Thái Vĩnh Long (1): “Phương Vân, không phải tiểu tử nhà người tìm thấy muội tử Trần Tư rồi có ý đồ với người ta đó chứ. Ca ca của người ta còn chưa sống lại đâu, đừng trêu chọc người ta.”
Phương Vân (3): “Trời, ngươi đừng có mà bôi nhọ ta, sao ta có thể ra tay với học sinh cấp ba được chứ?”
Trần tư (83): “Không được không được, ta không yêu đương. Ca ca của ta nói chưa tới hai mươi tư tuổi thì không được yêu đương. Hoảng sợ.jpg.”
Phương vân (3): “.”
Vương Bình (66): “Ca ca của ngươi còn rất bảo thủ.”
Trần Dao (71): “Đây là chuyện tốt, làm vậy sẽ không bị người nào đó lừa.”
Phương Vân (3): “Má nó.”
Ngô Nguyệt Minh (79): “À, Vương ca, ngươi đã nói chậm một bước rồi. Hình như ta đã bị chú ý.”
Vương Bình (66): “Chuyện gì vậy!?”
Ngô Nguyệt Minh (79): “Ta vừa nhận được một bức thư, nói gì mà biểu hiện của ta trong lần thú triều này không tệ, đặc biệt chọn ta tới học viện ngự thú Kinh Đô. Nơi đó chính là thủ đô của Nhân tộc, nơi có nhiều tài nguyên nhất và ngự thú sư mạnh nhất.”
Vương bình (66): “???”
Vương Bình im lặng.
Hay lắm, quá mức như vậy à?
Sau thú triều, Ngô Nguyệt Minh đã bị chú ý.
Thế giới ngự thú, cấp bậc lực lượng rất cao, lại còn có các loại năng lực kỳ quái hiếm thấy.
Nếu làm không tốt, gốc gác của Ngô Nguyệt Mình đều sẽ bị người ta đào ra một cách dễ dàng.
Đến lúc đó, group chat và bọn họ sẽ bị đưa ra ngoài ánh sáng.
Thậm chí, có thể thông tin của Ngô Nguyệt Minh đã bị đưa ra ngoài ánh sáng.
“Alpha, thế giới ngự thú có tồn tại “tiền bối người xuyên không” không?”
Vương Bình hít sâu một hơi rồi hỏi dưới đáy lòng.
“Có. Nhưng khi group chat bị huỷ, hắn vẫn còn rất yếu, ta không xác định được hắn có còn sống sót không.”
Giọng nói lạnh lùng của Alpha vang lên.
“Những thế giới chúng ta xuyên không đều từng xuất hiện người xuyên không đúng không? Ngươi gặm lão 啃老本trên phương diện tọa độ thế giới đấy à?”
Sắc mặt của Vương Bình tối sầm, hắn lại tin tưởng suy đoán lúc trước của mình.
“Không đầy đủ là thế. Những thế giới có người xuyên không vừa đáp đất đã cúp luôn không phải thế giới được ghi chép lại trước kia.”
Alpha giải thích.
“Ta vẫn luôn có một thắc mắc. Alpha, ngươi không thể làm vài phương pháp bảo mật à? Ví dụ như làm những đại năng đó không thể soát hồn thành viên group, từ đó có thể giữ bí mật.”
Vương Bình im lặng một lúc rồi nói.
“Phương phá bảo mật vẫn luôn tồn tại, không đến một tầng cấp nhất định thì không thể soát hồn người xuyên không. Cũng chỉ có năng lực cấp bậc quỷ dị mới có thể xem ký ức của thành viên group.”
Giọng nói lạnh lùng của Alpha vang lên.
“Vậy nội dung trong máy giả lập nhân sinh của ta là thế nào?”
Vương Bình xụ mặt, cạn lời hỏi.
“Máy giả lập nhân sinh của ngươi đặc biệt, sẽ làm mờ sự tồn tại của group chat. Phương pháp bảo mật của group chat không thể thực hiện. Còn về Phục Sinh phù thì là vật phẩm ngưng tụ ra nên có thể sử dụng.”
Giọng nói lạnh như băng của Alpha vang lên giải thích nguyên nhân.
“Thôi được rồi, hoá ra là vậy.”
