Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 1381 - Chương 1376: Diệp Thiên Dật Là Bạn Của Ngươi À

Chương 1376: Diệp Thiên Dật là bạn của ngươi à
Chương 1376: Diệp Thiên Dật là bạn của ngươi à

Diệp Thiên Dật là kiểu người... không thể nói là nói nhảm, nhưng không chịu được nữa thì phải nói là... trên đường dù có mỹ nữ, chỉ cần nói chuyện không ra làm sao thì hắn thực sự rất khó chịu!

Ngược lại, không nhất định phải xinh đẹp, chỉ cần có người đồng hành cùng Diệp Thiên Dật, nếu không nói chuyện thì hắn kiểu đi với ngươi có nghĩa lý gì?

“Này, bình thường chúng ta không có chuyện gì để tán gẫu, vậy thì nói chuyện gia đình đi, để quãng đường đi bớt nhàm chán, vậy không tốt sao?”

Diệp Thiên Dật lại nói.

“Không có gì để nói cả.”

An Vũ Sương nhẹ nhàng trả lời.

Đây là do tính cách rồi, Diệp Thiên Dật không sai, nàng cũng thế, nàng bình thường vốn dĩ đã kiệm lời, đồng thời còn do thân phận của An Vũ Sương, nhiều năm như vậy quen rồi, nàng có thể đi với một người không quen biết, thỉnh thoảng nói chuyện, cũng không dễ chút nào.

“Haizz, giao lưu, giao lưu tình cảm đi, có khi chúng ta còn phải đồng cam cộng khổ ở di chỉ này nữa, chỉ có vun đắp tình cảm mới có thể giao phó những chuyện phía sau cho người kia được, đúng không?”

“Ngươi đừng nhiều lời nữa được chứ?”

An Vũ Sương đau đầu quá.

Tên này đang nói nhảm à?

“Ta đây không gọi là nhiều lời, mà phải nói là thích giao lưu, người như ngươi vậy đó, nhìn cái là biết ít bạn bè, không ai giao thiệp với ngươi, kết bạn và liên lạc với nhau, đó là chuyện của hai người hai bên, chứ không phải của một người, ngươi nói xem, một mình ta ở đây liều mạng nói tới nói lui, ngươi không để tâm thì sao ngươi kết bạn được?”

Diệp Thiên Dật châm một điếu thuốc và vươn vai.

Làm phiền ngươi! Làm phiền ngươi rồi!

An Vũ Sương thật sự đã phục.

Nàng tăng tốc bước đi.

Sau khi nàng ra ngoài, cảnh tượng trước mắt khiến nàng khá ngạc nhiên.

Phía bên trái, nàng nhìn thấy vùng lôi vân đó, còn vị trí hiện tại của nàng rõ ràng là ở bên ngoài vùng lôi vân, nhưng giờ không cách nào xác định, sau khi bọn họ đi tới phía bên cạnh vùng lôi vân, thì lối vào vùng lôi vân cũng chính là lối ra!

Cuối cùng, bọn họ thật sự đã thành công đi một vòng tròn ra ngoài mà không cần tiến vào vùng lôi vân, hay là nói... thực ra bọn họ đã đi vòng quanh vùng lôi vân vừa định đi qua? Liệu phải đi qua nữa không nhỉ?

An Vũ Sương có chút choáng váng không thể tìm ra phương hướng lúc này.

“y ây ây, bây giờ ngươi tin ta rồi chứ? Đây không phải là chúng ta trực tiếp xuyên qua vùng lôi vân rồi sao?”

Diệp Thiên Dật lại gần nói một câu.

An Vũ Sương không nói gì và bước tới.

“Này này này, ngươi như thế rất bất lịch sự đó.”

Diệp Thiên Dật chịu rồi, sao hắn lại muốn đi theo An Vũ Sương này cơ chứ.

À đúng, hắn cảm thấy nàng khá tốt, vừa rồi lại chủ động giúp mình chặn võ kỹ, muốn bảo vệ mình... Có nói thế nào thì nàng cũng là người có ơn, dù chỉ xin một chút nước, nhưng nàng cũng lựa chọn cứu mình, nên Diệp Thiên Dật cảm thấy nàng thực sự rất tốt.

Cái gì? Vấn đề có thể vì nàng là đại mỹ nữ khí chất cao quý? Xí xí xí, sao có thể? Diệp Thiên Dật không phải người nhìn mặt như vậy, không có nông cạn như thế, OK?

An Vũ Sương bước tới, sau đó tận mắt nhìn thấy mấy tên cường giả bước ra từ trong vùng lôi vân, sau khi bước ra, việc đầu tiên họ làm là mau chóng ngồi xuống điều dưỡng, kể cả là cường giả của Thái Cổ Thần Vương cảnh, nàng nhìn qua một lượt, ít nhiều có chút bối rối, rõ ràng là vùng lôi vân này rất đáng sợ.

