“Hà Chính Hạo...” Mặt người trầm ngâm một lát, khẽ gật đầu.
“Ngươi có thể thử ở bên hắn trước. Ta cũng sẽ nghĩ biện pháp khác.”
“Nếu có kết quả thì liên lạc lại.”
“Nếu như hắn cũng không có cách gì, vậy ngươi lại ẩn núp lần nữa. “Mặt người nói với Lý Phàm.
“Hiểu rồi.” Khi ánh sáng trên tảng đá vỡ biến mất, Lý Phàm cũng nhanh chóng rời khỏi nơi này.
Đi đảo Lưu Ly uống chén trà với Hà Chính Hạo.
Lý Phàm lại nhanh chóng trở về.
“Thủ lĩnh, có cách!”
Mặt người không ngờ hiệu suất làm việc của “Chu Thanh Ngang” lại nhanh như vậy, càng không ngờ Hà Chính Hạo lại có tin tức về đảo Vạn Tiên bị phong tỏa.
“Hắn nói như thế nào.” Mặt người trầm giọng hỏi.
“Một lời nói giá mười triệu độ cống hiến!” Lý Phàm do dự một hồi, nhỏ giọng nói.
“Mười triệu độ cống hiến? Hắn điên rồi?” Mặt người thất thanh kêu lên.
Nhưng ngay sau đó, Mặt người một lần nữa bình tĩnh lại.
“Hừ, dạ dày của hắn thật đúng là càng lúc càng lớn. Nhưng hắn xác định chuyện xảy ra trên đảo Vạn Tiên đáng giá nhiều độ cống hiến đến vậy sao?”
Lý Phàm nhìn sắc mặt đối phương, lại cẩn thận bổ sung: “Hắn còn có điều kiện khác.”
“Đưa tiền trước trả hàng sau.”
“Hơn nữa hắn còn nói, có muốn giao dịch hay không hoàn toàn phụ thuộc vào phía chúng ta, hắn không cưỡng cầu. Nhưng hắn dám cam đoan, giá trị của tin tức này tuyệt đối không chỉ có vậy. Hắn đã mạo hiểm tính mạng, hơn nữa nể tình chúng ta là khách quen nên mới đưa ra cái giá này.”
Nghe được điều kiện thái quá như vậy, Mặt người không còn kích động như trước.
Cẩn thận suy tư một phen, hắn nói: “Đây là chuyện quan tròng, ta đi xin chỉ thị trước. Ngươi ở chỗ này, không được đi lung tung.”
Dứt lời, quang ảnh trên tảng đá vỡ lập tức biến mất.
Lý Phàm kiên nhẫn chờ đợi tại chỗ. Sau thời gian một nén nhang, Mặt người lại xuất hiện.
“Đồng ý với hắn!” Hắn quả quyết nói.
“Thủ lĩnh?” Lần này Lý Phàm có chút khiếp sợ trước sự quyết đoán của đối phương.
“Hà Chính Hạo trước đó từng nói, rủi ro của lần giao dịch này thật sự quá lớn, hắn không tiện trực tiếp ra mặt, cần một đường trung chuyển. Nếu như chúng ta đồng ý giao dịch thì hãy đưa linh thạch tới hòn đảo này. Chỉ nói mình là người của ‘Vạn Giới Liên Hợp hội’, phần còn lại không cần quan tâm. Chỉ cần đưa linh thạch cho đối phương là được.” Lý Phàm đưa ra tọa độ của một hòn đảo, chính là hòn đảo của đám người Lý Thần Phong.
“Khi hắn xác định đã nhận được linh thạch thì mới giao tin tức cho chúng ta.” Lý Phàm vội vàng nói.
“Vạn Giới Liên Hợp hội là cái gì?”
“Chẳng lẽ là...” Mặt người dường như nhận ra được điều gì đó, đột nhiên trầm mặc.
“Chậm nhất là ngày kia, linh thạch sẽ được đưa tới. Ngươi hãy để mắt tới Hà Chính Hạo, đừng để hắn chạy.” Mặt người dặn dò.
