“Ta đã xin cắt đứt liên lạc giữa Thiên Huyền Kính nơi này và ngoại giới. Phương tiện thông tin thông thường cũng đã bị ta chặn lại.”
“Trước khi sự việc được điều tra rõ ràng, các ngươi cần chịu trách nhiệm duy trì trật tự trên đảo.”
Hồng Hi nghe vậy cũng hiểu được tính nghiêm trọng của sự việc.
Lập tức gật đầu đồng ý.
Sau khi nghe thấy lời của Lục Khê Thiền nói, tất cả các tu sĩ trên đảo đều nhìn nhau.
Xem ra thật sự xảy ra chuyện lớn rồi!
Toàn bộ hòn đảo đã bị phong tỏa, không được phép ra vào.
Tình hình nghiêm trọng như vậy, có lẽ là lần đầu tiên xảy ra ở đảo Vạn Tiên kể từ khi thành lập tới nay!
Lý Phàm trốn ở trong đám người, trong lòng cũng có chút chột dạ.
Tình thế phát triển của các sự việc ở kiếp này thật sự nằm ngoài dự đoán của hắn.
Vốn dĩ hắn chỉ muốn giả làm thần côn, lừa gạt sự điều tra của Vạn Tiên Minh.
Không ngờ Công Tôn Khải Huyền kia quả thật không phải hư danh, thật sự căn cứ vào ‘Thiên huyền tỏa linh, huyền hoàng quy nhất thống’ mà thôi diễn ra gì đó.
Còn kích hoạt năng lượng màu xanh lụa tương tự như Huyền Võng.
Điều càng bất ngờ hơn là dị động cách đó hàng vạn dặm lại đột nhiên thu hút sự chú ý của Lục Khê Thiền.
Lập tức vượt châu mà đến, phong tỏa đảo Vạn Tiên.
“Chỉ có thể đi một bước nhìn một bước, nếu như có thể bình yên vô sự vượt qua ải này, tình thế có thể trở lại trong tầm kiểm soát.” Hai mắt Lý Phàm híp lại, trong lòng điều chỉnh kế hoạch ban đầu.
Sau khi Lục Khê Thiền tiếp quản đảo Vạn Tiên, lần lượt có các tu sĩ áo đen tới đảo Vạn Tiên thông qua truyền tống trận.
Trên người tràn ngập sát khí phát tán, được bố trí khắp nơi trên đảo để tuần tra giám thị.
Còn các tu sĩ cũng được chia làm từng nhóm, dựa theo thứ tự tiếp nhận thẩm vấn.
Người đầu tiên tiếp nhận điều tra đương nhiên chính là những người sống sót sau sự thay đổi bất thường trong Diễn Võ đường.
Mà Lý Phàm lại là người khởi xướng sự việc lần này, cũng là mục tiêu đầu tiên tiếp nhận thẩm vấn.
Cũng may người cần đối mặt không phải là Lục Khê Thiền.
Nhưng dường như mơ hồ có thể nhận thấy được có tầm mắt như có như không rơi vào người mình, Lý Phàm cũng không hề lơ là.
Sắc mặt trắng bệch, giả bộ như còn chưa hồi phục từ trong thương thế vừa rồi.
Lý Phàm thành thật khai báo chuyện xảy ra lúc trước ở Diễn Võ đường.
“Sau khi thôi diễn ra câu nói ấy, ta đã bị thiên cơ phản phệ.”
“Về phần rốt cuộc Công Tôn trưởng lão nhìn thấy cái gì, vì sao có thể kích hoạt ánh sáng xanh lục đáng sợ kia, ta cũng không rõ lắm.”
Lý Phàm ho khan một tiếng, tỏ vẻ vô tội, đổ hết trách nhiệm lên đầu Công Tôn Khải Huyền.
Ba vị tu sĩ phụ trách thẩm vấn hỏi thêm một số chi tiết rồi mới đưa Lý Phàm tới một gian phòng tối nhỏ sâu trong Bố Chính đường và giam giữ hắn.
Lý Phàm cũng rất phối hợp từ đầu đến cuối.
Trong căn phòng tối ngăn cách với thế giới bên ngoài, không cách nào biết được chuyện xảy ra trên đảo Vạn Tiên.
Lý Phàm dứt khoát nhắm mắt tu hành.
Cùng lúc đó ở đảo Thái An.
Phân thân “Chu Thanh Ngang” lặng lẽ rời khỏi đại trận hộ đảo, đi tới nơi hẹn gặp Mặt người đá nứt.
“Thủ lĩnh, xảy ra chuyện lớn rồi!”
Không đợi đối phương đưa ra lời chất vấn, Lý Phàm đã đánh đòn phủ đầu.
“Hả... Hoảng cái gì, từ từ nói!” Mặt người mắng.
“Hình như trên đảo Vạn Tiên đã xảy ra biến cố lớn, từ lúc ban nãy đã mất hoàn toàn liên lạc với các tu sĩ trên đảo!” Giọng điệu sợ hãi của Lý Phàm mang chút hưng phấn.
“Hơn nữa, trước khi đến, ta đã tìm hiểu một phen. Trước khi hòn đảo bị phong tỏa, có người nhìn thấy một hồng quang từ trung ương Vạn Tiên Minh vượt châu đáp xuống đảo Vạn Tiên.”
“Lần phong tỏa này chắc chắn có liên quan đến hồng quang!” Lý Phàm luôn miệng nói.
Mặt người cũng bị tin tức bất thình lình này hù dọa.
Yên lặng hồi lâu, dường như đang xác minh tính chính xác của tin tức.
Qua một lúc, hắn có chút khiếp sợ nói: “Không ngờ lại là thật!”
“Vạn Tiên Minh đang làm cái gì vậy?”
“Chờ một chút... hồng quang ấy...”
“Lục Khê Thiền!”
Giọng nói của Mặt người đột nhiên tăng cao mấy độ.
“Thủ lĩnh, Lục Khê Thiền là ai?” Lý Phàm lập tức giả bộ vô cùng tò mò hỏi.
“Thủ tịch Sách Trận đường Vạn Tiên Minh, đây chính là đại nhân vật chân chính khó lường. Sao nàng lại đến biển Tùng Vân?” Trong giọng nói của Mặt người có nghi hoặc và cả phấn khởi.
Giống như sói đói gặp con mồi, hắn nhạy bén nhận thấy được trong sự việc này, nhất định có bí mật kinh thiên động địa nào đó.
Nếu là có thể làm rõ ràng...
“Thủ lĩnh, đây có phải là thời cơ tốt để chúng ta kiến công lập nghiệp không?” Lý Phàm cũng làm bộ bừng tỉnh đại ngộ, phối hợp hỏi.
“Không sai! Nhất định phải điều tra rõ nguyên nhân nàng đến biển Tùng Vân!” Mặt người trầm giọng nói.
“Nhưng đảo Vạn Tiên bây giờ giống như chỉ cho vào không cho ra, ngay cả thông tin cũng bị phong tỏa. Muốn biết rõ tình hình bên trong thật sự có chút khó khăn...” Lý Phàm nhíu mày, khổ não nói.
Đột nhiên, hắn giống như nghĩ ra cái gì, vẻ mặt phấn chấn nói: “Thủ lĩnh, ta có một ý tưởng non nớt.”
“Ồ? Nói thử xem.”
“Còn nhớ Hà Chính Hạo lần trước bán cho chúng ta đề thi nhậm chức của Vạn Tiên Minh không, nói không chừng hắn có biện pháp!”