Tuy nhiên, giờ nàng đã có được chút thông tin, đó chính là... nàng trực tiếp lướt qua vùng lôi vân theo lời Diệp Thiên Dật nói... Hắn nói đúng, và nàng đã hoàn toàn được xác nhận!

Thôi diễn thiên cơ suy ra chưa? Hắn nói vậy, nhưng... ở đây nhiều cường giả như vậy, hắn sẽ suy ra thiên cơ sao? Cường giả thì nhiều, phàm là biết một chút, ai không giỏi hơn hắn ở phương diện này chứ? Dẫu sao hắn cũng chỉ là một Thần Vương cảnh!

Người này... đúng là không bình thường.

Thậm chí còn vượt quá tầm hiểu biết của An Vũ Sương nữa!

Diệp Thiên Dật... hắn là tên vừa bị đày vào đây từ Chúng Thần Chi Vực, còn người mà nàng biết là Diệp Thiên Dật... quá đáng chỉ có một người, đó là tông chủ của Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông.

Đợi đã!

Liệu có phải là hắn không?

Đột nhiên An Vũ Sương nhận thức được một chuyện, tông chủ Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông tên là Diệp Thiên Dật, cảnh giới của hắn chắc là Thần Vương cảnh?

Chuyện này??

Hơn nữa, tương truyền tông chủ của Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông có một đoạn miêu tả cực kỳ, cực kỳ quan trọng, đó là hắn rất rất đẹp trai! Mà ngoại hình của Diệp Thiên Dật này nói thật, An Vũ Sương chưa từng gặp người nào đẹp trai như vậy! Hình như có vài điểm hoàn toàn trùng khớp.

Trước đây khi An Vũ Sương xin Diệp Thiên Dật ít nước, nàng đã thấy mặt của hắn.

“Là các ngươi!”

Ánh mắt Huyết Hoàng trực tiếp chú ý tới An Vũ Sương và Diệp Thiên Dật.

Hắn không nghĩ nhiều, hắn cảm thấy hai người này, ít nhất là tên tiểu tử đó có thể đã ra ngoài rất sớm rồi xuyên qua vùng lôi vân, bây giờ xem ra, có lẽ là vậy thật.

Sắc mặt hắn trông hồng hào rực rỡ, được rồi... không nhìn thấy mặt, nhưng hơi thở hắn vẫn rất bình tĩnh, có lẽ đã kết thúc quá trình điều dưỡng, hắn chắc chắn không ngờ tới, bọn họ không hề lướt qua vùng lôi vân để tới chỗ này.

An Vũ Sương nhìn Huyết Hoàng một lượt không nói gì, mà dồn sự chú ý vào Diệp Thiên Dật.

“Hì hì!”

Diệp Thiên Dật cười nói: “Xem ra các vị đều bị thương rồi, sao? Cảm giác bị sét đánh có phải rất khó chịu không?”

Diệp Thiên Dật đứng đó hả hê.

Hắn thấy rất dễ chịu.

“Hừ!”

Huyết Hoàng không thèm để ý tới Diệp Thiên Dật, sau đó bắt đầu ngồi thiền.

“Ngươi qua với bản tôn một lát.”

An Vũ Sương nói với Diệp Thiên Dật, rồi bước sang một bên.

Diệp Thiên Dật vươn vai và bước tới.

“Hiếm khi ngươi chủ động tìm ta nói chuyện.”

Diệp Thiên Dật tiến gần lại và cười.

“Ngươi là... Diệp Thiên Dật của Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông?”

An Vũ Sương hỏi.

Diệp Thiên Dật: “...”

Diệp Thiên Dật sờ sờ chóp mũi của mình.

Không phải chứ? Bị nhận ra rồi à?

Có điều nghĩ lại, rất nhiều thứ nàng quả thực có thể kết nối lại.

Tuy nhiên...

“Không phải đâu, Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông gì chứ? Ta ở Chúng Thần Chi Vực chưa từng nghe đến tên môn phái này, môn phái này sao thế?”

Diệp Thiên Dật giả ngốc.

An Vũ Sương nhìn Diệp Thiên Dật, còn ánh mắt của Diệp Thiên Dật cũng không để lộ ra hắn đang diễn kịch.

An Vũ Sương có chút nghi ngờ, thật sự không phải sao? Thật sự trùng hợp tới vậy à?

Có điều Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông này quả thực mới thành lập mấy tháng, nếu hắn vào đây sớm vài tháng, theo lý cũng không biết Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông, ngược lại, sự thoái thác này so với cái gọi “ta không phải tên Diệp Thiên Dật đó” càng khiến nàng không cách nào tìm được sơ hở.

Bình Luận (0)
Comment