“Vâng, thủ lĩnh.” Lý Phàm lập tức đồng ý.
“Đây chính là một canh bạc lớn. Nếu cược thắng, đương nhiên chúng ta lập được công lao lớn. Nếu cược thua...” Mặt người thì thào lẩm bẩm.
Hiển nhiên số lượng lớn như thế, phương thức giao dịch lại không đáng tin, Mặt người cũng là lần đầu tiên gặp phải.
Nhìn qua cũng khó tránh khỏi có chút thấp thỏm.
“Thủ lĩnh yên tâm đi. Căn cứ vào khoảng thời gian tiếp xúc với Hà Chính Hạo, ta cho rằng người này đáng tin cậy.” Lý Phàm mở miệng nói.
“Hy vọng là vậy. Ngươi cứ đi đi.”
Sau khi kết thúc liên lạc, Lý Phàm lại vội vàng trở về đảo Thái An.
Đồng thời thông qua Sát Cơ Vô Tướng, cảm nhận được tình hình bên Lý Thần Phong.
Hai ngày sau.
Một tu sĩ mặc đồ đen làm theo phân phó, đi tới bầu trới phía trên hòn đảo nơi Đế rồi nhìn xung quanh.
Nữ tử áo xanh bỗng nhiên xuất hiện ở trước mặt hắn.
Hai người đối mặt với nhau, sắc mặt đều có chút nghiêm túc.
Vẫn là tu sĩ áo đen dựa theo quy trình giao dịch, tự báo thân phận: “Ta là tu sĩ của Vạn Giới Liên Hợp hội.”
Dứt lời, hắn ném một nhẫn trữ vật qua.
Nữ tử mặc áo xanh tiếp nhận nhẫn trữ vật, sau một hồi kiểm tra, đồng tử đột nhiên co rút lại.
“Ngươi...”
Nàng đang muốn nói gì đó lại phát hiện đối phương vẫy tay, cứ như vậy mà rời đi.
Bỏ lại nữ tử áo xanh đứng ngẩn ngơ tại chỗ với vẻ mặt không thể tin được.
“Thánh sư!”
Lý Thần Phong phát hiện có gì đó không đúng, vội vàng phi thân tiến lên, tìm tòi đến cùng.
Nữ tử áo xanh giao nhẫn trữ vật hắn, sau khi Lý Thần Phong kiểm tra xong cũng rơi vào trạng thái ngẩn ngơ.
“Thánh sư, rốt cuộc là...” Lý Thần Phong chỉ cảm thấy đầy khó hiểu.
“Xem ra, có vẻ lần này chúng ta chuẩn bị còn chưa đủ.” Nữ tử áo xanh cười khổ nói.
...
“Ngũ Lão hội bên kia quả nhiên đủ giỏi giang, làm việc cũng không dây dưa dài dòng!” Cảm nhận được giao dịch bên kia tiến hành thuận lợi, Lý Phàm không khỏi thầm khen một tiếng.
Lập tức lên đường đi tới đảo Lưu Ly, lại tìm Hà Chính Hạo uống chén trà.
Lý Phàm đi thẳng đến địa điểm hẹn gặp.
Kích hoạt liên lạc với Mặt người, Lý Phàm tỏ ra có chút mờ mịt và sợ hãi.
“Thông tin mà Hà Chính Hạo muốn truyền đạt là gì?” Mặt người cũng không hàn huyên mà hỏi thẳng.
“Hắn đã lặng lẽ nói cho ta biết.” Lý Phàm nhỏ giọng nói: “Chỉ một câu thôi.”
“Hửm?”
Lý Phàm ấn lòng bàn tay lên tảng đá vỡ, tập trung ý niệm truyền lời nói qua.
“Thiên huyền tỏa linh...”
“Huyền hoàng quy...”
“Nhất thống?”
Mặt người rơi vào trong yên lặng tuyệt đối.
Một lát sau, bên kia mơ hồ truyền đến tiếng động hỗn loạn, động tĩnh cực lớn.