Khởi Nguyệt chau mày.
Không sai.
Diệp Thiên Dật nói quả không sai.
Năm ấy nàng gia nhập Phiêu Miểu Phong, là bới vì Phiêu Miểu Phong có một tiên trì, tiên trì đó có thể khống chế hỏa độc của nàng, nhưng chỉ có thể áp chế mà thôi, vốn không thể trị tận gốc.
Hỏa độc này của nàng đã tìm đến vô số cường giả, vô số những y sư đỉnh cấp, Dược Thần sơn, Dược Hoàng tông, Y Thần, tất cả đều hết cách, đến bây giờ, tác dụng của tiên trì Phiêu Miểu Phong cũng chỉ như muối bỏ biển.
Việc này giống như việc dùng thuốc, càng dùng thì hiệu quả càng kém.
Hơn nữa hỏa độc này, khiến cho cảnh giới của nàng không thể nào tăng lên, một cấp cũng lên không nỗi, dù sao thì nàng cũng hết cách rồi! Vậy chỉ còn cách tiếp tục ở lại Phiễu Miễu Phong, nhờ vào sự khống chế của tiên trì.
Hỏa độc này của nàng sẽ không chết, tiên trì này cũng coi như là đã cứu nàng, nhưng trạng thái so với những bệnh khác thì nghiêm trọng hơn nhiều, có lẽ nàng nhiều năm nay đã không chiến đấu rồi, bởi vì bây giờ nàng không thể dễ dàng phát huy linh lực của mình được, nếu không toàn thân sẽ nóng vô cùng khó chịu.
Vì thế nàng giống như đi trên con đường kinh doanh cho Phiêu Miểu Phong và quả thật có tài năng này, sự hưng thịnh hiện giờ của Phiêu Miểu Phong, nàng đã bỏ ra không ít công sức, Phiêu Miểu Phong thà mất đi một cường giả đỉnh cấp cũng không chịu mất đi Khởi Nguyệt.
“Diệp tông chủ muốn nói gì?”
Diệp Thiên Dật cười nói: “Điều muốn nói ta cũng vừa nói rồi, ta có thể khiến cho hỏa độc trong người nàng hoàn toàn biến mất, nhiều năm vậy rồi, cảnh giới của ngươi đã chững lại lâu vậy rồi, có lẽ nên tăng cấp một lần lớn luôn đi!”
“Diệp tông chủ nói đùa rồi!”
“Nói đùa? Cô nương chưa nghe những người đó nói về y thuật của ta sao?”
“Nghe rồi.” Lúc này Khởi Nguyệt mới nhận ra điều gì đó, lẽ nào…
Y thuật của hắn hình như quả thật nhận được sự thừa nhận từ tất cả mọi người, những người này nói xấu hắn rất nhiều cái khác, nhưng duy nhất không nói xấu y thuật của hắn.
“Đây là chuyện cả đời nàng, cùng lắm đến lúc đó nàng đến tông môn của ta một chuyến, ta giúp nàng trị khỏi, nếu giúp nàng trị khỏi rồi, nàng đến tông môn ta, thấy thế nào?”
Ánh mắt Khởi Nguyệt nhìn Diệp Thiên Dật, Diệp Thiên Dật cũng nhìn nàng.
Cô gái này chắc chắn là một cô gái xinh đẹp vô cùng, khí chất cũng rất tốt, nàng là người mà Liễu Khuynh Ngữ lúc đó ra sức tiến cử ở tông môn, Diệp Thiên Dật nói muốn lôi kéo người, nói muốn có một người để giao việc kinh doanh cho, Liễu Khuynh Ngữ liền tiến cử nàng.
Diệp Thiên Dật cơ bản cũng hiểu nàng chút ít, thân phận của nàng có vẻ cũng không đơn giản, cũng là một thiên tài đỉnh cấp, nhưng thân phận thật sự của nàng vẫn là một câu đố, vì hỏa độc mà nàng nhất thiết phải gia nhập Phiêu Miểu Phong.
Khí chất tuyệt đối không kém, có lẽ dung mạo bên dưới mạng che mặt không qua những người bên cạnh Diệp Thiên Dật, nhưng chắc chắn không kém hơn bao nhiêu.
“Diệp tông chủ không sợ hỏa độc trong người ta hết rồi thì ta sẽ bỏ đi sao?”
Khởi Nguyệt hỏi.
“Ta cảm thấy ngươi vốn không phải người như vậy!” Diệp Thiên Dật cười nói.
“Cảm ơn Diệp Tông chủ.”
Khởi Nguyệt nhún người với Diệp Thiên Dật sau đó rời đi.
Diệp Thiên Dật nhìn nàng một cái.
Nhất định sẽ đến, nàng sẽ đến, việc kinh doanh của tông môn có người đảm nhiệm rồi.
“Này, em gái ngoan, việc làm đến đâu rồi?”
Diệp Thiên Dật đi đến bên Tần Vô Tâm.
“Xong rồi.”
Tần Vô Tâm hững hờ nói.
Diệp Thiên Dật nhếch môi: “Được đấy!”
Diệp Thiên Dật đã bảo Tần Vô Tâm làm gì rồi?
Ở đây có mấy người muốn mình lôi kéo theo cách khác, ví như Vương Bình An, hắn là một cao thủ, ví như Khởi Nguyệt, nàng là một thiên tài, cũng là một cao thủ, còn có một người nữa.
