Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 750 - Chương 750. Ô Hợp Loạn Trận Cước

Chương 750. Ô hợp loạn trận cước Chương 750. Ô hợp loạn trận cước

“Chúng ta muốn bán, nhưng mấy món này ngoài việc dùng trong xây tiên thành thì chẳng có tác dụng gì khác!”

“Bây giờ trong thiên hạ ngoài biển Tùng Vận ra có nơi nào đang thi công thành nổi.”

“Tên nhóc Đàm Đài Xán đó lại hẹn hạ như vậy! E rằng không lâu nữa thôi hắn sẽ tìm đến cửa uy hiếp!”

“Hừ, rất có khả năng. Dù sao thì cắt xén vật liệu xây thành hay âm thầm đút lót đều là những chuyện không thể đưa ra ánh sáng.”

Càng thảo luận mọi người càng bực bội.

Vẫn là giọng nói uy nghiêm kia trấn an mọi người.

“Đừng tự làm rối tung lên, tình hình vẫn chưa tệ như chúng ta tưởng tượng.”

“Mọi thứ đều do chúng ta tự đoán mà thôi, có khả năng chỉ do mình đang tự hù dọa mình.”

“Thế này, nếu bên phía Đàm Đài Xán không liên lạc được vậy thăm dò thử bên phía Lý Phàm. Xem thử rốt cuộc tình hình như thế nào.”

Chu Khắc Bảo nghe vậy gật đầu.

“Tuy người này là tu sĩ thượng cổ, nhưng vô cùng thần bí. Tu vi Kim Đan lại có thể làm mưa làm gió liên hệ với nhiều Hóa Thần uy tín như vậy, không thể sơ suất.” Người đó dặn dò.

“Long đạo hữu yên tâm, ta sẽ xem xét.” Chu Khắc Bảo đáp.

Bóng người đó dần dần biến mất, Lý Phàm cũng thu tầm mắt.

“Hóa ra là một đám người ô hợp.” Hắn mỉm cười.

Bây giờ suy nghĩ kỹ càng làm thế nào để lột da đám người bọn họ.

Sự kiên nhẫn của Chu Khắc Bảo vượt ngoài tầm dự đoán của Lý Phàm.

Khi công tác xây dựng Tùng Vân tiên thành được triển khai rầm rộ, hơn mười tu sĩ trợ giúp đến từ tổng bộ Vạn Tiên Minh cũng lần lượt đến nơi, hắn cũng không thăm dò Lý Phàm gì cả.

Chỉ giả vờ như không có việc gì, mỗi ngày cứ như người thường chào hỏi với Lý Phàm một hai câu.

Nếu không phải Hóa Đạo Thạch trong đầu ghi nhớ rõ ràng lời nói của bọn họ thì Lý Phàm còn tưởng rằng cảnh tượng mà mình nhìn thấy là ảo giác.

Nhưng mà sự kiên nhẫn của Lý Phàm cũng rất tốt.

“Không cần vội, cứ đùa với bọn họ.”

Còn bốn tháng nữa mới tới kỳ hạn cuối cùng hoàn thành tiên thành, Lý Phàm có thể chờ đợi.

Sau khi bổ sung mấy món vật liệu thường gặp từ Tiêu Tu Viễn.

Tiến độ xây dựng nền móng của tiên thành không hề bị chậm trễ.

Còn những kiến trúc chủ thể như truyền tống trận đường xa, Thiên Huyền Kinh, Bố Chính đường phải thống nhất xây dựng cuối cùng.

Chưa kể đến vật liệu trong tay vẫn đủ cơ hội sai sót một lần.

Cho nên Lý Phàm không hề vội.

Đương nhiên trong lúc xây dựng tiên thành hắn cũng không quên báo cáo nhiệm vụ với Đệ Nhất Kinh Luân.

Xây dựng ‘Huyền Thiên Tỏa U trận’ vào trong tiên thành.

Trình độ trận đạo của Lý Phàm bây giờ đã có chút thành tựu.

