Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 906 - Chương 906. Căn Nguyên Huyền Thiên Giáo

Chương 906. Căn nguyên Huyền Thiên giáo Chương 906. Căn nguyên Huyền Thiên giáo

Trong di ngôn, Liễu Như Trần nói với giọng điệu tràn ngập oán hận.

Liễu Như Trần suy đoán, năm đó Tiên giới nhất định đã xảy ra biến cố khó mà tin được.

Từ đó mới dẫn đến tiên lộ đứt đoạn.

Mà thi hài phía trên TIên Khư kia, chỉ sợ là tiên nhân trốn ra từ Tiên giới.

Ngay cả Chân Tiên cũng không thể trốn thoát khỏi lực hút kinh khủng của TIên Khư. Có thể tưởng tượng ra hậu quả nếu như Huyền Hoàng giới rơi xuống TIên Khư.

Chỉ sợ không có bất kỳ sinh linh nào có thể sống sót dưới kiếp nạn này.

Năm đó sau khi thập tông Tiên đạo đẩy ngã Huyền Thiên giáo, kế thừa di sản, không có khả năng không rõ chuyện này.

Nhưng lại một mực giữ bí mật.

Thậm chí khi Dược Vương tông muốn phá giới cũng không đưa ra cảnh cáo, ngồi nhìn toàn tông bọn họ đi chết.

Thật sự là đáng hận cực kỳ.

...

Hình ảnh tiếp tục phát ra, trong sự chấn động kịch liệt, cuối cùng Dược Vương Đỉnh vẫn tránh được một kiếp.

Nó lượn quanh một vòng quanh TIên Khư đáng sợ, quay trở về Huyền Hoàng giới.

Hình ảnh biến mất, lại trở về cảnh tượng đáy vực Thương Ngô.

Thật lâu sau Lý Phàm vẫn chưa lấy lại tinh thần.

Trên thực tế, Liễu Như Trần làm ra quyết định ngự Dược Vương Đỉnh thoát khỏi Huyền Hoàng giới, cũng không phải là ý nghĩ không thiết thực gì.

Dù sao liên lụy tới tánh mạng toàn bộ tu sĩ một tông, Liễu Như Trần cũng không phải hạng người lỗ mãng.

Cuối cùng các trưởng lão trong Dược Vương cũng đồng ý kế hoạch của hắn.

Những điều này đều có nguyên nhân căn bản.

Khi tiên lộ mới đoạn tuyệt, vì để tìm kiếm phương pháp thăng tiên, tông chủ đời nào đó của Dược Vương tông đã từng đi đến Tu Tiên giới khác gần đấy dựa theo tin tức mà lão tổ tôn Dược Vương tông để lại.

Nhưng hắn hoảng sợ phát hiện, những thế giới đó cũng giống như Huyền Hoàng giới, đều đã mất đi cảm ứng với Tiên giới.

Mà nếu muốn đi sâu vào trong hư không thì không phải chuyện hắn có thể làm được.

Do đó hắn chỉ có thể bất đắc dĩ trở về.

Đạo tiêu bên trong Dược Vương tông chỉ dẫn đến một Tu Tiên giới có tên là ‘Tiêu Dao’ nằm cạnh Huyền Hoàng giới.

Theo Liễu Như Trần thấy, nếu lúc các tiền bối vượt qua hư không trước đây không gặp phải nguy hiểm.

Như vậy chỉ cần mình bắt chước bọn họ, cẩn thận hơn chút, hẳn là sẽ không có trở ngại gì.

Ai mà nghĩ đến, còn chưa ra khỏi Huyền Hoàng giới đã gặp phải biến cố như vậy.

“Lúc mới bắt đầu, các tiền bối Dược Vương tông còn không nhìn thấy lực hút của TIên Khư, tự do đi tới đi lui Huyền Hoàng giới.”

“Nhưng bây giờ muốn chạy khỏi lại muôn vàn khó khăn.”

“Huyền Thiên giáo với thập tông Tiên đạo không ngừng bắt lấy động thiên, tiểu thế giới xung quanh để mong đối kháng được với lực hút của TIên Khư.”

