Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 739 - Chương 739. Huyết Mạch Lưu Sách Sử

Chương 739. Huyết mạch lưu sách sử Chương 739. Huyết mạch lưu sách sử

“Ha ha, đạo hữu nói năng cẩn thận.” Lý Phàm không tiếp lời mà chuyển hướng sang chủ đề khác.

“Từ nguồn gốc của biển Tùng Vân biến đổi, người truyền pháp đầu tiên và đảo Vạn Tiên.”

“Những thứ này đều là những chuyện vô cùng bí mật, theo sự hiểu biết của ta về các tu sĩ hiện nay, e rằng các tiên quân Hóa Thần cũng không hiểu các bí mật này bằng đạo hữu được.”

“Rốt cuộc đạo hữu có lai lịch như thế nào?” Lý Phàm không khỏi có chút tò mò.

“Ta có thể có lai lịch gì chứ, chẳng qua chỉ là một tu sĩ vô cùng tầm thường mà thôi.” Tư Mã Trường Không phủ nhận.

Thấy Lý Phàm không tin, Tư Mã Trường Không kiên định nói: “Đạo hữu phải biết rằng mọi chuyện trên đời chỉ cần xảy ra đều để lại dấu vết.”

“Điều đó không có nghĩa xóa sạch ký ức của các tu sĩ thì có thể hoàn toàn chôn vùi chân tướng lịch sử.”

Tư Mã Trường Không đứng dậy: “Không có chuyện gì người không biết. Không giấu gì đạo hữu, Tư Mã Trường Không ta là một sử quan.”

Nói xong, khí huyết toàn thân dường như chuyển động dữ dội.

Lý Phàm người tu hành Tạo Hóa Hồng Lô Công vô cùng quen thuộc với sức mạnh của khí huyết, hắn kinh ngạc phát hiện ra sức mạnh khí huyết của Tư Mã Trường Không này vô cùng hỗn loạn.

Có lúc thì vô cùng dồi dào giống như đứa trẻ sơ sinh vừa chào đời không lâu.

Có lúc lại khá già cõi giống như đã tồn tại ngàn vạn năm.

Sức mạnh khí huyết toát ra từ trong cơ thể Tư Mã Trường Không tạo thành một dòng sông máu hùng vĩ trên đỉnh đầu hắn.

Lý Phàm cẩn thận quan sát thấy trong mỗi một giọt máu đỏ đều có cảnh tượng và âm thanh lấp lóe.

Càng lên cao, thời gian ghi nhớ cảnh tượng càng xa xưa.

Dòng sông máu hùng vĩ cuồn cuộn tin tức ghi lại nhiều đến mức cho dù dùng cường độ thần hồn hiện tại của Lý Phàm quan sát một lúc cũng qua mắt chóng mặt.

Hắn không khỏi cảm thấy run sợ thu tầm mắt lại.

Tư Mã Trường Không thấy biểu cảm của Lý Phàm mới dần dần thu dị tượng bên ngoài cơ thể lại.

Hắn chậm rãi nói: “Đây là ‘Huyết Mạch Sử Thư’ do gia tộc Tư Mã của ta tu hành đời này qua đời khác biên soạn thành.”

“Từ khi tổ tiên Tư Mã Bùi sáng lập ra bộ công pháp ‘Huyết Sử’ này, gia tộc Tư Mã bọn ta đã lấy việc ghi chép tường tận lịch sử Huyền Hoàng giới làm nhiệm vụ của mình.”

“Cho dù chết cũng không hối hận, cho đến nay đã truyền năm mươi sáu đời.”

“Năm mươi sáu đời?” Lý Phàm khẽ kinh ngạc đang định hỏi điều gì đó.

Lại nghe thấy Tư Mã Trường Không gật đầu nói: “Không sai, tuy tu hành ‘Huyết Sử’ tuổi thọ của bản thân sẽ giảm xuống như người phàm, nhưng mà tộc Tư Mã của bọn ta chưa từng chùn bước.”

“Chết thì đã sao? Chỉ cần hậu duệ của gia tộc Tư Mã bọn ta vẫn còn trên đời, ‘Huyết Mạch Sử Thư’ sẽ tự động tìm ký chủ kế thừa thích hợp để thức tỉnh, tiếp tục kế thừa sự nghiệp phổ sử vĩ đại.”

Gương mặt Tư Mã Trường Không đầy vẻ kiên cường chính trực.

Lý Phàm nghe vậy không khỏi cảm thấy kính nể.

Nhìn chung Lý Phàm rất nể phục sử quan.

Khi hắn vẫn còn là thái sư Đại Huyền muốn làm gì thì làm, văn võ cả triều đều phủ phục, cũng không dám có một câu phản đối trước sự lạm dụng uy quyền của hắn.

Chỉ có sử quan Đại Huyền không sợ thanh đao của hắn.

Cho dù tính mạng của cả gia tộc bọn họ bị đe dọa, những người này cũng phải ghi vào sử sách chi tiết những việc làm rối loạn triều đình, ức hiếp thái hậu của Lý Phàm.

Sau khi Lý Phàm giết những người này rồi phát hiện những người sau cũng y như vậy, hắn cũng đành phải bỏ mặc.

Không ngờ trong Huyền Hoàng giới còn tồn tại một sử quan.

Trong lòng vừa tôn kính vừa có suy nghĩ khác.

Vô số lịch sử Huyền Hoàng giới đều ẩn giấu trong sương mù.

Thậm chí một vài điều do con người cố ý giấu đi. Nếu chỉ dựa vào tra sách cổ muốn làm rõ những chuyện đã xảy ra trong lịch sử quả thật là chuyện viễn vông.

Nhưng nếu có quyển sách lịch sử Tư Mã Trường Không ở đây thì mọi chuyện khác rồi.

Lý Phàm nhận thức sâu sắc tầm quan trọng của vị tu sĩ trước mặt, bắt đầu chủ động trò chuyện với hắn.

Mà tính tình của Tư Mã Trường Không cũng khá ngay thẳng, sau khi dần quen thuộc với Lý Phàm cũng nói hết những gì mình biết.

Lý Phàm dần dần biết được tuy gia tộc Tư Mã có thể ghi chép lịch sử nhờ Huyết Mạch Sử Thư.

Nhưng giới Huyền Hoàng vô cùng rộng lớn, dựa vào một người làm sao có thể biết hết được mọi chuyện trên thế gian chứ?

Vì thế gia tộc Tư Mã còn nắm giữ một thần thông là ‘Phân Huyết Hóa Thân’ có thể tách một phần máu tạo thành phân thân.

Rất nhiều phân thân rải rác khắp nơi để ghi lại lịch sử một cách chân thực và tường tận nhất có thể.

Chính vì như thế nên tuổi thọ của tộc Tư Mã mới thường không kéo dài.

Dòng sông máu ghi chép vô số tin tức trong quá khứ của Huyền Hoàng giới.

Để phòng xuất hiện chuyện ngoài ý muốn khiến tâm huyết mấy chục đời đổ sông đổ bể.

Tổ tiên Tư Mã gia vất vả tạo ra một bí pháp tên là ‘Nhất Tức Thị Toàn’.

Như trước đó đã nói, chỉ cần thế gian vẫn còn lưu truyền dòng máu của gia tộc Tư Mã, Huyết Mạch Sử Thư vĩnh viễn không bị cắt đứt.

Lý Phàm lại hỏi về định nghĩa ‘huyết mạch Tư Mã gia’.

Tư Mã Trường Không lại lộ ra một nụ cười đắc ý.

Bình Luận (0)
Comment