Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 800 - Chương 800. Vạn Tượng Tên Đế Nhất (2)

Chương 800. Vạn tượng tên Đế Nhất (2) Chương 800. Vạn tượng tên Đế Nhất (2)

“Các đồng bào của ta, hôm nay ta triệu tập các ngươi đến đây bởi vì đã đến thời khắc quyết định sự sinh tử của tộc đàn yêu thú.”

Giọng nói Đế Nhất rất kỳ lạ.

Nó truyền đến từ khắp nơi trên tảng thịt, dường như được dệt từ hốn hợp nghìn vạn loại âm thanh khác nhau, cảm giác có thể cẩn thận phân biệt nhưng rồi lại khó tách khỏi nhau, hài hòa thành một thể.

Nghe hơi máy móc, lại hơi linh động, cực kì quái dị.

Đế Nhất tiếp tục nói: “Huyền Hoàng giới, đại kiếp nạn giáng lâm. Kiếp nạn lần này tàn khốc hơn rất nhiều so với trước kia.”

“Không chỉ nhân loại, yêu thú chúng ta, thậm chí cả thế giới đều phải gặp phải nguy cơ bị hủy diệt. Dù kí ức trong huyết mạch chúng ta có đủ kinh nghiệm đối phó với tai kiếp, nhưng chỉ sợ lần này cũng khó có thể may mắn thoát khỏi tai nạn…”

Yêu thú bên dưới nghe thấy vậy, lập tức bàn tán xôn xao.

Tảng thịt nhúc nhích, ánh sáng đỉnh đầu yêu thú biến ảo.

Sau đó, toàn bộ yêu thú lại trở nên yên lặng.

“Vậy nên, vì tương lai tộc đàn chúng ta, ta cần lắng nghe ý kiến của mọi người.”

Trong mấy chùm sáng bên dưới mây thịt, một con yêu thú hình dáng cực kì giống Đế Nhất, cũng là dạng hình cầu, không có ngũ quan, lên tiếng: “Đế Nhất bệ hạ, ngài nói thế nào, chúng ta làm như vậy.”

“Tử Vô Thủ ta vĩnh viễn thuộc hạ trung thành nhất của ngài!”

Tử Vô Thủ vẫn nói, bên dưới không ít yêu thú ào ào hô theo phụ họa.

“Ồ? Vậy ta quyết định muốn dẫn dắt các ngươi, rời khỏi Huyền Hoàng giới đi tìm nhà mới thì sao?” Khiến chúng thú ngoài ý muốn, Đế Nhất bỗng nhiên lạnh lùng đặt câu hỏi.

“Cái gì?” Tử Vô Thủ hiển nhiên cũng không dự đoán được Đế Nhất sẽ nói như vậy, hắn tạm thời hơi choáng váng,

Không đợi nó trả lời, con Thanh Thần Long già nua bên cạnh nó đã giành mở miệng trước.

“Đế Nhất, tại sao ngươi lại quyết định như vậy? Chẳng lẽ, với thực lực cường thịnh của yêu thú chúng ta vẫn không thể bảo toàn trong cái gọi là đại kiếp sao?”

“Đúng vậy. Nhiều kiếp nạn như vậy, chúng ta đều bình yên vô sự vượt qua. Huống hồ, dù có đi, lại đi đến nơi nào?”

Người nói chuyện lúc này chính là một con Kỳ Lân khắp người đen như mực, dáng vẻ của nó to lớn mạnh mẽ, thần tuấn, giọng nói lại trong trẻo giống như em bé.

Sau khi Đế Nhất đứng đầu vạn yêu nghe thấy sự tra hỏi của Mặc Kỳ Lân thì phát ra từng tiếng cười trầm thấp.

“Thứ gọi là kinh nghiệm thật sự là một thanh kiếm hai lưỡi. Cho chúng ta lực lượng để đối phó với mối nguy hiểm, nhưng lại đẩy chúng ta xuống vực sâu trong vô tình.”

