Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 926 - Chương 926. Lịch Pháp Vạn Tiên Minh

Chương 926. Lịch pháp Vạn Tiên Minh Chương 926. Lịch pháp Vạn Tiên Minh

Hồng Hi cười ha ha, không nói thêm gì, chỉ bảo Lý Phàm không ngừng cố gắng. Mặc kệ tâm tư người phía dưới, cứ để hắn giúp giải quyết.

Đúng như dự đoán, ba ngày sau, Hồng Hi tiên quân đã trở về lần nữa triệu tập toàn thể tu sĩ trong thể chế của biển Tùng Vân đến trò chuyện.

Lúc bọn họ sôi nổi cho rằng Lý Phàm lừng lẫy nhất thời từ đây sẽ mất đi quyền thế, bị đánh vào phàm trần, Hồng Hi tiên quân lại tuyên bố ngay trước mặt mọi người, Lý Phàm sẽ tiếp tục thay hắn chấp chưởng chính vụ.

Điều này làm cho đám người Hà Chính Hạo vốn tâm thần bất định bất an nháy mắt vui mừng như điên.

Mà tu sĩ còn lại cũng đều là vẻ mặt khó mà tin nổi.

Lặng lẽ dùng khoé mắt đảo qua khuôn mặt thần sắc tự nhiên của Lý Phàm, trong lòng vừa kinh vừa sợ.

Càng thêm miên man bất định đối với bối cảnh sau lưng Lý Phàm.

Làm cho Hồng Hi tiên quân thống trị biển Tùng Vân trăm năm đều bị ép nhượng quyền, thực lực ẩn giấu trong tối của Lý Phàm rốt cuộc đáng sợ đến cỡ nào?

Không để tâm sắc mặt mọi người biến ảo, Lý Phàm khom mình hành lễ với Hồng Hi tiên quân, lại lần nữa ngỏ ý cảm ơn.

Mà Hồng Hi tiên quân lại lười biếng xua tay, một chân bước ra, biến mất giữa sân.

Lý Phàm tự nhiên biết, Hồng Hi tiên quân hắn là lười quản mấy chuyện tào lao ở biển Tùng Vân, ước gì làm một chưởng quỹ phủi tay.

Nhưng những người khác không rõ điểm ấy!

Trong mắt bọn họ, bóng dáng Hồng Hi tiên quân rời đi rõ ràng có phần chán nản!

Chân tướng rất rõ ràng! Hồng Hi tiên quân quả thật đã bại bởi Lý Phàm trong đấu tranh quyền lực!

Trong lòng các tu sĩ dấy lên sóng lớn ngập trời, sôi nổi thuận theo lấm lét, không dám nhìn thẳng vào vị Bí sứ đại nhân hăng hái trước mắt này.

Nhìn thấy dáng vẻ của tu sĩ trong sân, Lý Phàm biết ngay bọn họ đang nghĩ gì.

Chẳng qua cũng lười giải thích mà lại bắt chước Hồng Hi.

“Chính vụ Tiên Minh lấy chữ ổn làm đầu. Biển Tùng Vân tất cả như cũ, mấy người Chu Thanh Ngang, Hà Chính Hạo, Cao Viễn giúp ta quản lý mọi việc.”

Đám nung quanh mừng rỡ, dồn dập đáp ứng.

“Tản ra cả đi!” Lý Phàm phất tay, nói xong cũng một chân bước ra, thân hình biến mất không thấy đâu nữa.

Sau khi Lý Phàm đi, bên trong Bố Chính đường nhất thời như sôi trào.

“Chu đạo hữu, chúc mừng chúc mừng!”

“Hà đại nhân, thật sự đáng vui đáng mừng!”

...

Lý Phàm lóng tai nghe, khẽ lắc đầu.

Đang muốn xoay người trở về đảo Thân Hoá lại bỗng nhận được tin tức.

