Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh Trong Nhóm Chat (Dịch Full)

Chương 350 - Chương 350. Huyền Băng Hoàng Tôn! Vĩnh Hằng Đống Thổ

Chương 350. Huyền Băng Hoàng Tôn! Vĩnh Hằng Đống Thổ
Chương 350. Huyền Băng Hoàng Tôn! Vĩnh Hằng Đống Thổ

‘Mười lăm năm trôi qua, tu vi của ngươi lên tới Huyền Đan cảnh tầng sáu. Diệp Thần trở thành Thánh tử thứ bảy của Thiên Kiếm thánh địa, Băng Ngưng Nguyệt bất ngờ ngã xuống như trong trí nhớ của ngươi.’

‘Trong lòng ngươi cảm thấy vô cùng nặng nề. Dù sao thì Băng Ngưng Nguyệt đã không còn là người xa lạ nhưng quen thuộc trong trí nhớ của ngươi nữa mà đã trở thành bạn bè. Bạn chết, tất nhiên ngươi sẽ đau lòng. Cùng lúc đó, ngươi cũng thắc mắc tại sao người như Băng Ngưng Nguyệt lại đột nhiên ngã xuống như vậy.’

‘Nhưng ngươi chỉ có thể thở dài trong lòng, tiếp tục chăm chỉ tu hành. Thiên Kiếm thánh địa và Băng cung cũng không thể bảo vệ Băng Ngưng Nguyệt, ngươi nghĩ nhiều hơn nữa cũng không có tác dụng gì.’

‘Cứ thế, năm năm trôi qua. Ngươi và Thái Vĩnh Long thành công tìm được một gốc cây bảo dược cửu phẩm giúp tăng phẩm chất Huyền đan. Từ đó, Thái Vĩnh Long thành công ngưng đan, ngưng tự Huyền đan tam phẩm.’

‘Tuy so với Huyền đan hoàn mỹ ngươi ngưng kết thì Huyền đan tam phẩm kém khá xa, nhưng đây cũng là cực hạn hiện giờ các ngươi có thể làm được, không còn cách nào khác nữa rồi. Các ngươi chỉ có thể hy vọng sau khi mạnh hơn, có thể mượn dùng cơ duyên tăng phẩm cấp của Huyền đan lên mà thôi.’

‘Các ngươi tiếp tục di chuyển trong Thiên Hải quốc và những quốc gia xung quanh, tìm kiếm các loại cơ duyên.’

‘Hai mươi năm sau, dưới sự trợ giúp của bàn tay vàng của Thái Vĩnh Long, các ngươi đạt được rất nhiều cơ duyên có ích, tu vi của người thành công lên tới Huyền Đan cảnh đại viên mãn. Còn tu vi của Thái Vĩnh Long cũng đạt tới Huyền Đan cảnh tầng tám.’

‘Trên đường chiếm lấy cơ duyên ở Thiên Hải quốc và các quốc gia xung quanh, tuy các người rất cẩn thận, cố gắng không để lại dấu vết gì, nhưng cuối cùng vẫn không thể tránh khỏi nổi danh. Nhưng điều này cũng làm các ngươi bị một vài đại năng theo dõi. Có đại năng Âm Dương cảnh nhận ra công pháp các ngươi tu hành không đơn giản, rất giống Phong Lôi quyết do Phong Lôi đạo nhân, cường giả Niết Bàn cảnh để lại.’

‘Lúc trước, truyền thừa của Niết Bàn cảnh xuất hiện đã gây ra oanh động rất lớn. Một vài đại năng Sinh Tử cảnh và đại năng Âm Dương cảnh đều ngã xuống vì nó. Cuối cùng quả đào lại bị người khác hái xuống.’

‘Vì thế, rất nhiều đại năng đều bắt đầu tìm kiếm tung tích của ngươi và Thái Vĩnh Long. Trong lòng các ngươi sợ hãi, biết bản thân đã bại lộ bèn nhanh chóng chạy tới hải vực phía xa, muốn quay về đại lục Huyền Quy, trốn tránh sự đuổi giết của bọn họ.’

‘Các ngươi vô cùng cẩn thận, nhưng cuối cùng vẫn thiếu một bước. Trong quá trình chạy trốn, các ngươi bị một đại năng Âm Dương cảnh gian xảo bắt được. Ngươi và Thái Vĩnh Long liên thủ đối địch, nhưng vì chênh lệch tu vi quá lớn nên các ngươi không phải là đối thủ của hắn.’

