
“Lão đại yên tâm đi, ngay cả khi Hà Chính Hạo có phỏng đoán thì hắn sẽ không bao giờ nghĩ đến phương diện ta là gián điệp đâu.”
“Trên thực tế, Hà Chính Hạo chỉ đang giăng lưới rộng thôi. Hắn cũng biết rủi ro khi bán đề thi đại khảo nhập chức, cho nên hắn chỉ thực hiện giao dịch một lần.”
“Chỉ giao dịch với một bên, đồng thời hắn còn muốn giới hạn người biết được đề thi tham gia đại khảo nhập chức không được quá mười người.”
…
Nghe Lý Phàm giải thích xong, sắc mặt của đối phương dần dần dịu lại.
Hình ảnh một lần nữa trở nên sáng tỏ rõ ràng, đối phương cẩn thận phân tích một lúc và nói: “Năm mươi vạn độ cống hiến cho một người, tuy chi phí có hơi cao nhưng cũng có thể chấp nhận được.”
“Chỉ là con số này cũng rất lớn. Nếu đề thi Hà Chính Hạo đưa ra là giả…”
Lý Phàm thản nhiên nói: “Hà Chính Hạo có nói: dù gì đại khảo nhập chức cũng kéo dài bảy ngày, hắn có thể đưa miễn phí đề thi ngày đầu tiên cho chúng ta. Sau khi chúng ta xác nhận mọi thứ đều chính xác thì tiến hành giao dịch cuối cùng.”
Nghe lời này, nhịp tim của đối phương không khỏi đập thình thịch.