Vương Bình thở dài.
Hắn cảm thấy chắc hẳn Ngô Nguyệt Minh đã bại lộ, chắc kết cục sẽ không quá tốt.
Khi group chat huỷ diệt, tuy người xuyên không trong thế giới ngự thú đó vẫn chỉ là một kẻ yếu, nhưng nhiều năm như vậy trôi qua, nếu không chết thì chắc chắn đã trở thành một đại lão.
Một khi người này nhận ra sự tồn tại của Ngô Nguyệt Minh, hắn không dám tưởng tượng hậu quả sẽ thế nào.
Ngoài ra, những nhân vật tai to mặt lớn trong thế giới ngự thú đó cũng cực kỳ muốn biết.
Ngô Nguyệt Minh: “Ta vốn đang cố gắng làm mình không hoảng hốt, nhưng nghe giọng điệu này của Vương ca, sao ta lại có cảm giác như sắp ra đi vậy.”
Ngô Quân (20): “Khụ khụ, đúng là hơi. Buồn thay ngươi ba giây.”
Vương Bình (66): “Đừng nghĩ nhiều, lo âu không tốt cho sức khoẻ. Thế nhé, ta offline trước đây.”
Vương Bình bỏ lại câu nói này rồi offline.
Nói thật, đúng là Vương Bình cảm thấy hơi hối hận vì không tiến hành mô phỏng trong thế giới của Ngô Nguyệt Minh rồi mới rời đi.
Nếu mô phỏng một đợt thì hắn cũng có thể xem xem tình hình trong tương lai thế nào.
Sau này đi tới các thế giới khác, hắn vẫn nên mô phỏng giúp thành viên group một đợt, không thể tiếc rẻ số lần mô phỏng được.
“Tiếp theo, tiếp tục mô phỏng vậy. Hy vọng lần này có thể đổi mói ra thiên phú mạnh.”
Sau khi thu lại nỗi lòng, Vương Bình thở ra một hơi dài rồi định tiến hành lần mô phỏng mới.
“Hệ thống, ta muốn tiến hành mô phỏng trả phí.”
Vương Bình nói dưới đáy lòng.
“Ting, trả phí thành công, khởi động máy giả lập nhân sinh, thiên phú đang đổi mới.”
Giọng nói của hệ thống vang lên.
“Ting, thiên phú đã đổi mới xong, chúc mừng ký chủ không đổi mới ra thiên phú.”
“凸(艹皿艹)”
Vương Bình cạn lời.
Gì đây, lại dùng hết may mắn rồi à?
Lại bắt đầu không đổi mới ra thiên phú.
“Ting, bắt đầu mô phỏng nhân sinh.”
Giọng nói của hệ thống lại vang lên, màn huỳnh quang quen thuộc xuất hiện, dòng chữ cũng hiện lên.
‘Ngày thứ nhất, thông qua bí pháp, ngươi đã tiến thành thay đổi ký ức của mình, thành công quên mất chuyện về máy giả lập nhân sinh và group chat. Tiếp đó, ngươi lựa chọn bái phỏng Băng Ngưng Nguyệt, tỏ vẻ có thể tiến hành giao dịch với nàng.’
‘Băng Ngưng Nguyệt vô cùng vui mừng, không ngờ ngươi lại bằng lòng bỏ những thứ yêu thích. Sau đó, Băng Ngưng Nguyệt đã lấy ra vật phẩm có giá trị tương đương giao dịch với ngươi. Ngươi lựa chọn từ chối, tỏ vẻ chỉ cần Băng Ngưng Nguyệt đồng ý nợ ngươi một ân tình thì ngươi sẽ giao Tứ Diệp Bạch Ngọc Hoa cho Băng Ngưng Nguyệt.’
‘Băng Ngưng Nguyệt khó hiểu không biết vì sao ngươi lại làm thế. Sau khi suy nghĩ, nàng vẫn đồng ý. Tiếp đó, ngươi lựa chọn rời đi.’
‘Sau khi trở về, ngươi đã nuốt Tứ Diệp Bạch Ngọc Hoa, tăng ngộ tính, bắt đầu tu hành.’
‘Nửa năm tiếp theo, thỉnh thoảng Băng Ngưng Nguyệt sẽ tìm ngươi luận kiếm. Các ngươi đều là người có thiên phú dị bẩm, sau khi luận đạo thu hoạch phong phú, Thái Vĩnh Long cũng có tiến bộ rất lớn.’
