Cái gọi là “Đồng Tâm Hoàn”, là pháp khí thần kỳ Đế Tam Mô tự mình chế tạo.
Bề ngoài trông giống như là một cảnh cửa hình tròn tỏa ra ánh sáng màu lam, yêu thú xuyên qua trong đó chỉ bằng một cái chớp mắt trong thế giới hiện thực. Nhưng chỉ trong chớp mắt này sẽ trải qua vô số không gian huyễn cảnh khác nhau.
Mà nội dung của khảo nghiệm “Đồng Tâm” đương nhiên là khảo nghiệm yêu thú dưới tình huống cực đoan có hành động làm tổn thương chủ nhân của mình hay không.
“Đồng Tâm Hoàn” này không dễ chế tạo, cả Ngự Thú tông cũng chỉ làm ra một món. Tuy nhiên hoàn thành khảo nghiệm cần một khoảng thời gian ngắn, dù sao thì số lượng yêu thú ở Ngự Thú tông thực sự quá nhiều. Không chỉ là yêu thú bản mệnh của các đệ tử, còn có đám yêu thú vô chủ xử lý khuân vác, phụ trách quản lý linh điền, hộ vệ tông môn.
Tuy gọi là vô chủ nhưng những yêu thú này có thể đều dưới sự kiểm soát của Ngự Thú tông.
Thao túng bọn chúng chính là chí bảo ‘Vạn Thú Chuyển Luân’ của Ngự Thú tông. Nghe nói trên Vạn Thú Chuyển Luân này khắc hình vẽ dường như của tất cả yêu thú trong thiên hạ. Đồng thời cho dù là yêu thú vừa mới sinh ra thì không lâu sau đó cũng sẽ xuất hiện trên đó.
Yêu thú lúc mới sinh dùng Vạn Thú Chuyển Luân khắc ấn ký vào thần hồn, từ đó đời đời kiếp kiếp đều không thể thoát khỏi sự khống chế của bánh quay.
Nghe nói, món chí bảo này là lúc trước Đế Tam Mô mang ra từ trong núi Thánh Thú Nam Minh, giao cho tổ sư khai sơn “Vạn Thế Ung” cửa Ngự Thú tông. Mà Vạn Thế Ung lĩnh ngộ ra ‘Ngự Thú Chân Quyết’ từ trong ‘Vạn Thú Chuyển Luân’.
Tuy Vạn Thú Chuyển Luân có đủ loại uy năng không thể tin được, nhưng lại có rất nhiều khuyết điểm. Nhất định phải sử dụng với yêu thú mới vừa sinh ra. Yêu thú mà đã khắc ấn tinh thần thì thời thời khắc khắc đều rời vào trong “nỗi khổ luẩn quẩn”. Bởi vậy trí lực không cách nào phát triển hoàn toàn, chỉ có thể tham gia một vài công việc đơn giản.
Ngự thú chiến đấu chú trọng tâm ý tương thông. Như thế mới có thể sai sử như cánh tay, phát huy chiến lực lớn nhất. Cần biết rằng trận chiến tu sĩ cùng cấp, mỗi một chi tiết nhỏ cũng có thể ảnh hưởng thắng bại. Nếu như khống chế yêu thú không quá thông minh, vậy chẳng khác nào tự mình chuốc lấy thất bại.
Cho nên tu sĩ Ngự Thú tông đều dựa vào ‘Ngự Thú Chân Quyết’, từ nhỏ chậm rãi bồi dưỡng yêu thú bản mệnh của mình. Căn bản sẽ không cân nhắc trực tiếp chọn lựa những yêu thú đã bi Vạn Thú Chuyển Luân thao túng kia.
Điều này cũng dẫn đến sau khi đại kiếp pháp không thể đồng tu giáng xuống, Ngự Thú tông nhất thời lâm vào tình cảnh vô cùng nguy nan.
May ra hành động rút lui là Đế Tam Mô tự mình đôn đốc, trước mặt lão giả tóc trắng lông mi dài này, cho dù là người hay là thú đều không dám lỗ mãng. Ngay ngắn trật tự tiến hành khảo nghiệm của “Đồng Tâm Hoàn”.
Ngày đầu tiên kết thúc, chỉ hoàn thành một phần mười mấy trong số toàn bộ yêu thú. Nói cách khác dự tính tổng cộng cần khoảng nửa tháng mới có thể hoàn thành chọn lựa. Đám yêu thú thông qua sàng lọc và chủ nhân ôm nhau khóc lóc, dẫn đầu tiến vào bên trong ‘thuyền Vạn Thú’.
Sau đó không lâu, bọn họ sẽ cưỡi pháp khí phi hành này rời khỏi Huyền Hoàng giới, tiến về tiểu thế giới vô danh lánh nạn.
Mà những yêu thú không thể thông qua khảo nghiệm, cho dù không muốn thì vẫn bị cưỡng chế tách khỏi với chú nhân. Nghe nói những yêu thú này tạm thời sẽ được thống nhất giam giữ, đợi sau khi Ngự Thú tông rút lui an toàn thì sẽ mặc bọn chúng rời đi.
Khảo nghiệm tiến hành đến ngày thứ bảy.
Buổi tối hôm ấy, Hứa Khắc biến mất cả ngày chợt tìm tới Lý Phàm, sắc mặt bối rối.
“Tiểu Hắc, việc lớn không hay rồi, ngươi tranh thủ thời gian chạy đi đi.”
Đang đang nhắm mắt tu luyện ‘Tạo Hóa Hồng Lô Công’, Lý Phàm mở to mắt, thờ ơ liếc nhìn đối phương một cái.
Hứa Khắc còn nói thêm: “Lần này cũng không phải đùa với ngươi, đợi tiếp nữa, ngươi thật sự sẽ chết đấy. Mặc kệ ta đi, ngươi tranh thủ thời gian lặng lẽ rời khỏi Ngự Thú tông đi.”
Lý Phàm há to miệng ngáp.
Hứa Khắc cuống lên: “Tiểu Hắc ngươi rốt cuộc có nghe thấy lời ta nói không. Hôm nay ta nghe Lục Nhai sư huynh nói…”
“Yêu thú không thông qua khảo nghiệm sẽ không thả ra cho bọn chúng rời đi như đã nói. Mà giết chết hết bọn chúng, đúng không?” Lý Phàm nói trước.
Hứa Khắc ngây người: “Ngươi... Làm sao ngươi biết?”
“Chẳng lẽ Tiểu Hắc ngươi trộm nghe chúng ta trò chuyện?” Hứa Khắc lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
“Dùng móng vuốt cũng có thể nghĩ đến, còn phải nghe lén à?” Lý Phàm ngẩng đầu lên, vẻ mặt khinh thường.
“Không nói đến những yêu thú này vốn thuộc sở hữu của Ngự Thú tông, biết được bao nhiêu bí mật tông môn. Rút khỏi Huyền Hoàng giới là chuyện liên quan đến sinh tử tồn vong của Ngự Thú tông, nếu như tiết lộ ra ngoài, ai dám cam đoan đám yêu thú sẽ không truy sát đến tiểu thế giới? Đến lúc đó không thể trốn đi đâu được, cũng là đại họa diệt môn!”
“Đế Tam Mô kia cũng không phải người nhân từ nương tay thiện lương. Có thể đưa phương pháp nô dịch đồng tộc mình cho nhân loại...” Trong mắt Lý Phàm lóe lên tia nguy hiểm.
“Nói tóm lại, những yêu thú này nhất định đều phải chết!” Lý Phàm lạnh lùng nói.
Lời của Lý Phàm rất có khí phách.