“Không phải ngươi trước giờ chưa từng vào trong Thiên Huyền Kính tham gia kết toán hàng năm đấy chứ.” Qua hồi lâu, Hồng Hi tiên quân dùng ánh mắt hết sức quỷ dị nhìn về phía Lý Phàm.
Lý Phàm nhún vai: “Không có ai từng nhắc với ta chuyện này.”
Hồng Hi tiên quân vỗ đầu.
“Ặc...”
Hắn hữu khí vô lực nói: “Vậy ngươi nhanh đi xem xem. Nói không chừng sẽ có một vài bất ngờ đấy.”
Lý Phàm gật đầu, hành lễ rồi vội vàng rời đi.
Nhìn bóng lưng Lý Phàm dần biến mất, Hồng Hi tiên quân lắc đầu: “Haiz, không hổ là Vạn Tiên Minh. Việc không liên quan đến mình thì mặc kệ nó...”
Chờ Lý Phàm trở lại trong Thiên Huyền Kính, trải qua một phen hỏi thăm mới biết được cái gọi là kết toán hàng năm là chuyện thế nào.
Thì ra nhân viên nắm quyền chủ yếu của mỗi châu vực ngoại trừ “tiền lương” độ cống hiến hàng năm.
Còn có thù lao “hiệu suất” dựa vào xếp hạng tổng thể của các châu ở toàn Tiên Minh phát cho.
Mỗi năm kết toán một lần, ngoài độ cống hiến ra còn có lượng lớn công huân.
Trong Thiên Huyền Kính, từng quang ảnh lần lượt hiện ra.
Bắt đầu từ neo định năm thứ 11, Tùng Vân tiên thành Lý Phàm giám sát xây dựng chính thức khởi công, đến neo định cuối năm thứ 14.
Số liệu kết toán trong cả bốn năm chỉ trong thoáng chốc đều xuất hiện trước mặt Lý Phàm.
“Lịch tân tiên năm 2021: Tổng hợp hối toán xếp hạng thứ 231, khen thưởng ba lần ất công trung đẳng, một vạn một ngàn điểm cống hiến độ.”
“Lịch tân tiên năm 2022: Tổng hợp hối toán xếp hạng thứ 226, khen thưởng ba lần ất công trung đẳng, một vạn năm ngàn điểm cống hiến độ. Ngoài ra trong đại chiến châu Thiên Linh, khu vực biển Tùng Vân tích cực hưởng ứng chính sách điều động tu sĩ của Tiên Minh, biểu hiện tốt đẹp. Khen thưởng thêm một lần ất công thượng đẳng.”
...
Theo mười ba lần nhiệm vụ công huân nhận được trong nháy mắt, cấp bậc công huân của Lý Phàm cũng một đường tăng nhanh, mãi cho đến khi đạt Diễn 22 mới ngừng lại.
Ở đời trước, Lý Phàm dựa vào công huân bất thế liều mạng xây dựng Thiên Huyền Tỏa Linh trận mới mới tăng công huân lên tới 31 vào lúc thọ nguyên sắp hết.
Mà hiện giờ, gần như là làm chưởng quỹ phủi tay lại một đường thông suốt lên tới Diễn 22.
Dĩ nhiên trong này cũng có nguyên nhân là có giáp công thượng đẳng Tiên Minh khen thưởng thêm vào lúc thành Tùng Vân khởi công khi trước.
Cấp bậc công huân tăng lên, rất nhiều công pháp, bảo vật ẩn trong Thiên Huyền Kính trước kia cũng theo đó mở khóa. Nhưng đời trước Lý Phàm đã từng đạt tới cấp bậc cao hơn nên chỉ nhìn lướt qua, phát hiện so với đời trước, trên danh sách chỉ nhiều thêm một số pháp bảo chỉ có người quản lý chính vụ của châu vực mới có thể đổi.
Ví dụ như Chúng Sinh Kính có thể giám thị số lượng tổng thể và phân bố cảnh giới tu sĩ trong một châu. Chuông Bách Thái có thể biểu hiện tình huống phát triển cơ bản trong năm nay của châu vực còn lại và xếp hạng dự tính của bản châu trong tổng hợp hối toán hàng năm.
Nói tóm lại đều là một số pháp khí để đấu tranh nội bộ thêm thuận tiện, đối với Lý Phàm cũng không có tác dụng thực tế gì.
Lý Phàm càng để ý ngày tháng xuất hiện trong nhắc nhở kết toán.
“Lịch tân tiên...”
Tên như nghĩa, lịch tân tiên là một bộ lịch pháp lấy Truyền Pháp thiên tôn gây dựng lại Vạn Tiên Minh làm năm đầu.
Chẳng qua lúc Lý Phàm tìm đọc các loại điển tịch trước đó, tất cả những loại liên quan đến thời gian cụ th, đều bị vô tình hay cố ý mơ hồ.
Chỉ có những khái niệm không rõ ràng như thượng cổ, viễn cổ, thái cổ và mấy ngàn, mấy trăm năm trước.
Đây cũng là lần đầu Lý Phàm nhìn thấy ghi thời gian chép cụ thể chính xác đến năm nào đó.
Về phần Huyết Mạch Sử Thư của Tư Mã Trường Không thì cũng giống như neo định mấy năm của Lý Phàm, lấy ban đầu của bản thân làm năm đầu. Không thích hợp với tổng thể tình hình của Tu Tiên giới.
“Xem ra bên trong Vạn Tiên Minh nhất định cũng có một bộ quy tắc ghi lại tường tận. Chẳng qua là giữ kín không nói ra thôi.”
Lý Phàm cũng không cảm thấy kỳ lạ về chuyện này. Nếu trong Bác Vật Thần Tàng quán, bảo tồn các loại di vật trân quý trong lịch sử Huyền Hoàng giới. Như vậy bản thân cũng có ghi lại lịch sử chân thực càng là chuyện đương nhiên.
“Chuyện xưa thời cổ không thích hợp nhắc đến với đại chúng. Ngu đần mới có thể càng thêm ổn định.” Trong lòng Lý Phàm cười mỉa.
“Ta còn nhớ, sau khi cấp bậc quyền hạn đến Diễn 30 sẽ có cơ hội miễn phí tham quan Thần Tàng quán.” Trước mắt chợt hiện qua đầu lâu giữa quán, Lý Phàm dường như lại cảm nhận được sự đói khát của ‘Hoàn Chân’.
Nhưng sau giây lát, Lý Phàm lại cưỡng ép đè xuống rục rịch trong lòng. Trong Thần Tàng quán cảnh giới nghiêm ngặt, còn có Trường Sinh thú Đế Tam Mạc tọa trấn. Tùy tiện động thủ không khác nào là tự chui đầu vào lưới. Ít nhất không phải thứ Lý Phàm hiện tại có thể mơ ước. Chỉ có từng bước tăng cường thực lực bản thân trong luân hồi, tìm hiểu càng nhiều bí ẩn, từ đó tìm kiếm ra cửa đột phá thích hợp. Có lẽ mới có thể có một tia hi vọng.
Đóng lại ghi chép công huân, Lý Phàm gửi tin cho Hồng Hi tiên quân, tỏ vẻ mình đã nhận hết công huân trong mấy năm này. Cũng cảm ơn chỉ điểm của hắn.