Nghe thấy lời Diệp Thiên Dật, Hoa Thanh Hàn thở phào một hơi.
“Ừ, ta biết.”
Hoa Thanh Hàn nói một câu.
“Vậy được, có một chuyện ta phải nói với ngươi trước, bởi vì châm cứu, sẽ tránh không được việc ta tiếp xúc với ngươi, hiểu chưa?”
“Hiểu.”
Diệp Thiên Dật gật đầu, sau đó bắt đầu châm cứu.
Hoa Thanh Hàn thật sự không cảm thấy đau, tuy nàng cảm thấy mỗi mũi châm đều châm vào rất sâu, nhưng thật sự không đau, mà luồn cảm giác rất ôn hòa và ấm áp.
Cho đến khi Diệp Thiên Dật dùng tay đặt lên lưng nàng, thân thể Hoa Thanh Hàn đột nhiên khẽ run lên.
Nàng trước giờ chưa bao giờ như thế, nắm tay con trai cũng chưa có, ngươi nói xem bây giờ như vậy, nàng chịu được sao? Chịu không nổi rồi.
Toàn thân giống như có kiến bò lên, vô cùng khó chịu.
Nhưng mà nàng cố chịu được.
Mà Diệp Thiên Dật… tất nhiên không cần chạm vào nàng, nhưng mà, cơ hội tốt như vậy không chạm vào, há chẳng phải là phế vật sao? Vậy thì sờ sờ cho thỏa thích.
“Da của Hoa tổng thật đẹp.”
Diệp Thiên Dật nói một câu.
Hoa Thanh Hàn: “...”
“Trắng như sữa vậy.”
Hoa Thanh Hàn: “...”
“Còn bao lâu nữa?”
“Mới bắt đầu mà chị ơi, đúng rồi, đến lúc đó sẽ hơi đau, ngươi cố chịu nhé.”
“Ừm…”
Lúc lâu sau, Diệp Thiên Dật dùng lực vỗ vào mông Hoa Thanh Hàn.
Bộp.
Hoa Thanh Hàn: ???
Xoẹt.
Tay Diệp Thiên Dật vừa vung lên, toàn bộ kim châm đều dồn lại.
“Cơ mà, không phải ta cố ý đâu, ta vì để thống nhất thời gian rút kim, chỉ có thể làm vậy, lưng nàng toàn là kim, ta không có chỗ vỗ, chỉ có thể vỗ ở đó.”
Diệp Thiên Dật giải thích một lát.
“Ừm.”
Hoa Thanh Hàn nằm sấp ở đó không cứ động.
“Xoay người lại đi.”
“Ngươi… tránh đi trước đi, ta mặc đồ.”
Diệp Thiên Dật cười, sau đó rời đi.
Hoa Thanh Hàn ngồi dậy nhanh chóng mặc đồ vào, cả mặt đỏ lên!
Cũng không biết là vì xấu hổ hay tức giận.
Kì lạ thật.
“Được rồi.”
Diệp Thiên Dật bước ra.
“Nằm xuống đi, kéo áo lên, lộ bụng dưới là được.”
Hoa Thanh Hàn gật đầu.
Diệp Thiên Dật nhìn bụng dưới phẳng phiu nõn nà của nàng, thầm tặc lưỡi.
Tuyệt vời!
Hoa Thanh Hàn thường xuyên tập luyện, thật, khó ai sánh bằng.
Nhưng bình thường nàng không mặc những bộ đồ tôn dáng, cảnh này cũng chỉ có Diệp Thiên Dật mới có thể nhìn thấy.
Một lúc lâu sau…
“Xong rồi!”
Diệp Thiên Dật rút kim châm ra, lau mồ hôi trên trán.
Hoa Thanh Hàn nhìn Diệp Thiên Dật một cái, hắn toát mồ hôi rồi! Chắc vất vả lắm nhỉ?
“Cảm nhận chút đi, trong cơ thể nàng có lẽ có linh lực đang chảy, uống đan dược này, căn bản nàng sẽ rất ổn định.”
“Cảm ơn.”
“Phù. Ta đi tắm trước.”
Sau đó Diệp Thiên Dật đi thẳng vào nhà tắm.
Hoa Thanh Hàn ngồi đó, cảm nhận luồn linh lực chảy trong người, nàng có một cảm giác dường như đã có từ rất lâu rồi.
Đây… chính là cảm giác tu luyện sao? Kì diệu quá!
Diệp Thiên Dật tắm xong, mặc một chiếc quần đùi rộng đi ra.
“Diệp Thiên Dật, cảm ơn ngươi!”
Hoa Thanh Hàn ngẩng đầu lên nói một câu.
Sau đó đỏ cả mặt lên.
Tên này, sao lại không mặc đồ chứ?
“Hầy, chuyện nhỏ ấy mà!”
“Ta là đàn ông, không mặc gì ở trên cũng không sao nhỉ?”
“Có đấy, mặc vào.”
“Được thôi!”
Diệp Thiên Dật mặc đồ vào rồi ngồi cạnh nàng.
“Ngươi nói xem, ta nên tu luyện thế nào?”
Hoa Thanh Hàn hỏi Diệp Thiên Dật.
Chuyện này nàng nên hỏi những cường giả thì hơn, nhưng bây giờ không sao hiểu được nàng cảm thấy Diệp Thiên Dật rất lợi hại, tuy biết rằng hắn thật sự chẳng lợi hại! Nhưng có lẽ đây là một thứ gọi là cảm giác an toàn!
