Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 871 - Chương 871. Ngũ Hành Sinh Diệt Lực

Chương 871. Ngũ Hành sinh diệt lực Chương 871. Ngũ Hành sinh diệt lực

Như thường lệ, hắn đi sâu vào lòng đất, đào một mật thất.

Sau khi đóng kín lại, Lý Phàm nhắm mắt, kiểm tra trạng thái của mình.

Họ tên: Lý Phàm

Cảnh giới: Nguyên Anh sơ kỳ

Tuổi sinh lý: 34/999 (Thiên Tăng)

Tuổi tâm lý: 1335/9999

Tiến độ nạp năng lượng hóa hư: 200%

Tiến độ nạp năng lượng mức neo: 0%

Số lượng điểm neo hiện tại: 3

Số lượng mức neo có thể dùng hiện tại: 1

Vật phẩm ràng buộc: Thiên Cơ Ngọc Hoàn Kim Chương, thuyền Thái Diễn, Chỉ Bộ Tàn Bia (bị hư hại), tinh huyết vạn người, Hóa Đạo Thạch.

Công pháp: Huyền Hoàng Luyện Tâm Chú, Vân Thủy Huyễn Mộng Công, Thân Hoá Đạo, Kỳ Huyền Chân Linh Biến, Dung Lô Vạn Tương Công, Tạo Hóa Hồng Lô Công, Toạ Sơn Quyết.

Thần thông: Loạn, Nghịch Ngũ Hành Sinh Diệt Kiếm, Sinh Tử Liên Hoàn, Sát Cơ Vô Tướng, trói trùng, Tùng Vân nhất kiếm, Phiên Thiên chưởng.

“Phù!”

Lý Phàm khẽ thở ra một hơi trầm đục.

Chỉ cảm thấy một luồng sức sống to lớn và thuần khiết tuôn ra từ các nơi trong cơ thể, nuôi dưỡng thân xác.

Linh khí không ngớt, vô cùng vô tận.

Trong đan điền, vị trí kim đan ban đầu, lờ mờ có thể nhìn thấy hình dáng của năm động thiên hòa lẫn vào nhau.

“Đây chính là Nguyên Anh kỳ, một khi thăng cấp, long trời lở đất!”

Để kiểm tra sự chênh lệch với Kim Đan kỳ, Lý Phàm vừa ra tay đã sử dụng thần thông mạnh nhất mà hắn hiện có.

Lấy tay làm bút, bầu trời làm sách.

Đồng thời cảm nhận những thay đổi trong cơ thể mình.

Viết nửa trên bên trái chữ “Loạn” mà vẫn còn dồi dào năng lượng.

Một dòng linh lực và sức sống mạnh mẽ tuôn trào liên tục không dứt từ trong động thiên, hỗ trợ thi triển tiêu hao Loạn Tự Quyết, giúp cơ thể không bị sụp đổ.

Lý Phàm tiếp tục chấp bút, trong nháy mắt viết được một nửa.

Trong mật thất dưới lòng đất, đất xung quanh bị ảnh hưởng, dâng cao, không ngừng rung chuyển, lít nhít, giống như tàu quân sự của người phàm.

Nhìn kỹ hơn, tần số rung động của mỗi hạt lại không hoàn toàn giống nhau.

Nhìn thì ngay ngắn đồng đều, nhưng thực chất chúng đều hỗn loạn.

Lý Phàm hơi nheo mắt lại, sau đó, ngón tay đang giơ lên trên không đột nhiên dừng lại.

“Trong lòng đã hiểu.”

“Khi bước vào Nguyên Anh kỳ, không cần phải lo lắng cơ thể bị tổn hại nữa, cuối cùng có thể hoàn toàn sử dụng sát chiêu này.”

“Nhưng không thể không kiêng nể mà sử dụng hết lần này đến lần khác, nếu không…”

Lý Phàm cảm thấy Ngũ Hành động thiên trong cơ thể khẽ rung lên, trong mắt hiện lên sự cẩn trọng.

“Sức mạnh của chữ Loạn, thật sự đáng sợ.”

