Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 1229 - Chương 1226: Bắt Đầu “Cướp Người”

Chương 1226: Bắt đầu “cướp người”
Chương 1226: Bắt đầu “cướp người”

Đối với Lăng Việt mà nói, đây đúng là chiếc bánh từ trên trời rơi xuống!

Hắn cần! Vậy Chúng Thần Minh phải nuôi dưỡng hắn rồi, cho hắn của cải, vậy chức đế vương của đế quốc Cửu Thiên, tất nhiên sẽ rơi vào tay hắn rồi! Ha ha ha! Vãi chưởng! Thật sự phải cảm ơn Diệp Thiên Dật, không có hắn, hắn có thể có được vị trí này sao?

Lăng Thiên thì có chút khó chịu, chết tiệt! Tại sao Chúng Thần Minh lại chọn hắn làm Minh chủ chứ? Về tình về lí đều không nên là hắn!

Nhưng suy nghĩ của Chúng Thần Minh rất đơn giản, tông môn này của Lăng Việt tuy chỉ là tông môn mới, nhưng chỗ dựa đằng sau của hắn lại là đế quốc Cửu Thiên! Tuy nói đế quốc Cửu Thiên lúc này sẽ không giúp đỡ hắn, nhưng nếu như thêm vào Chúng Thần Minh, tông môn của hắn có thể giữ vững, hơn nữa có thể chỉ trong hai năm ngắn ngủi mà vùng lên, đến lúc này, thử thách hoàng gia của đế quốc Cửu Thiên cũng đã hết, vậy đế quốc lúc đó cũng có thể cho hắn của cải, tông môn của hắn sẽ phát triển nhanh hơn, có thể làm được vài chuyện!

“Ừ, kí tên đi!”

Dư Lão gật đầu.

Tiếc thật!

Tại sao Diệp Thiên Dật này lại không làm Minh chủ chứ? Hắn cảm thấy rất tiếc.

Tần Vô Tâm cũng có chút không hiểu, vậy mục đích ngươi đến tham gia bữa tiệc này là gì?

Thật ra rất đơn giản, mục đích Diệp Thiên Dật đến tham gia bữa tiệc này chính là muốn nói cho những người này biết, tông môn của Diệp Thiên Dật hắn tên là Vạn Cổ Đệ Nhất Thần tông, muốn đến đánh hay làm gì, thì cứ đến, hắn sẽ tiếp! Hơn nữa, Diệp Thiên Dật đến là để “tìm người để cướp”.

Chỉ là có vẻ như khó mà “cướp đưuọc”, đến tham gia bữa tiệc này, đều là những sự tồn tại đỉnh cấp, có chút khó khăn, nhưng Diệp Thiên Dật muốn thử xem.

Vả lại, sau khi trở về, nên bàn chính sự rồi!

“Vậy các vị, chúng ta chúc mừng Lăng Việt Minh chủ chút đi!”

Dư Lão nói một câu.

“Được, các vị có thể tiếp tục trò chuyện, bữa tiệc tiếp tục tiến hành!”

“Anh Diệp, ngươi thật sự không cần chức Minh chủ này sao?”

Liễu Thiển Thiển thật sự rất ngạc nhiên.

“Cần nó làm gì? Vô dụng, à đúng rồi, việc bảo nàng làm thế nào rồi?”

Diệp Thiên Dật hỏi.

Liễu Thiển Thiển gật đầu: “Cũng tạm rồi, danh sách những người tham gia bữa tiệc này, bao gồm thân phận, đều thu xếp cả rồi, bao gồm cả cảnh giới của bọn họ, đương nhiên ta không thể chắc chắn được cảnh giới rốt cuộc là bao nhiêu!”

“Làm tốt lắm! Đủ rồi!”

Diệp Thiên Dật cầm lấy, sau đó nhìn một cái.

Thọc gậy bánh xe mà, vậy chắc chắn phải tìm những người không thân cận với tông chủ mới có thể thành công!

“Tông chủ Dược Hoàng tông Lạc Cơ, đại trưởng lão, nhị trưởng lão, tên tam trưởng lão này không phải nhà họ Lạc, có thể ra tay!”

Diệp Thiên Dật hơi trầm ngâm.

“Ngươi muốn làm gì?”

“Lôi kéo người!”

Diệp Thiên Dật hơi nhếch môi, sau đó nói: “Đi, giúp ta hẹn tam trưởng lão của Dược Hoàng tông ra.”

“Ừm.”

Liễu Thiển Thiển như một công cụ đi qua.

Mặt khác, Diệp Thiên Dật ở một góc hút thuốc, một vị lão giả đi đến, mặt nhăn mày nhó nhìn Diệp Thiên Dật.

“Là ngươi tìm lão phu?”

Diệp Thiên Dật ngẩng mặt lên nhìn Vương Bình An.

“Tam trưởng lão Dược Hoàng tông, hân hạnh! Chúng ta lúc trước ở Dược Hoàng tông có gặp nhau rồi.”

“Có chuyện gì?”

Vương Bình An hỏi một câu.

“Ha ha ha.”

Diệp Thiên Dật cười nói: “Chả có gì cả, chỉ là hỏi một chút, đãi ngộ của tam trưởng lão ở Dược Hoàng tông thế nào?”

“Hừ, ngươi muốn lôi kéo lão phu ư?”

Vương Bình An cười khẩy một cái, một mặt khinh thường.

Ngu xuẩn mới từ bỏ Dược Hoàng tông mà gia nhập một tông môn chỉ mới thành lập, hơn nữa lại có thể bị hủy diệt bất cứ lúc nào, là một tông môn đã bị nhắm vào.