Vương Bình hơi nhướng mày, hắn đã biết tiền căn hậu quả.
“Nhưng ngươi không thể ngưng tụ ra vật phẩm có thể phòng ngừa ta bị soát hồn à? Hay là ngươi không thể thay đổi một vài quy tắc?”
Vương Bình thở phào nhẹ nhõm, lời nói đầy ý tứ sâu xa.
“Không thể thay đổi quy tắc của group chat. Nhưng có thể ngưng tụ ra vật phẩm có thể chống đỡ soát hồn.”
Alpha bình tĩnh nói.
“Nhưng cần có điểm tích luỹ group. Ngươi xác định ngươi có thể mua nổi vật phẩm có thể chống đỡ cấp bậc Hoàng giả soát hồn chứ? Ngoài ra, trong lần mô phỏng trước, hình như là ngươi chủ động buông thức hải cho người ta xem. Dưới loại trạng thái này, thủ đoạn phòng hộ của ngươi chỉ là mây bay. Dù ngươi buông lỏng thức hải, người khác cũng không thể điều tra đồ vật trong ký ức của ngươi, kết quả cũng như tự ngươi nói ra mà thôi.”
“Tuy ở “thế giới hiện thực”, ta có thể tham gia và ngăn cản ngươi nói bí mật của group chat, nhưng trong nhân sinh mô phỏng thì không.”
“.”
Vương Bình im lặng, không còn lời nào để nói.
“Thôi vậy, ta vẫn dùng phương pháp bảo mật nguyên thuỷ nhất vậy.”
Vương Bình thở dài.
Trừ khi chấp hành nhiệm vụ đoàn thể, Vương Bình định khi tiến hành mô phỏng, hắn sẽ lợi dụng ý thức chủ quan có thể ảnh hưởng tới Vương Bình trong mô phỏng, làm Vương Bình trong mô phỏng xoá tất cả những ký ức liên quan tới group chat, bàn tay vàng, máy giả lập nhân sinh đi.
Cùng lúc đó, cũng tăng thêm cho bản thân hắn một đoạn ký ức.
Hắn là người xuyên không không biết tại sao lại xuyên tới đây, chỉ có bàn tay vàng tàn khuyết là “máy tối ưu hoá không ổn định”.
Tuy làm vậy đơn giản thô bạo nhưng lại là cách làm bảo hiểm nhất.
Tuy làm vậy vẫn còn một lỗ hổng rất lớn, dễ làm lòng người nghi ngờ.
Ví dụ như khuyết thiếu quá nhiều ký ức, không thể giải thích ngày xưa hắn lớn lên thế nào, thế nhưngm vậy còn an toàn nhiều hơn không làm gì.
Trương Tuấn (70): “Phản ứng của Vương ca không đơn giản, thế giới của Ngô Nguyệt Minh mạnh lắm à?”
Ngô Nguyệt Minh (79): “Tồn tại các loại năng lực hiếm thấy, sau đó là có sự tồn tại sức chiến đấu thập tinh.”
Tần Thiên (77): “Hay lắm, vậy thì đúng là biến thái. Không ngờ một thế giới ngự thú thôi mà lại mạnh như vậy.”
Trần Dao (71): “Thế giới có hạn mức cao. Hạn mức trưởng thành cao, nhưng cũng có nghĩa là có nhiều nguy hiểm hơn. Nếu những cường giả đỉnh cấp đó biết thân phận người xuyên không của ngươi thì phiền phức đấy. Tuy trong group có không ít người đã bị bại lộ, nhưng đó đều là tình huống đặc thù. Càng đừng nói cũng từng gặp nguy hiểm.”
Triệu Tư Hàm (87): “Đúng đúng, tuy ta đã bại lộ, nhưng lại là Vương ca chủ động vạch trần, không chỉ an toàn mà còn kiếm được rất nhiều chỗ tốt!”
Ngô Nguyệt Minh (79): “Ta không biết sau này sẽ thế nào, nhưng trước mắt chỉ có thể đi một bước xem một bước, hy vọng ta sẽ không xảy ra chuyện. Mặc cho số phận.jpg.”
Vương Bình (66): “Ta cũng chỉ có thể chúc ngươi may mắn.”