Nàng thật sự rất rất vui, mấy năm nay chưa từng vui như được như vậy.
“Ta nói ngươi nghe nhé, đừng bao giờ dùng thiên địa linh vật để ép tăng cấp tu vi một cách quá đà, nếu như vậy, tương lai ngươi sẽ hối hận, ta kiểm tra rồi, thiên phú của ngươi rất rất mạnh, tuyệt đối không thua gì thiên tài đỉnh cấp, nếu ngươi có thể tu luyện đồng thời có hổ trợ, e là bây giờ ngươi đã đạt đến Thiên Tôn, thậm chí là Thần Hư cảnh rồi!”
Hoa Thanh Hàn: “...”
“Nhưng mà không sao cả, chỉ muộn hai mươi mấy năm mà thôi, bây giờ thời của ngươi thì ngươi không thể xưng danh sánh vai, nhưng nhiều năm sau, ngươi vẫn còn cơ hội thành danh rất lớn, thậm chí ngươi còn có cơ hội đuổi kịp những thiên tài đỉnh cấp nữa, bọn họ có thể bất cẩn mà mắc lại ở một cảnh giới nào đó mấy mươi năm, ngươi cứ cố tu luyện, cứ thẳng đó theo đuổi, bổ sung! Bây giờ vội vàng chạy theo bọn họ cũng chẳng được gì.”
Hoa Thanh Hàn gật đầu: “Ta hiểu.”
“Ừ, tu luyện bình thường, dùng thiên địa linh vật bình thường, à phải rồi, cái này cho ngươi, cái này có thể dùng.”
Diệp Thiên Dật lấy ra một gốc thiên địa linh vật có hàn lực.
Vô Thượng Thánh Tâm Liên!
Không sai! Là gốc thiên địa linh vật tốt nhất năm ấy thần tiên tỷ tỷ cho hắn, thật sự rất hữu dụng, Diệp Tiên Nhi cũng dùng một nửa kia.
“Thứ này sẽ không ảnh hưởng gì đến nền tảng của ngươi, thậm chí có thể khiến cảnh giới của ngươi nâng đến khoảng… Huyền Thiên cảnh, ngươi từ từ luyện hóa, ngươi cũng là băng thuộc tính, phẩm cấp thứ này tuy không cao, chỉ tới Thánh giai, nhưng lại hiếm có thậm chí không thua kém gì thiên địa linh vật cấp Thánh Diệt.”
Diệp Thiên Dật nói.
Đôi mắt xinh đẹp của Hoa Thanh Hàn nhìn Diệp Thiên Dật.
“Ngươi… rốt cuộc là ai?”
“Ừm.”
Diệp Thiên Dật: “...”
Vãi chưởng!
Xảy ra chuyện lớn rồi!
Không hiểu sao hắn lại lấy thiên địa linh vật ra rồi? Hắn chỉ là một “Thiên Tôn cảnh”, Thiên Tôn cảnh lấy ra Thánh giai, còn nói nhiều như vậy, có phải có chút… không hợp lí?
“Hả? Sao vậy?”
“Chỉ cảm thấy ngươi không đơn giản như vậy.”
Diệp Thiên Dật nói: “Chị à, ta đây hiểu y thuật, hơn nữa tu vi còn là Thiên Tôn cảnh, trong tay có thiên địa linh vật Thánh giai không lạ chứ? Chỉ là trùng hợp mà thôi, ai biết vừa hay ngươi là băng thuộc tính, đương nhiên, còn có thuộc tính không gian, thiên phú này của ngươi thật sự rất cao, thứ này đối với ta cũng chẳng có ích gì, nhưng lại hữu dụng với ngươi, Thánh giai dù có hiếm có hơn nữa, nó cũng là Thánh giai đúng không? So với những thiên địa linh vật mà sau này ngươi sẽ báo đáp ta thì có là gì đâu chứ!”
Lời của Diệp Thiên Dật không hề có chút lỗ hổng nào.
Nhưng mà…
“Nhưng mà ta biết, Vô Thượng Thánh Tâm Liên là thứ cực kì hiếm có, cả Hạ Vực của Chúng Thần Chi Vực kể cả những tông môn đỉnh cấp, thế lực thần cấp, hoàng thất đế quốc cộng lại sợ rằng cũng không được mười gốc Vô Thượng Thánh Tâm Liên, cho dù Vô Thượng Thánh Tâm Liên chỉ đạt Thánh giai, nhưng độ hiếm có hay là tác dụng, thậm chí cấp Thánh Diệt cũng không sánh bằng! Tác dụng có thể khiến hàn lực của võ giả băng thuộc tính tăng gấp đôi!”
Diệp Thiên Dật: “...”
“Cấp Thánh Diệt có thể tăng đến mấy mươi lần đó.”
“Có sao?”
“À… có, haizz, ngươi nói xem, nếu ta giỏi như vậy, ta đến công ty ngươi làm gì? Giả lợn bắt hùm à? Có gì thú vị chứ?”
“Được thôi.”
Hoa Thanh hàn gật đầu: “Ta tu luyện đây.”
“Hàn lực này ta giúp ngươi phong ấn lại, ngươi cứ từ từ luyện hóa, đừng nôn nóng.”
“Ừm, ta biết rồi.”