Suy nghĩ tới đây, trong lòng Lý Phàm cũng không nhịn được có chút bất đắc dĩ.
Cũng không thể bản tôn liên tục co đầu rút cổ, hoàn toàn chỉ dựa vào phân thân ra ngoài hành động chứ?
Phân thân nói cho cùng vẫn chỉ là phân thân, rất nhiều thần thông không thi triển ra được.
Còn thấp hơn bản tôn một tiểu cảnh giới, muốn dựa vào hắn tu hành đến Trường Sinh cảnh thì chẳng khác nào là người si nói mộng.
“Giống như là đang đi trên đường thình lình bị sét đánh chết. Sự kiện xác xuất nhỏ hoàn toàn, không thể vì việc nhỏ mà bỏ việc lớn.”
“Rất nhiều chuyện chỉ có bản tôn xuất thủ mới có thể không có dấu vết.”
“Chỉ có điều vẫn phải tìm được cách đề phòng năng lực có thể vặn vẹo, thay đổi suy nghĩ của Hủ Mộc đạo nhân.”
“Nếu không phải nó mang lòng căm hận đối với tu sĩ lại như nhìn trộm được chuyện tương lai ta sẽ làm, muốn mượn tay ta trả thù tu sĩ, lúc này mới thả ta về.”
“Sợ là không biết ta phải mất phương hướng trên ngọn cây bao lâu mới có thể tỉnh táo lại.”
“Ta khoe khoang là tâm chí đã đủ kiên định lại vẫn không có tí năng lực ngăn cản nào...”
“Nhưng kỳ vật, công pháp trong Tu Tiên giới tầng tầng lớp lớp, ắt hẳn có thể tìm được cách phá giải.”
“Không cầu có thể hoàn toàn ngăn cản, chỉ cần có thể để ta duy trì một tia thanh tỉnh là đủ để bù đắp khiếm khuyết trên ta rồi.”
Lý Phàm ghi nhớ việc này trong lòng, đồng thời đặt ở vị trí thiết yếu.
Dự định kế tiếp bắt đầu thăm dò sâu tin tức về phương diện này.
Qua rất lâu, suy nghĩ lắng lại, Lý Phàm cuối cùng cũng cầm lên cành khô Nhược Mộc luôn đặt trên bàn.
Vuốt ve cẩn thận, Lý Phàm chợt cảm thấy một tia quen thuộc.
Không phải vì hắn từng tiếp xúc gần gũi với bản thể Nhược Mộc.
Mà là vì...
Nhánh cây này hình như hơi giống với vật liệu Tiêu Tu Viễn dùng để chế tạo phân thân.
“Vật liệu Tiêu Tu Viễn dùng để chế tạo phân thân thì ra là đến từ Nhược Mộc?”
Trong lòng chợt động, Lý Phàm nắm cành khô Nhược Mộc trong tay, cẩn thận cảm ngộ.
Hồi lâu sau như có điều suy nghĩ, khẽ lắc đầu.
“Giống mà không giống, giống như đồng nguyên nhưng lại có khác biệt rõ ràng.”
“Hơn nữa lấy tính cách căm hận tu sĩ của Hủ Mộc đạo nhân, khả năng làm giao dịch với Tiêu Tu Viễn không lớn.”
“Cho nên đây là...”
Trước mắt Lý Phàm chợt lóe qua cảnh Nhược Mộc bị các tu sĩ vây công, thân cây từ đó nứt ra, rất nhiều nhánh cây từ không trung rơi xuống lần nữa.
“Có lẽ năm đó sau khi những nhánh cây tách ra rơi vào Huyền Hoàng giới lại đã có vận mệnh hoàn toàn mới.”
Sinh mệnh lực của thực vật luôn ngoan cường ngoài dự liệu. Trên thân thảo mộc bình thường đều thường xuyên sẽ có chuyện nhánh gãy sống lại xảy ra.
Không nói đến tồn tại kỳ dị có thể sinh ra quả Trường Sinh như ‘Nhược Mộc’.
“Nhưng mà rốt cuộc Tiêu Tu Viễn hắn thật sự là nhánh cây rơi xuống trên Nhược Mộc biến hoá thành, hay chỉ là tìm được cành thừa năm đó dùng để làm vật liệu luyện chế phân thân, tạm thời không dễ phán đoán.”
Tâm niệm Lý Phàm vừa động, cành khô Nhược Mộc trong tay bỗng mọc ra mầm non.
Trong nháy mắt, mầm non đã trưởng thành thành cành mới non nớt.
Đầu cành giống như kết ra trái cây, treo một vật thể hình tròn nho nhỏ màu vàng.
Khóe mắt Lý Phàm giật giật.
“Trái cây màu vàng” này hiển nhiên chính là kim đan Hủ Mộc đạo nhân hứa hẹn sẽ tiện thể tặng cho hắn.
Chỉ là phương thức thu nạp tương đối kỳ dị.
Lý Phàm vươn tay, muốn hái kim đan xuống.
Một lực lượng chống cự nho nhỏ từ trên “trái cây” truyền đến.
Lý Phàm lại dùng thêm lực, kim đan được hái xuống thuận lợi.
Cành mới bởi vì phản tác dụng đột ngột vung ra sau, sau đó không ngừng lắc lư trong không khí.
Nhưng không lay bao lâu lại vèo một tiếng, lần nữa rút về trong cành khô Nhược Mộc.
Không chờ trong lòng Lý Phàm nghĩ lại, nó lại mang theo một viên kim đan chui ra lần nữa.
Lý Phàm nhìn cành khô Nhược Mộc như vật sống trước mắt, trong lòng có phần nghiêm trọng.
Ngược lại không hành động thiếu suy nghĩ, chỉ như đang hái trái cây hái xuống từng viên, không ngừng hái xuống kim đan nó kết ra.
Ước chừng dùng gần một nén nhang.
Tổng cộng 372 viên.
Sau khi giao ra toàn bộ kim đan, cành khô Nhược Mộc cũng đã hoàn thành sứ mạng của nó.
Hóa thành từng tấc tro bụi, theo gió phiêu tán không còn tung tích.
Mà trong quá trình “hái trái cây” vừa rồi, Lý Phàm nhìn như thu kim đan vào trong trữ vật, thực ra đã lặng lẽ dùng ‘Hoàn Chân’ bắt đầu tiến hành hấp thu chúng nó.
Giống với suy đoán trước đó. Đơn pháp Kim Đan chỉ tăng lên 0,25% tiến độ nạp năng lượng định neo.
Song pháp Kim Đan là 0,5%.
Ngược lại là tam pháp Kim Đan có tăng vọt về chất. Một cái là có thể gia tăng 2% tiến độ.
Chẳng qua trong hơn 300 viên Kim Đan, tam pháp chỉ là số ít.
Phần lớn đều là đơn pháp và song pháp.
Mà tứ pháp trở lên thì lại không có lấy một cái.
Bởi vậy sau khi Lý Phàm hoàn thành mở khóa điểm neo thứ năm, chỉ có mười sáu viên kim đan đặc biệt được lựa chọn còn lại.
Song Lý Phàm lại không phải dựa theo số lượng pháp kim đan ngưng tụ làm tiêu chuẩn để lựa chọn.
Mà là dựa vào mức độ trân quý của Kim Đan chi pháp đưa ra phán đoán.
Giống như một số ngũ hành chi pháp bình thường còn không tinh diệu bằng Lý Phàm lĩnh ngộ, tự nhiên không cần thiết giữ lại.