“Hoạt động giao lưu hữu hảo giữa Vạn Tiên Minh và Ngũ Lão hội lần thứ hai sẽ cử hành ở châu Thiên Linh vào khoảng mười ngày sau.”

“Ở trên chiến trường ngày trước, hai bên quên đi thù hận, một lần nữa thành lập tình hữu nghị mới.”

Lý Phàm ngay tức thì nghĩ đến cảnh một mảnh hoang tàn của châu Thiên Linh nhìn thấy lúc trước.

“Hội giao lưu hữu hảo chọn tổ chức ở nơi như này? Thật sự không có vấn đề gì chứ.” Trong lòng Lý Phàm lẩm bẩm nói thầm.

“Lẽ nào mặt ngoài giao lưu hữu hảo, thực ra vẫn giương cung bạt kiếm.”

Lý Phàm tìm tòi tỉ mỉ tin tức liên quan một phen, quả nhiên phát hiện vài chỗ kỳ hoặc.

Ngoại trừ bày ra “tuyệt khí trấn thế” của hai bên đại biểu “giao lưu” chính thức, trên hội giao lưu còn sẽ tiến hành một số hoạt động tỷ thí đấu võ, luận pháp, thử trận, vân vân.

Đại biểu hai bên góp mặt đều là thanh niên tài tuấn hạng nhất trong tổ chức của từng bên.

Đồng thời toàn bộ quá trình tỷ thí đều sẽ công khai thời gian thực.

“Đây là chiến tranh bỏ dở ngoài sáng lại đổi cách so tài.” Đối với chuyện này, Lý Phàm tất nhiên cũng không xa lạ gì.

“Vừa hay có thể nhân cơ hội này xem thử thiên kiêu chân chính của hai bên rốt cuộc ở trình độ nào.”

Lý Phàm cũng cực kỳ cảm thấy hứng thú với chuyện này.

Vạn Tiên Minh để tiện cho toàn thể tu sĩ quan sát còn đặc biệt chế tạo một loại pháp khí kính.

Giá rẻ, chỉ cần một trăm cống hiến là có thể mua.

Các tu sĩ có thể tùy thời tùy chỗ thông qua nó quan sát tình cảnh hội giao lưu.

Cũng có thể phát lại nhiều lần cảnh tỷ thí của hai bên. Càng quan trọng hơn là trên mặt kính sẽ đồng bộ thời gian thực thuyết minh của Thiên Huyền Kính, để phòng tình huống những tu sĩ cảnh giới tương đối thấp xem mà như rơi vào sương mù xảy ra.

“Thiên Linh Quan Cảnh Kính” vừa được bán ra đã dẫn tới giành giật như điên giữa các tu sĩ.

Ngoại trừ nhân tố giá của nó thực sự khá rẻ, các tu sĩ đều không muốn để lỡ thịnh hội hiếm thấy này. Còn có tu sĩ muốn sưu tầm nó.

Bởi vì theo lời kể của những tu sĩ lớn tuổi, lúc ở hội giao lưu hữu hảo lần thứ nhất, Vạn Tiên Minh cũng từng bán ra loại Quan Cảnh Kính này.

Lúc ấy không dẫn nên sự coi trọng của mọi người cho lắm, bởi vì trong Thiên Huyền Kính cũng có thể tiện tay tìm thấy tin tức của hội giao lưu.

Vì vậy chỉ có những tu sĩ tương đối xa xỉ mới ra tay mua về.

Nhưng mọi người đều không nghĩ tới, chờ sau khi tỷ thí kết thúc, Quang Cảnh Kính cũng trở thành đồ vật không xuất bản nữa. Giá trị của bản thân còn dễ nói, mấu chốt là cảnh tỷ thí ghi lại trong đó.

Trong hội giao lưu lần thứ nhất, đại biểu hai bên sau này đều trở thành đại nhân vật trong tổ chức của mỗi bên.

Gần như đều đã trở thành cường giả cảnh giới Hợp Đạo.

Bình Luận (0)
Comment