“Ta là thi pháp giả, trong người có Ngũ Hành động thiên sẽ phải chịu phản ứng dữ dội như vậy. Nếu một Nguyên Anh bình thường e rằng chỉ cần bị nhiễm một chút, Nguyên Anh động thiên của bản thân sẽ ngay lập tức sụp đổ.”

“Chỉ là không biết tu sĩ Hóa Thần có thể ngăn cản được ta hay không.”

Loạn Tự Quyết được Lý Phàm ngộ ra trong mê vực sương trắng.

Vô cùng huyền ảo, khi tu vi tăng cao, Lý Phàm càng cảm thấy chữ “Loạn” siêu phàm.

“Dù cho khả năng mô phỏng của ta kém cỏi, nhưng vẫn có sức mạnh như vậy.”

“Thật sự không biết ‘Loạn’ Tự Quyết rốt cuộc đáng sợ đến mức nào.”

“Có vẻ đã vượt quá giới hạn sức mạnh mà tu sĩ bình thường có thể kiểm soát. Chẳng lẽ...”

Lý Phàm cau mày, im lặng suy nghĩ.

Lát sau, tạm thời ép suy nghĩ của mình xuống, ánh mắt lại tập trung vào “Nghịch Ngũ Hành Sinh Diệt Kiếm” trên bảng thần thông “Hoàn Chân”.

“Nghịch Ngũ Hành Sinh Diệt Kiếm” chính là Lý Phàm xem “thiên địa chi căn” bện thành Ngũ Hành động thiên, lại kết hợp với ngũ hành quy nhất ở kiếp trước, trong lòng có cảm giác, giác ngộ được thần thông.

Dung hợp tinh hoa của “Đại Ngũ Hành Tịch Diệt kiếm”, không chỉ có lực sát thương mạnh mẽ hủy diệt mọi thứ, mà còn có thể tạo ra thứ gì đó từ hư không, tạo ra sự sống.

Lý Phàm tiện tay đặt một con bò sát vừa rồi bởi vì bị ảnh hưởng nặng nề của dư âm Loạn Tự Quyết chỉ còn chút hơi tàn bên cạnh hắn lên trên lòng bàn tay.

Ánh sáng trắng đục dịu nhẹ hiện ra từ lòng bàn tay hắn.

Một lúc sau, con bò sát được tắm trong ánh sáng trắng đã sống lại một cách kỳ diệu.

Nó giãy dụa lật người, vội vàng bay ra khỏi tay Lý Phàm.

Lý Phàm không quan tâm đến con côn trùng nhỏ thoát được một mạng nữa, chỉ đầy vẻ đăm chiêu nói: “Hồi sinh từ cõi chết chỉ là một trò lừa. Những y thuật khác cũng có thể dễ dàng làm được điều này.”

“Sức mạnh thực sự của ‘Nghịch Ngũ Hành Sinh Diệt Kiếm’ nằm ở chỗ tạo vật.”

Lấy ra một viên linh thạch từ trong nhẫn trữ vật, cầm trên tay trái.

Tay phải không ngừng phát ra ánh sáng.

Một lúc sau, khi ánh sáng tiêu tan, một viên linh thạch trông giống hệt viên bên tay trái từ từ xuất hiện.

Đương nhiên, chỉ là bề ngoài nhìn giống mà thôi.

Cấm chế do Vạn Tiên Minh và Ngũ Lão hội cùng khắc bên ngoài linh thạch cũng khiến Lý Phàm không thể bắt chước được trong lúc nhất thời.

“Trước mắt thì tạo vật cũng chỉ giới hạn trong vật thể đơn giản thuần túy do linh khí tạo thành như là linh thạch.”

“Kết cấu hơi phức tạp một chút thì ta không thể làm được.”

Tuy vậy nhưng trong lòng Lý Phàm vẫn vô cùng vui vẻ.

Bởi vì điều này có nghĩa là một khởi đầu tốt đẹp.

Đợi tương lai khi cảnh giới của hắn không ngừng tăng lên, tu vi ngày càng tinh tiến, làm ra tạo vật từ hư không cũng không phải là chuyện không có khả năng.

Đột phá Nguyên Anh kỳ, thực lực nhảy vọt.

Bình Luận (0)
Comment