Hắn còn đích thân tham gia vào việc xây dựng ‘Thiên Huyền Tỏa U trận’, tầm nhìn đã vượt qua tu sĩ bình thường.

Trong trận đồ Huyền Thiên Tỏa U, Lý Phàm bỗng nhìn thấy bóng dáng của Tỏa Linh trận.

Kết cấu trận pháp bên dưới tuy không giống nhau, nhưng lại có chung đặc điểm bị đóng kín, hoàn toàn phong tỏa.

Thậm chí Lý Phàm còn có thể đưa ra kết luận một cách võ đoán, nguồn gốc linh cảm của Thiên Huyền Tỏa Linh Trận, có lẽ chính là ( Huyền Thiên Tỏa U trận ).

Hai chữ Huyền Thiên, khiến Lý Phàm dễ dàng liên tưởng đến Huyền Thiên giáo vốn đã biến mất trong dòng sông lịch sử.

“ Chẳng lẽ Quỷ Dị của thế gian, đã xuất hiện vào thời Huyền Thiên giáo vẫn còn tồn tại?”

“ Vậy chẳng phải lúc trong Vẫn Tiên cảnh cũng có thể gặp phải Quỷ Dị?”

Lý Phàm một bên tham ngộ trận đồ, một bên để cho sức tưởng tượng tự do phát huy.

Trận đồ được tạo thành từ một loại thủ đoạn đặc biệt, thông qua vài loại tăng cường cấm chế, người ngoài không thể nào thấy được kết cấu hoàn thiện của Tỏa U Trận.

Chỉ có thể để người không tinh thông trận pháp, dùng phương thức ngu ngốc nhất để chuyển trận pháp ra ngoài.

“ Thứ này thật tuyệt diệu!” Lý Phàm tạm thời từ bỏ ý định đoạt được kết cấu hoàn thiện của Tỏa U Trận, lòng cảm khái.

Trong một lần tuần tra về tiến độ xây dựng, nhân lúc không có người chú ý, Lý Phàm khắc ( Huyền Thiên Tỏa U trận ) vào Tùng Vân tiên thành đang từ từ thành hình.

Khi Lý Phàm đang dốc lòng dốc sức để xây dựng Huyền Không Thành, thì trong lãnh địa Ngũ Lão hội cách xa vạn vạn dặm, sợi ý thức đăng ký gửi trên con rối đang phải chịu chút đau khổ.

Đã hơn hai tháng trôi qua từ khi đến trúc xá nghe thư sinh giảng dạy. Đối với việc nghe ngóng về tình hình chi tiết của Ngũ Lão hội cũng chẳng tăng thêm được bao nhiêu. Đã vậy lại còn bị ép phải ghi nhớ khá nhiều truyền thuyết của tu sĩ Cải Thiên Hoán Địa trong ( Nhân Đạo Thiên Cảnh).

Vương Lâm Lang yêu thích vẻ đẹp, thề “ không cho phép nhân gian thấy tóc trắng”, nên trong Nhân Đạo Thiên Cảnh, cho dù là những cụ lão người phàm cũng một đầu tóc đen bóng.

Nhạc Thừa Tấn vì bị người trong lòng ruồng bỏ, lòng sinh oán hận, nên đã nguyền rủa “ người có tình trong thiên hạ đều trở thành huynh muội”. Khiến cho vài chục năm sau đã khiến những cuộc tình bi kịch liên tục phát sinh. May là nhờ vào nguyện lực của một đôi tình nhân thật lòng tương ái: “ đều trở thành huynh muội” đã trở về như trước kia.

Khuất Tô thích câu cá, tiếc là gần như luôn phải trắng tay trở về. Vậy nên đã đưa ra nguyện ước lớn lao, loài cá trong thiên hạ nhìn thấy mồi câu tuyệt đối phải cắn. Thế là người người đều trở thành đại sư câu cá.

Bình Luận (0)
Comment