Cục thịt đen sẫm quay cuồng, giống như đang bày tỏ tâm trạng không hài lòng trong lòng.

“Đại kiếp lần này khác với bất kỳ kiếp nạn nào mà chúng ra đã từng trải qua trong lịch sử.”

“Nguyên nhân của nó đến từ…”

Lúc nói đến đây, bên trong cục thịt Đế Nhất đột nhiên xuất hiện rất nhiều khuôn mặt yêu thú dữ tợn.

“Ngươi câm miệng!”

“Lảm nhảm với đám rác rưởi này làm gì! Không nghe lời thì nuốt chửng tất cả!”

“Tộc vạn yêu gì, trên thế giới này chỉ cần có ‘Đế Nhất’ ta là đủ rồi!”

Cảnh tượng kỳ lạ khiến vạn yêu đang tham gia hội nghị lập tức câm như hến.

Nhưng hiển nhiên, bọn họ cũng không phải là lần đầu tiên nhìn thấy tình trạng bất thường như vậy.

Trong ánh mắt chỉ có hoảng sợ, mà không có kinh ngạc.

Cục thịt quay cuồng lần nữa, lại nuốt chửng những đầu lâu có giọng điệu khắc nghiệt, đang liên tục kêu gào lần nữa.

Đế Nhất bên cạnh tiếp tục nói như không có chuyện gì xảy ra: “Vì vậy, kiếp nạn lần này đã vượt qua hạn mức tối đa mà chính Huyền Hoàng giới có thể hóa giải.”

“Nếu như không có biến số phát sinh thêm thì cuối cùng mọi thứ trên thế gian này sẽ lấy biến mất làm kết thúc.”

Đế Nhất nói vô cùng nghiêm túc, đám yêu cũng sôi nổi cảm thấy kính nể.

“Nhưng mà, nếu ta đã nói sẽ đưa các ngươi đi thì tất nhiên là đã nghĩ kỹ cách thoát khỏi.”

Giọng nói của Đế Nhất vang vọng trong không gian ở đây giống như cộng hưởng của vạn tướng.

“Trong tu sĩ nhân loại có một môn phái tên là Thiên Kiếm tông, vì tìm kiếm một chút khả năng sống trong đại kiếp, bọn họ muốn rèn đúc ‘Thần binh phá giới’ có thể phá nát thời không, từ đó trốn thoát khỏi Huyền Hoàng.”

“Trước tiên không nói đến tính khả thi trong hành động này của bọn họ, hành động này của bọn họ lại gợi ý cho ta.”

“Đúng lúc ngọn núi dưới chân chúng ta là một ‘Thần binh phá giới’ tự nhiên. Chỉ cần thêm chút cải tạo là có thể dẫn dắt chúng ta thoát khỏi nơi này.”

Đế Nhất nói với niềm tin tràn đầy.

“Núi Nam Minh chính là chân trời, góc biển, biên giới của thế giới. Bởi vậy hội tụ rất nhiều năng lượng mà bản thân thế giới tràn ra…”

Đế Nhất trình bày nguyên lý bên trong cho đám yêu thú.

Đám vạn yêu không dám thờ ơ, mặc kệ trong lòng nghĩ như thế nào nhưng ngoài mặt đều có vẻ lắng nghe cực kỳ nghiêm túc.

Mà bên trong căn phòng trong suốt ở trên cùng, Hứa Khắc lại nghe xong rồi ngáp không ngừng.

“Thật buồn chán, sao yêu thú mạnh mẽ nhất lại thích lải nhải lắm điều như vậy. Không khí phách chút nào.” Hứa Khắc nhỏ giọng lẩm bẩm.

Hắn quay đầu nhìn về phía đứa trẻ ở bên cạnh còn nhỏ hơn hắn một chút, hỏi: “Ngươi dẫn chúng ta đến đây để làm gì vậy, đây là hội nghị nội bộ của Yêu tộc, chúng ta nghe lén cũng không tốt lắm.”

Bình Luận (0)
Comment