Và nhiều người hơn mà Diệp Thiên Dật muốn thả lưới, Diệp Thiên Dật thông qua phép sáng tạo tạo ra một dụng cụ thu thập thông tin, Tần Vô Tâm dùng dụng cụ thu thập thôn tin có thể có được cách liên lạc của mấy ngàn người ở đây, cũng chính là QQ, ngay cả những người lớn tuổi cũng có, không chắc là có số điện thoại, việc Tần Vô Tâm làm sau đó chính là gửi những tin nhắn lôi kéo vào số bọn họ, tự nhiên cũng giải thích cả những cái lợi.
Những người lôi kéo này chắc chắn không phải huyết mạch trực hệ các tông môn, mà chỉ là những cường giả gia nhập vào tông môn bọn họ! Từ đầu đến cuối Diệp Thiên Dật đều tin một việc, chính là trên thế giới này chỉ nhìn vào cái lợi! Người không vì mình trời tru đất diệt!
Có thể khiến bản thân có được cái lợi không giới hạn, nâng cấp bản thân, bây giờ bọn họ ở tông môn không thể nào thăng cấp, vậy nhất định bọn họ sẽ suy nghĩ, cũng nhất định sẽ có một bộ phận gia nhập.
Cho nên, bây giờ có thể thấy, trong đám đông nói chuyện phiếm có nói có cười, cũng có vài người hơi nhích dần vào góc xem tin nhắn, không sai, đó là tin nhắn của Diệp Thiên Dật.
Còn có một người mà Diệp Thiên Dật nhất định phải lôi kéo, đó chính là người của Dược Thần sơn!
Hừ hừ, tuy Dao Hải đối với hắn không tệ, tuy vẫn còn có Dao Tịch, nhưng mà, hết cách rồi, Diệp Thiên Dật cần cường giả đó. Bởi vì cường giả đó, thực lực của hắn gần đến với Thái Cổ Thần Vương cảnh! Mà Diệp Thiên Dật có thể có cách giúp hắn tăng lên Thái Cổ Thần Vương cảnh! Nếu như vậy, tông môn của hắn sẽ có một vị Thái Cổ Thần Vương cảnh rồi! Nếu như vậy, có thể cùng Hoàng môn gọi cửa rồi! Bởi vì Tiên môn, cơ bản không có cảnh giới này tồn tại, trừ phi những cái này nhốt những lão quái vật rất nhiều năm, hoặc thực lực của Thái Cổ Thần Vương cảnh!
Phải biết rằng, tuy Thái Cổ Thần Vương cảnh là cảnh giới cuối cùng, cực kì đáng sợ, cực kì ít ỏi, nhưng ở đây là Chúng Thần Chi Vực! Không cần Thần Vực, Hạ Vực cũng không ít Thái Cổ Thần Vương cảnh! Đây chính là sự đáng sợ của Chúng Thần Chi Vực!
Nhưng mà, Thái Cổ Thần Vương cảnh, một giai khó bằng với một đại cảnh giới, sự chênh lệch một giai là không thể tưởng tượng được, Thái Cổ Thần Vương cảnh ngươi nhất giai, toàn thuộc tính tăng gấp mười lần, hai mươi lần cũng chưa chắc bằng được người nhị giai.
Trong đám đông, không ít người làm như vô tình lại cố ý nhìn Diệp Thiên Dật.
Bọn họ đang tò mò, hắn làm sao có được cách liên lạc với mình? Điều kiện mà hắn nói có thật không? Có phải thật hay không bọn họ có thể đi xem thử, dù sao thì sang đó xem thử cũng không cần rút khỏi tông môn của bọn họ bây giờ.
“Thập tam trưởng lão, Diệp Thiên Dật đó tìm ngươi có chuyện gì?”
Một cô gái nhìn sang Khởi Nguyệt.
“Chẳng có gì, chỉ nói vài chuyện vặt vãnh mà thôi!”
Mặt khác, Diệp Thiên Dật đến bên Dao Tịch.
“Dao Tịch cô nương.”
“Diệp công tử.” Dao Tịch hơi nhún người.
Đối với Dao Tịch mà nói, thân phận Diệp Thiên Dật có lẽ chẳng vào đâu, nhưng nàng thật sự rất khâm phục Diệp Thiên Dật, hơn nữa nàng cảm thấy bản thân nên học theo Diệp Thiên Dật.
“Chuyện là,… nàng có thể giúp ta gọi Hải tiền bối của tông môn nàng ra không?”
“Diệp công tử tìm Hải trưởng lão có việc sao?”
Diệp Thiên Dật gật đầu: “Ừ, có chút chuyện, suỵt, nàng đừng cho cha nàng biết chuyện này.”
Dao Tịch chớp mắt, nàng không thể nào nghĩ ra Diệp Thiên Dật muốn làm gì, đây là việc không ổn nhất, Diệp Thiên Dật bảo Dao Tịch của Dược Thần sơn đi gọi cường giả của Dược Thần sơn.
“Được.”
Sau đó Dao Tịch rời đi.
Không lâu sau, một lão giả đi về phía Diệp Thiên Dật.
“Bạn Diệp nhỏ có chuyện gì?”
Hải Phong Khoát tò mò nhìn Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật cười nói: “Muốn mời Hải tiền bối gia nhập tông môn của ta!”