Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 817 - Chương 817. Nhược Điểm Của Hoàn Chân

Chương 817. Nhược điểm của Hoàn Chân Chương 817. Nhược điểm của Hoàn Chân

Toàn thân loả lồ, Lý Phàm biến ảo ra y phục của mình, lần nữa trở về mặt biển.

Đầu tiên là mượn một bộ y phục vừa người trên hòn đảo người phàm gần đó thay đổi, tiếp đó đi thẳng đến đảo chỗ đám người ‘Đế quốc’.

Không bao lâu sau hắn đã đến chỗ cần đến.

Bởi vì hắn không che giấu khí tức của bản thân, vì vậy lúc sắp tới gần, thánh sư Đế quốc cũng là chim thanh loan bên cạnh Hứa Khắc năm đó bèn phát tới cảnh cáo thần thức.

“Đạo hữu muốn làm gì?”

Lý Phàm dừng thân hình, đứng giữa không trung mỉm cười.

Chỉ trả lời hai chữ “liên hợp”.

Ngay sau đó, Tiểu Thanh tự mình bay ra, tiến lên đón tiếp.

Tỉ mỉ quan sát Lý Phàm một hồi, sau đó nghênh đón hắn vào trong mật thất trên đảo.

Lý Thần Phong hình như không ở trên đảo, không biết đã đi nơi nào.

Ngay cả tỏa linh của Sát Cơ Vô Tướng cũng tạm thời mất hiệu quả.

Lý Phàm phát lại hình ảnh Hóa Đạo Thạch ghi chép trong thức hải, phát hiện hắn vậy mà đã rời Huyền Hoàng giới.

Song vị trí rời đi lần này lại không giống lúc trở về Đế quốc lần trước.

“Không phải Đế quốc mà là tiểu thế giới khác?”

Trong lòng Lý Phàm chợt động nhưng không rêu rao, chỉ thầm ghi nhớ trong lòng.

“Vị đạo hữu này cũng là người Vạn Giới Liên Hợp hội?” Tiểu Thanh hỏi thẳng.

“Không sai. Ta nhận lệnh của đại nhân đến đây nói cho các vị, sợ rằng chuyện hợp tác của chúng ta tạm thời phải bỏ dở.” Lý Phàm thản nhiên nói.

“Cái gì?!” Cho dù Tiểu Thanh đã sống hơn ngàn năm, lúc này nghe thấy tin tức đột ngột như thế cũng hoảng loạn một hồi.

Kinh hoảng trực tiếp đứng lên, đôi mắt phượng nhìn chăm chăm Lý Phàm.

“Đây là ý gì?”

Ngay sau đó, nàng có chút nghi ngờ quan sát Lý Phàm, mắt híp lại: “Ngươi thật sự là người của Vạn Giới Liên Hợp hội?”

Thế mà lại hoài nghi thân phận của Lý Phàm.

Sát ý trong không khí từ từ lưu động, Lý Phàm chắp tay, ra hiệu cho Tiểu Thanh đừng quá căng thẳng.

Hắn giải thích: “Không phải Vạn Giới Liên Hợp hội bọn ta có ý đổi ý, thực sự chuyện xảy ra có nguyên nhân.”

“Không chỉ ‘Đế quốc’ các ngươi, ngay cả tất cả tiểu thế giới còn lại, bọn ta cũng đều tạm thời cắt đứt liên lạc với bọn họ.”

“Ý trên đó là, mọi người ẩn nấp một thời gian trước, chờ đầu ngọn gió qua đi lại nói.”

Đôi mày cau chặt của Tiểu Thanh không mảy may giãn ra, đang muốn nói chuyện lại nghe Lý Phàm nói: “Ta biết các ngươi vội vàng thoát khỏi Huyền Hoàng giới.”

“Nhưng quả thực là tình huống đặc biệt, hoàn toàn bất đắc dĩ.”

“Dẫu sao trong giao dịch lần trước, chúng ta cũng được lợi không nhỏ. Còn ước gì mau chóng hoàn thành phần giao dịch còn lại đây.”