“Cho tới bây giờ, ngay cả ‘trọng lượng’ của tu sĩ đối với sự sinh tồn của Huyền Hoàng giới đều cực kỳ quan trọng.”

...

“Nói như vậy, lực hút của TIên Khư không ngừng tăng lên theo thời gian trôi qua?”

Trong lòng Lý Phàm kinh hãi, tổng hợp rất nhiều tin tức, hắn không khỏi cho ra kết luận này.

“Rất có khả năng. Cũng rất hợp lý.” Lý Phàm trầm ngâm hồi lâu, chậm rãi gật đầu.

Kết luận này cũng giải thích được một sự nghi hoặc trong thời gian dài của Lý Phàm.

Thời điểm TIên Khư xuất hiện, tại sao không lập tức thôn phệ Huyền Hoàng giới?

Ngược lại tu sĩ trong đó có đầy đủ thời gian, không ngừng bắt được động thiên, tiểu thế giới xung quanh, đối kháng với nó?

Với lực hút kinh khủng của TIên Khư, nếu như là Huyền Hoàng giới thuở ban sơ, chắc hẳn khó có thể ngăn cản.

Hơn nữa bắt giữ tiểu thế giới cũng không thể hoàn thành trong một sớm một chiều, chu thiên thế giới đếm mãi không hết, đó là thành quả trong suốt mấy ngàn năm không ngừng nghỉ của Huyền Thiên giáo và thập tông Tiên đạo.

Tất cả những điều này đều cho thấy lực hút của TIên Khư là càng ngày càng tăng, không ngừng tăng cường.

Về phần tại sao lực hút càng ngày càng mạnh...

Rất có thể là bởi vì khoảng cách giữa Huyền Hoàng giới và TIên Khư càng ngày càng gần.

Trong đầu Lý Phàm nhanh chóng xuất hiện một thứ như một bức tranh.

Bên trên biển hư không vô tận, rất nhiều thế giới tu tiên trôi nổi lơ lửng như từng chiếc từng chiếc thuyền.

Chợt có một ngày, phía trên biển hư không xuất hiện một lỗ đen tên là ‘TIên Khư’.

Lực hút mạnh mẽ, không ngừng thôn phệ tất cả xung quanh, tạo thành một vòng xoáy.

Chịu ảnh hưởng của TIên Khư, Tu Tiên giới trong biển hư không không thể khống chế, không ngừng bị ‘TIên Khư’ kéo lại gần.

Mới đầu, bởi vì biến hóa cực nhỏ, mọi người bên trong các Tu Tiên giới chưa phát hiện ra.

Cho đến khi tốc độ rơi vào ‘TIên Khư’ càng ngày càng nhanh, bọn họ mới phát hiện có chỗ không đúng.

Thế là giống như bản năng cầu sinh của người chết chìm sẽ liều mạng bắt lấy tất cả mọi thứ có thể chạm vào, tu sĩ bên trong Huyền Hoàng giới bắt đầu dùng từng sợi “dây thừng”, buộc vào những vị trí “đá ngầm” còn tương đối chắc chắn ở nơi xa trong biển hư không, tức là các động thiên, tiểu thế giới, ý đồ trì hoãn vận mệnh tự mình té chết.

Quả thật, ở trong quá trình này sẽ có không ít tu sĩ muốn một mình nhảy thuyền chạy trốn, đi tìm “thuyền” mới.

Nhưng nếu người người đều như thế, sợ là Huyền Hoàng giới chìm càng nhanh hơn.

Thế là người cầm lái Huyền Hoàng giới, Huyền Thiên giáo cũng tốt, thập tông Tiên đạo cũng được, thậm chí Vạn Tiên Minh, Ngũ Lão hội bây giờ, vì để tránh cho loại tình hình này phát sinh, tất cả đều không hẹn mà cùng lựa chọn giữ kín không nói ra tình hình thực sự của Huyền Hoàng giới bây giờ.

Bình Luận (0)
Comment