“Ha ha ha, tam trưởng lão nghe thử điều kiện ra sao rồi từ chối cũng không muộn mà!”

Vương Bình An đó do dự một lát.

Y thuật của Diệp Thiên Dật này kinh người, hơn nữa bề ngoài của hắn có vẻ rất có tự tin… nói không rõ… hắn có một thứ vốn gì đó.

Đại lục này, người không vì mình trời tru đất diệt! Đây là đạo lí mà ai cũng biết.

“Nói.”

“Cảnh giới của tam trưởng lão hắn là cũng vướng lại được một khoảng thời gian rồi nhỉ? Ít nhất cũng phải trăm năm rồi nhỉ! Có lẽ cả đời này khó mà lên được đến Thần Minh cảnh!?”

Thần Minh cảnh, là cao thủ trong các thế lực đỉnh cấp, nhưng Vương Bình An vẫn chưa đạt đến Thần Minh cảnh, lại có thể ngồi vào vị trí tam trưởng lão này, nguyên nhân rất đơn giản, y thuật của hắn rất cao, mà Dược Hoàng tông lại là một tông môn Y thuật, thêm vào đó là hắn gia nhập Dược Hoàng tông từ rất sớm, thâm niên lớn.

Nhưng thật mà nói, vẫn luôn là thứ phiền phức của hắn.

“Vậy thì sao nào?”

“Ta có thể giúp ngươi trong vòng ba ngày tăng lên Thần Minh cảnh, đồng thời có thể hứa, trong vòng ba ngày ngươi có thể bước vào Thần Minh cảnh ngũ giai.”

“Hà hà hà.”

Vương Bình An cười một tiếng.

“Lão phu dựa vào cái gì mà tin ngươi chứ?”

Diệp Thiên Dật nhếch môi lấy ra một viên đan dược: “Cửu giai đan dược Đúc thần đan, tam trưởng lão có nghe qua chưa?”

Vương Bình An đó nheo mắt lại.

“Đây chính là sức mạnh giúp ngươi có thể phát triển Vạn Cổ Đệ Nhất Thần tông?”

“Ngươi sai rồi, là một trong những sức mạnh! Suy nghĩ đi, người không vì mình trời tru đất diệt, Dược Hoàng tông không có năng lực tăng cấp cho ngươi lên Thần Minh cảnh, nhưng ta có, ngươi có cố gắng thế nào thì lợi ích có thể có được cũng là vì Dược Hoàng tông mà có, tự bản thân ngươi có thể có được gì?”

“Hừ, đừng hòng lão phu gia nhập ngươi!”

Diệp Thiên Dật cười: “Ừ… tùy ý, nhưng mà nếu như tam trưởng lão nghĩ thông rồi có thể tùy ý đến Vạn Cổ Đệ Nhất Thần tông, bọn ta luôn chào đón.”

Diệp Thiên Dật nói xong thì đi thẳng khỏi đó.

Vương Bình An chau mày, bắt đầu do dự.

“Tam trưởng lão, Diệp Thiên Dật đó tìm ngươi nói gì rồi?”

Lạc Cơ đi đến.

“À, không có gì, hắn chỉ hỏi Dược Hoàng tông lão phu có phải đang hi vọng có được hắn không?”

Vương Bình An nói.

Khi hắn nói ra những lời này, thì thật sự Diệp Thiên Dật đã thành công rồi! Bởi vì suy nghĩ thay đổi của hắn cao hơn suy nghĩ muốn ở lại Dược Hoàng tông.

Người khác đi lôi kéo người cũng không có vốn, nhưng Diệp Thiên Dật thì thật sự có vốn! Hơn nữa lại đúng thứ người ta cần.

Cường giả cần những thứ này, chắc chắn cần! Thứ này đối với bọn họ có sức mê hoặc tuyệt đối.

“Xin chào!”

Diệp Thiên Dật cười đi về phía một cô gái đeo mạng che mặt, khí chất tuyệt vời.

Cô gái này là thập tam trưởng lão Phiêu Miểu Phong, thế lực đế cấp.

Nàng chủ yếu phụ trách mặt đối ngoại kinh doanh ở Phiêu Miểu Phong, đơn giản mà nói, nàng là bộ trưởng bộ ngoại giao, phụ trách đối ngoại ngoại giao, kết bạn, với giúp Phiêu Miểu Phong kiếm tiền, những kế hoạch, chiến lược gì đó ở Phiêu Miểu Phong, đơn giản mà nói, nàng là bộ não mạnh nhất. Rất có tiếng, thành tự thế lực đế cấp Phiêu Miểu Phong, công lao của nàng thật sự không thể không có, mà Diệp Thiên Dật lại cần một người như vậy!

“Diệp tông chủ, có chuyện gì sao?”

Nàng cười, nhìn Diệp Thiên Dật.

“Ở Phiêu Miểu Phong vẫn tốt chứ?”

“Ừ, khá tốt, sao vậy?”

“Nhưng mà… tại sao hỏa độc trên người lâu như vậy vẫn chưa hết?”

Khởi Nguyệt nhíu mày.

“Sao ngươi lại biết?”

“Nhìn ra đấy, đừng quên ta là một y sư, tài giỏi hơn bất cứ y sư nào!” Diệp Thiên Dật nhếch môi.

Khởi Nguyệt cười, nói: “Phiêu Miểu phong có một suối tiên, ta có thể từ từ hồi phục ở đó!”

“Không thể đâu, nhiều năm rồi, rốt cuộc là được hay không? Trong lòng người đẹp tự biết rồi, chỉ có thể áp chế, không phải sao?” Diệp Thiên Dật nhếch môi.

Bình Luận (0)
Comment