“Ha ha, Thú Hồn châu các ngươi cho lần trước thật đúng là dùng tốt.”

“Nhất là viên phong ấn tàn phách ‘Xích Cửu Đầu’, quả thật là bất phàm. Tên Lam Ngọc Thường kia vốn chỉ là một người phàm hơi cường tráng, biết chút ít võ nghệ.”

“Nhưng sau khi hắn hấp thu, lực chiến đấu đã tăng vọt. Tu sĩ Hóa Thần bình thường của bọn ta lúc tỷ thí cũng hoàn toàn không phải đối thủ của hắn.”

“Theo lời của Lam Ngọc Thường, đây là dưới tình huống bản thân hắn có giữ lại.”

“Nếu như hắn buông tay đánh một trận, chậc chậc...”

Lý Phàm không giữ mồm giữ miệng, không mảy may kiêng dè, thao thao bất tuyệt nói.

Mà sau khi Tiểu Thanh nghe đến tên ‘Xích Cửu Đầu’, sắc mặt khẽ biến.

Sau đó lại nghe Lý Phàm nói đã có người có thể chịu đựng lệ khí ngập trời của Cửu Đầu Điểu, thành công hấp thu viên Thú Hồn châu đó.

Thân thể mềm mại hơi run, trực tiếp phun ra từng chữ: “Không thể nào! Người phàm sao có thể chịu đựng khí hung sát của tên đó...”

Lý Phàm thì quyết đoán lộ ra vẻ không vui: “Hiếm thấy vô cùng. Vạn Giới Liên Hợp hội bọn ta nhân tài xuất hiện lớp lớp, kỳ nhân dị sĩ dạng gì không có?”

“Đế quốc các ngươi không tìm được người được chọn thích hợp không có nghĩa là bọn ta không được.”

“Ngươi sẽ không cho rằng, giao dịch một lần với bọn ta có thể đánh đồng chúng ta với nhau chứ?”

Lý Phàm như một tên trẻ trâu mới vào đời, có lời gì đều nói thẳng ra miệng, căn bản không biết cái gì gọi là “uyển chuyển”.

Mặt hắn mang vẻ khinh thường: “Vạn Giới Liên Hợp hội bọn ta là vì giúp các ngươi mới tiến hành giao dịch với ngươi.”

“Tiểu thế giới xung quanh Huyền Hoàng giới nhiều như vậy, không thiếu một nhà các ngươi.”

“Là các ngươi cần sự giúp đỡ của Vạn Giới Liên Hợp hội chứ không phải bọn ta không phải ngươi không được.”

...

Tiểu Thanh nghe thấy lời nói khó nghe đến cực điểm của Lý Phàm, vẻ mặt trở nên cực kỳ khó coi.

Song cuối cùng nàng vẫn nhịn xuống không phát tác.

Mà Lý Phàm lải nhải không ngừng lại phát hiện đối phương không phản ứng. Có lẽ cũng tự giác mất mặt, cũng ngừng lại nửa đường.

Ánh mắt Tiểu Thanh nhìn Lý Phàm có chút không tốt.

Nhưng trải qua một hồi như vậy, nàng không còn nghi ngờ thân phận của Lý Phàm nữa.

Nàng tiếp tục chủ đề vừa rồi, nhẹ giọng hỏi: “Vị đạo hữu này, nếu tất cả mọi người đều cảm thấy giao dịch có ích cho đôi bên, vậy thì vì sao lại đưa ra quyết định bỏ dở bất thình lình như này?”

Lý Phàm thở dài, thành thật nói: “Thật sự là gặp nhân tố không thể đối kháng.”

Thân thể của hắn hơi nghiêng về phía trước, sáp lại gần, nhỏ giọng nói: “Dựa theo tình báo của bọn ta, gần đây giữa Vạn Tiên Minh và Ngũ Lão hội rất có thể sẽ bùng nổ một trận đại chiến.”

Bình Luận (0)
Comment