‘Bởi vì tình bạn của ngươi và Băng Ngưng Nguyệt đã trở nên sâu sắn nên trước khi đi, Băng Ngưng Nguyệt đã tạm biệt ngươi, tỏ vẻ nàng sắp đi tới Băng cung, hy vọng sau này hai người có thể gặp lại nhau. Trong lòng ngươi buồn bã, biết sau này sẽ rất khó gặp lại. Nhưng ngươi lại nhớ tới chuyện trong khí vận của Băng Ngưng Nguyệt có một kiếp, nên đã dặn dò nàng phải cẩn thận.’
‘Cuối cùng, Băng Ngưng Nguyệt rời khỏi đảo Thánh Tâm và đi tới Băng cung ở Kiếm vực. Còn ngươi thì vẫn ở lại đảo Thánh Tâm tiếp tục tu hành.’
‘Chỉ trong chớp mắt, mười chín năm đã trôi qua. Trong mười chín năm này, ngươi đã ăn Niết Bàn quả, tăng Huyền đan tới phẩm cấp Huyền đan hoàn mỹ, cũng dẫn Thái Vĩnh Long tới Thiên Hải quốc một chuyến, thu hoạch được một ít cơ duyên và tài nguyên tu hành.’
‘Bí cảnh Thất Tinh mở ra, Diệp Thần nhận được truyền thừa Sinh Tử cảnh rồi nói lời tạm biệt với ngươi.’
‘Lại hai mươi năm nữa trôi qua, bí cảnh Tử Nguyệt mở ra. Trước khi bí cảnh Tử Nguyệt mở ra, ngươi đã thành công lĩnh ngộ thần thông – Lạc Nhật Dư Huy của mình. Tuy thần thông này vẫn chưa hoàn thiện, chưa đạt tới cấp bậc thần thông hạ phẩm, nhưng cũng có thể được gọi là nguỵ thần thông. Chỉ cần ngươi tiếp tục hoàn thiện nó thì sớm muộn gì cũng có thể trở thành thần thông chân chính.’
‘Tiếp đó, ngươi và Thái Vĩnh Long đi vào trong bí cảnh. Mấy năm nay, dưới sự bồi dưỡng của ngươi, tu vi của Thái Vĩnh Long tăng lên rất nhanh và đã đạt tới Uẩn Linh cảnh. Dưới sự tăng thêm của các loại công pháp cao cấp và võ kỹ, sức chiến đấu của hắn cũng không yếu so với người cùng cảnh giới. Nhưng trong bí cảnh Tử Nguyệt, chút thực lực ấy vẫn không an toàn. Vì thế, trong mấy năm nay, ngươi đã chuẩn bị vài phương án dự phòng, các loại trận bàn cùng thủ đoạn ẩn nấp, bảo đảm hắn sẽ không vừa đáp đất đã cúp luôn.’
‘Cuối cùng, Thái Vĩnh Long không vừa đáp đất đã cúp luôn, ngươi thành công tìm thấy hắn và cùng nhau đi tìm cơ duyên.’
‘Khi thời gian phát triển đến lúc Diệp Thần cướp Niết Bàn quả, các ngươi đã tìm thấy không ít cơ duyên. Nhờ đó, tu vi của Thái Vĩnh Long tăng tới Bán Bộ Huyền Đan cảnh, có thể ngưng đan bất cứ lúc nào. Còn tu vi của ngươi cùng đã đạt tới Huyền Đan cảnh tầng năm.’
‘Ngươi lại chạm vào Niết Bàn của Diệp Thần quả lần nữa. Có điều, lần này ngươi không kích phát tối ưu hoá. Tiếp đó, Diệp Thần dẫn các ngươi rời khỏi bí cảnh Tử Nguyệt, đưa một phần truyền thừa cho các ngươi, các ngươi lại chia xa lần nữa.’
‘Sau đó, ngươi suy nghĩ về tương lai. Ngươi không biết nên ở lại Thiên Hải quốc hay nên cược một lần, đi tới Thiên Kiếm thánh thành tham gia Bách Triều Đại Chiến, xem xem có được coi trọng không. Dù sao lần này ngươi đã tăng ngộ tính, cộng thêm Huyền đan hoàn mỹ, có lẽ ngươi sẽ không trở thành quân cơ nữa mà sẽ được bồi dưỡng trọng điểm.’
‘Nhưng cuối cùng ngươi vẫn từ bỏ ý tưởng này, không đi mạo hiểm. Ngươi ở lại Thiên Hải quốc cùng chăm chỉ tu hành với Thái Vĩnh Long. Ngươi định sau khi tiêu hoá những tài nguyên này lại đi tìm kiếm cơ duyên trong Kiếm vực.’