Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 826 - Chương 826. Hàn Dịch Lại Vào Tròng (2)

Chương 826. Hàn Dịch lại vào tròng (2) Chương 826. Hàn Dịch lại vào tròng (2)

Không bao lâu đã bị Lý Phàm đột phá.

Trong huyễn mộng, Lý Phàm cũng biết được những gì Hàn Dịch gặp phải trong thời gian này.

Ngày đó, sau khi Hàn Dịch bất ngờ bị hút vào một vòng xoáy dưới đáy biển, đã mất đi ý thức.

Đợi sau khi hắn tỉnh dậy lại phát hiện mình trần như nhộng, bị trói chặt.

Còn bên cạnh hắn, tập trung một nhóm sinh vật đáng sợ thân người mặt thú.

Bọn họ tạo thành một vòng tròn, khoa chân múa tay như đang tiến hành một nghi thức thần bí nào đó.

Và ở trung tâm, có một ngọn lửa đang hừng hực cháy.

Có vẻ như coi Hàn Dịch là một lọai tế phẩm nào đó, đưa vào trong lửa lớn.

Đột nhiên Hàn Dịch bị dọa cho mặt mày tái mét, muốn thoát ra.

Nhưng tuyệt vọng phát hiện ra rằng, xung quanh nơi này hoàn toàn không có chút linh lực nào.

Còn linh lực trong đan điền của hắn, không biết vì sao cũng đã cạn kiệt.

Hàn Dịch không khác gì người phàm, chỉ có thể trơ mắt nhìn mình sắp bị đám quái vật thân người mặt thú reo hò đưa vào trong ngọn lửa.

Ngay khi Hàn Dịch cho rằng mình chắc chắn sẽ chết thì bầu trời đột nhiên trở nên u ám.

Một trận mưa lớn bất ngờ ập đến, dập tắt ngọn lửa trong tích tắc.

Hàn Dịch mừng như điên.

Đám quái vật vô cùng sợ hãi.

Ném Hàn Dịch sang một bên, không ngừng quỳ lạy.

Cơn mưa lớn kéo dài cả nửa ngày mới tạnh.

Ấy vậy mà đám quái vật cũng giống như cầu xin trong màn mưa cả nửa ngày.

Sau khi mưa tạnh, đám quái vật mới từ từ tản đi.

Còn vật hiến tế Hàn Dịch, đương nhiên cũng bị giam cầm trở lại.

Trong thời gian bị giam cầm, Hàn Dịch cũng từng thử trốn thoát.

Không biết vì sao đám quái vật lại vô cùng tôn trọng hắn, trông coi rất chặt chẽ.

Vốn không cho Hàn Dịch một cơ hội nào cả.

Đối mặt với những quái vật trông nom mình lúc nào cũng nhìn chằm chằm với ánh mắt hung ác, Hàn Dịch đành nuốt nước miếng vào trong, từ bỏ kế hoạch chạy trốn.

May mà điều kiện trong nhà giam này cũng được, hàng ngày đám quái vật sẽ mang thức ăn và đồ uống đến đây đúng giờ.

Cũng không đến mức quá khó chịu.

Cứ thế, hơn mười ngày sau đám quái vật lại trói Hàn Dịch, đưa lên cột sưởi.

“Sinh mệnh của ta đã tận! Sớm biết vậy, thà chết trong tay tu sĩ trước đây còn vui vẻ hơn!”

Đang lúc Hàn Dịch nghĩ như vậy, lại có biến hóa xảy ra.

Trên bầu trời vang lên tiếng sấm rền.

Rất nhanh, một trận mưa rào tầm tã kéo tới.

Đống lửa khó khăn lắm mới hình thành trong nháy mắt bị dập tắt.

Khiến cho không chỉ đám quái vật sợ hãi vô cùng, mà bản thân Hàn Dịch cũng choáng váng.

Dường như hắn nghĩ tới điều gì đó đến mức thất thần, ngay cả việc bản thân bị khiêng về nhà giam khi nào cũng không biết.

Đến lần hiến tế thứ ba, là một khoảng thời gian rất dài.

Có vẻ như đã xảy ra một vài mâu thuẫn trong nội bộ quần thể quái vật.

Hàn Dịch đang ở trong nhà giam, thỉnh thoảng có thể nghe thấy tiếng cãi vã kịch liệt từ thế giới bên ngoài truyền đến.

Hơn ba mươi ngày sau, Hàn Dịch mới bị vác ra ngoài.

Lần này, ngày giờ dường như đã được lựa chọn cẩn thận, trời quang mây tạnh.

Biểu cảm trên mặt mỗi con quái vật đều vô cùng nghiêm túc.

Cảnh tượng ồn ào như hai lần trước, không thấy xuất hiện nữa.

Trong lòng Hàn Dịch lại cảm thấy bình tĩnh.

Không những không sợ hãi, ngược lại còn thấy mong chờ điều gì đó.

Trong miệng những con quái vật đều ngân nga bài hát bí ẩn, thỏa thích nhảy múa.

Trong âm thanh ca múa, Hàn Dịch ngày càng tiến gần đến đống lửa.

Đúng lúc này, giữa đất trời một trận gió yêu ma đột nhiên ập đến.

Không chỉ thổi xiêu vẹo những con quái vật vốn đang đứng ngay ngắn nhảy múa, mà cả đống củi chất ở trung tâm cũng bị thổi bay.

Ngọn lửa bùng lên, thiêu đốt thôn làng quái vật.

Còn Hàn Dịch ở bên cạnh lại bình an vô sự một cách kỳ diệu.

Nhìn thấy tình cảnh này, Hàn Dịch không khỏi ngửa mặt lên trời cười lớn.

Đám quái vật hỗn loạn thành một đống, lặng lẽ đánh giá bóng người trong ánh lửa với ánh mắt kinh hãi.

Từ đó về sau, địa vị của Hàn Dịch ở trong thôn làng quái vật đã hoàn toàn khác.

Không những không chịu tai ương ngục tù, mà còn được sắp xếp cho căn phòng tiện nghi nhất trong thôn.

Lương thực hàng ngày cũng ngon nhất thôn làng.

Khi đám quái vật nhìn thấy Hàn Dịch, cũng không còn hung ác như trước nữa.

Mà là khom lưng cúi đầu, không dám nhìn thẳng.

Dù đãi ngộ rất tốt, nhưng Hàn Dịch đường đường là một tu sĩ Luyện Khí.

Cuộc sống như người man di, đương nhiên hắn không thể chấp nhận được.

Cũng đã từng suy nghĩ đến việc chạy trốn lần nữa, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, hắn vẫn chọn từ bỏ.

Tình hình ở thế giới này và Tu Tiên giới khác xa nhau, hơn nữa lại không có sự tồn tại của linh lực.

Bản thân ở chỗ này chẳng khác gì một người phàm với sức mạnh trói gà không chặt.

Hiện tại ở trong làng quái vật này cũng xem như an toàn.

Nếu liều lĩnh chạy ra ngoài, không chừng có thể lại gặp nguy hiểm gì đó, rồi mất mạng một cách vô ích.

Vì thế, Hàn Dịch quyết định tạm thời định cư ở thôn làng này.

Hắn bắt đầu học ngôn ngữ của quái vật, thử giao tiếp với chúng.

Thời gian trôi qua, Hàn Dịch dần dần hiểu được tình cảnh của bản thân.

Thôn làng này tên là “Trữ”, nằm trên một vùng hoang vu vô tận.

Trong vùng hoang dã này, khắp nơi đều là quái vật nửa người nửa thú, giống như bọn chúng.

Bình Luận (0)
Comment