“Xem như lần này lại bị Lý Phàm gài bẫy, chúng ta cũng không thua thiệt bao nhiêu.”
“Đương nhiên, nếu các ngươi vẫn chưa yên tâm…”
“Nếu quả thật xảy ra chuyện ngoài ý muốn, đến lúc đó Long gia chúng ta có thể dựa trên giá cả các ngươi đã thu mua, mua hết toàn bộ vật tư trong tay các ngươi lại.”
“Đảm bảo sẽ không để chư vị bị tổn thất!” Long Dược Du nén thấp giọng nói.
Đám người nghe vậy, lần lượt giật mình.
Bởi vì cái mà Long Dược Du vừa mới nhắc tới không phải chính bản thân hắn mà là Long gia.
Điều này chứng tỏ…
Nhìn thấy chúng tu sĩ đã lấy lại tinh thần, ánh mắt hơi vui mừng. Mặt mũi Long Dược Du cũng tràn đầy vẻ đắc ý, nói: “Đúng vậy, gần đây gia huynh may mắn đột phá tới cảnh giới Hợp Đạo.”
“Trải qua một đợt thao tác và hành động, hắn sắp thuyên chuyển công tác đến tổng bộ Bố Chính đường.”
“Mệnh lệnh liên quan sắp được đưa xuống rồi, xem như ta không nói, chắc hẳn các vị đạo hữu có thể nhanh chóng biết tin thôi.”
Nhận được lời thừa nhận từ chính miệng Long Dược Du, tu sĩ có mặt tại đây lần lượt vui mừng như điên.
Phải biết, đoàn đội nhỏ bé bọn họ, mấy năm nay đã rối như tơ vò, thật ra đã sớm như một thể.
Có vinh cùng vinh, có nhục cùng nhục. Mà trong đó, Long Dược Du chiếm vị trí chính yếu nhất.
Thế lực Long gia to lớn, quan hệ trải rộng Tiên Minh các châu.
Điều đáng tiếc duy nhất chính là không có tồn tại trụ cột có thể chống đỡ.
Nhưng bây giờ, thuận theo việc huynh trưởng của Long Dược Du tấn thăng Hợp Đạo, được điều đến tổng bộ Tiên Minh.
Nhược điểm duy nhất này sẽ được bù đắp.
Tu sĩ Họp Đạo tại tổng bộ Bố Chính đường, đây tuyệt đối là cơ cấu quyền lực cao nhất của Tiên Minh.
Vì vậy bọn họ lần lượt lên tiếng chúc mừng thật lòng với Long Dược Du.
“Vùng đất châu Thiên Linh nghèo nàn, Cửu Uyên huynh ở ẩn lâu như thế, cuối cùng sắp được một bước lên trời rồi. Thật đáng mừng!”
Lẽ dĩ nhiên, Long Cửu Uyên chính là huynh trưởng của Long Dược Du.
Thiên phú dị bẩm, trong số thế hệ trẻ tại Long gia, hắn chính là tồn tại xuất chúng nhất vượt lên trên tất cả mọi người.
Từ Luyện Khí đến Hóa Thần đỉnh phong, hắn chỉ mất thời gian hơn một trăm năm.
Đáng tiếc là bởi vì tính hi hữu của thiên địa chi phách, thiên tài như thế chỉ có thể khốn đốn ở cảnh giới Hóa Thần.
Trôi qua trọn hơn một trăm năm cho đến tận bây giờ, lúc này cuối cùng mới chào đón ánh rạng đông.
“Long đạo hữu, không biết thiên địa chi phách để Cửu Uyên huynh Hợp Đạo từ đâu mà ra?”
Sau một hồi chúc mừng nhiệt liệt, tu sĩ có mặt tại đây lại không nhịn được tò mò hỏi thăm.
Long Dược Du hơi chần chừ một lát nhưng ngẫm lại những người có mặt tại đây đều là người mình.
Mà huynh trưởng cũng đã Hợp Đạo thành công, sự tồn tại của thiên địa chi phách kia đã không còn bí mật gì nữa.
Nhìn đám đông hiếu kỳ, ánh mắt chờ đợi, cuối cùng Long Dược Du không thể nào nén nổi sự đắc ý trong lòng, chậm rãi nói: “Có lẽ là thiên mệnh nên tới của huynh trưởng ta!”
“Hắn trấn thủ châu Thiên Linh hơn ba mươi năm, từng trong lúc ra ngoài chấp hành nhiệm vụ nào đó, tại trong một ngọn núi sâu nào đó, phát hiện ra một kỳ cảnh!”
“Thoạt nhìn ngọn núi cũng không có gì khác biệt so với sơn phong bình thường nhưng nham thạch cứng rắn vốn có ở bên trong vậy mà toàn bộ đều biến thành bùn lầy đen nhánh sền sệt.”
“Bùn lầy tỏa ra khí tức chưa rõ, bất kể sinh vật nào tình cờ rơi vào trong đó, dù là pháp khi hay đạo pháp công kích đều sẽ bị cắn nuốt, đồng hóa, biến mất không còn tung tích.”
“Theo lý, khu vực nguy hiểm như thế, phàm là sinh vật có linh giác đều sẽ có cảm giác bất an mơ hồ trong lòng, khơi lên ý thức tránh né.”
“Nhưng huynh trưởng của ta lại phát hiện một chuyện kỳ quái.”
Long Dược Du kể đến đây thì chợt khựng lại.
Dường như muốn trêu ngươi mọi người, nhìn dáng vẻ ngứa ngáy khó kiềm nén trong lòng tất cả tu sĩ có mặt ở đây, lúc này hắn mới thấy hơi thỏa lòng, tiếp tục nói: “Xung quanh bùn đen, tất cả sinh vật, toàn bộ đều như thiêu thân lao đầu vào lửa, tranh giành chen lấn, không màng sống chết tiến vào trong bùn đen đó.”
“Dẫu là tu sĩ cũng không ngoại lệ. Đạo tâm của huynh trưởng ta vững chắc cỡ nào nhưng bị bùn đen kia bao bọc xung quanh lâu rồi cũng gần như không nhẫn nại thêm được nữa, chìm vào trong đó.”
Tu sĩ ở đây, có người kịp phản ứng lại trong chớp mắt, phát ra tiếng hô thất thanh: “Cám dỗ trí mạng…”
“Chẳng lẽ bùn đen này chính là thiên địa chi phách kia?”
Long Dược Du khẽ gật đầu: “Đúng vậy! Lúc đó huynh trưởng cũng nghĩ tới điểm đó. Hắn bị vây khốn trong cảnh giới Hóa Thần nhiều năm, tất nhiên đã vui mừng như điên.”
“Nhưng hắn cũng biết, thiên địa chi phách chính là cụ thể hóa của pháp tắc, thật sự khó đối phó. Vì vậy, quả thật hắn đã kiềm nén dao động trong lòng, lui ra ngoài.”
“Sau khi dùng bí pháp đóng chặt lối vào núi, lặng lẽ quay về thành Thiên Linh.”
“Sau đó không gây kinh động đến bất kỳ ai, chỉ một thân một mình âm thầm chuẩn bị.”
“Trong suốt cỡ chừng nửa tháng, huynh trưởng chuẩn bị thỏa đáng rồi mới tìm cớ quay về núi sâu một lần nữa.”
“Sau đó hắn dùng trận pháp phong tỏa xung quanh núi, tránh để người ngoài phát giác. Lúc này hắn mới thử bắt đầu tấn công bùn đen.”