‘Vào giây phút quan trọng, Thái Vĩnh Long lựa chọn tự bạo, tranh thủ cơ hội cho ngươi. Ngươi thành công vận dụng thần thông tự nghĩ ra làm đại năng Âm Dương cảnh này bị thương nặng. Đối phương sợ hãi ngươi có lực lượng làm hắn bị thương nên vội vàng chạy đi.’

‘Ngươi thở dài trong lòng, không ngờ Thái Vĩnh Long lại chết như vậy, giới tu hành thật sự quá tàn nhẫn. Nhưng ngươi không có quá nhiều thời gian để đau lòng, ngươi tiếp tục chạy trốn.’

‘Ngươi biết nếu chạy trốn như bình thường thì chắc chắn cuối cùng sẽ bị những đại năng gian xảo đó theo dõi, không có cơ hội chạy trốn về đại lục Huyền Quy.’

‘Cuối cùng, ngươi lựa chọn lợi dụng một trận bàn tàn khuyết do ngươi và Thái Vĩnh Long cùng tìm thấy tiến hành truyền tống. Ngươi không biết ngươi sẽ truyền tống đến đâu, hoàn toàn mặc cho số phận.’

“Hay lắm, lại đến tiết mục bị đuổi giết.”

Vương Bình cạn lời khi nhìn thấy nội dung mô phỏng này.

Mấy lần mô phỏng gần đây đều là các nhân vật lớn làm cho hắn sắp quên mất những trận đuổi giết ngày xưa mình từng trải qua.

Bây giờ trái ngược, lại bắt đầu bị đuổi giết rồi.

Hơn nữa còn bị đuổi giết vì bại lộ công pháp giống như lúc trước nữa chứ.

Chỉ nó thể nói rằng, trên người hắn càng nhiều đồ tốt thì xác suất bị đại năng theo dõi càng lớn mà thôi.

Có thể những đại năng đó không thèm quan tâm tới công pháp và võ kỹ Thiên cấp hạ phẩm tán tu Huyền Đan cảnh tu luyện. Nhưng nếu là Thiên cấp thượng phẩm, thậm chí là Thiên cấp cực phẩm thì chắc chắn sẽ giành lấy.

Dù sao thì những đại giáo còn không có công pháp cấp bậc này.

Ví dụ như công pháp đại giáo Thiên Hải quốc và hoàng thất Thiên Hải quốc tu hành cũng chỉ là Thiên cấp trung phẩm, mạnh nhất cũng chỉ là Thiên cấp thượng phẩm mà thôi.

Thiên cấp cực phẩm chính là công pháp chỉ số ít đại năng Sinh Tử cảnh hoặc Niết Bàn cảnh có đại cơ duyên mới có tư cách tu hành.

Đương nhiên những đại giáo mạnh cũng có công pháp Thiên cấp cực phẩm, nhưng chắc chắn trong đó không bao gồm thế lực có cấp bậc giống như hoàng thất Thiên Hải quốc và đại giáo Thiên Hải quốc.

“Quả nhiên tán tu phiền phức. Quả nhiên vẫn phải đổi mới ra thiên phú có thể giấu giếm thân phận là người xuyên không của ta, sau đó gia nhập Thiên Kiếm thánh địa mới được. Có lẽ trong thánh địa cũng có nguy hiểm, nhưng ít nhất sẽ không bị đuổi giết chỉ vì một quyển công pháp Thiên cấp cực phẩm.”

Vương Bình thở dài, trong lòng âm thầm suy nghĩ.

Sau đó, hắn lại nhìn chăm chú vào màn huỳnh quang, muốn xem lần này có đường sống không, hay là bị trận bàn tàn khuyết đưa vào đường chết.

‘Bởi vì trận bàn tàn khuyết không ổn định nên trong quá trình truyền tống, ngươi đã chết một lần, sống lại bằng Phục Sinh phù, thành công truyền tống tới một nơi xa lạ, bị thương nặng rồi ngã xuống đất. Nếu không phải có lực Niết Bàn mang đến năng lực khôi phục mạnh mẽ thì ngươi đã chết rồi, có hai cái mạng cũng không đủ dùng.’

‘Ngươi cố gắng mở mắt ra và phát hiện trước mắt là một thế giới bị băng tuyết bao trùm, khí lạnh đến tận xương làm ngươi đang bị thương nặng cực kỳ khó chịu. Vết thương của người quá nặng, sức mạnh cũng hao hết. Ngươi biết nếu tiếp tục như vậy thì ngươi chắc chắn phải chết, ngươi giãy giụa, dùng sức mạnh cuối cùng kêu cứu.’

Hết chương 350.
Bình Luận (0)
Comment