Không gian tuy rằng có thể phóng thích Không Gian Khiêu Dược, mở ra một thông đạo không gian, nhưng dưới nghiền áp tuyệt đối của cảnh giới, cho dù bọn họ không có thuộc tính không gian, chỉ cần phản ứng lại, Diệp Thiên Dật vừa mở ra thông đạo không gian, bọn họ có thể tùy tiện tay không bóp nát thông đạo không gian đó!
Cho nên, cảnh giới mới là tất cả! Thuộc tính chỉ là dệt hoa trên gấm, hoa hòe hoa sói, bất luận cái gì của ngươi trước mặt lực lượng tuyệt đối đều không có tác dụng!
Thái Cổ Thần Vương cảnh nha, nhìn như Diệp Thiên Dật gặp rất nhiều, trên thực tế chỉ có một ít như vậy, tụ tập thế thôi.
Mà Không Gian Khiêu Dược của Diệp Thiên Dật cũng trực tiếp khóa lại vị trí tất cả Thái Cổ Thần Vương cảnh, chỉ cần trong nháy mắt là được rồi! Dù sao chênh lệch cũng quá lớn.
Nhưng mà, bởi vì Diệp Thiên Dật là Thần Vương cảnh, cho nên những Thái Cổ Thần Vương cảnh này căn bản không thèm để ý đến Diệp Thiên Dật, trong nháy mắt đó, bọn họ chỉ là tò mò hắn muốn dùng thuộc tính không gian để chạy hay là làm thế nào, sau đó bọn họ phát hiện, không chạy? Thế nhưng hắn nhảy đến sau lưng một người Thái Cổ Thần Vương cảnh!
Thái Cổ Thần Vương cảnh kia muốn bật cười rồi, hắn cho dù không phóng thích linh lực phòng ngự, cứ đứng ở đó để hắn lấy kiếm đâm, dù là Thần Minh cảnh cũng đừng nghĩ đâm xuyên qua được phách thể của Thái Cổ Thần Vương cảnh!
Nhưng mà bởi vì quần hùng tập trung ở đây, linh bảo vô số, xuất phát từ cẩn thận, Thái Cổ Thần Vương cảnh kia vẫn phóng thích ra một chút linh lực phòng ngự!
Ầm___
Cùng với một võ kỹ của Diệp Thiên Dật, phóng thích võ kỹ thuộc tính lôi Vạn Thế Thiên Lôi Kích!
Ngươi cảm thấy có chút hoàn toàn khinh thường!
Khí tức của Thần Vương cảnh có thể là rất mạnh, phóng thích ra võ kỹ cấp bậc này, vậy dẫn phát ra thiên địa dị tượng, cường độ lực lượng quả thật cũng không kém!
Nhưng trước mặt Thái Cổ Thần Vương cảnh, bọn họ hắt hơi một cái đều mạnh hơn lực lượng phóng thích của Thần Vương cảnh, cho nên hắn phóng thích linh lực phòng ngự đã là nể mặt lắm rồi.
Nhưng hắn không định tránh!
Buồn cười, Thái Cổ Thần Vương cảnh đối mặt với công kích của Thần Vương cảnh, nếu như hắn còn tránh né, vậy quả thật…. chính là nhục nhã chính mình rồi.
Người khác giống như đang xem chuyện cười, cũng không có ai động đậy.
Sau đó bọn họ nhìn thấy tử lôi đầy trời đánh về phía Thái Cổ Thần Vương cảnh kia, bao vây lấy gã.
Sau đó, bọn họ cũng không cho rằng sẽ phát sinh điều bất ngờ khác, cũng vẻn vẹn chỉ là bao vây lại, chỉ thế mà thôi.
“Ha ha____Thật không biết là nhóc con chạy ra từ đâu, một Thần Vương cảnh cũng dám ở đây càn rỡ.”
“Vì tình yêu mà chiến đấu, haizz, đúng là tuổi trẻ.”
“Có điều một Thần Vương cảnh vậy mà có thể theo đuổi được một Thái Cổ Thần Vương cảnh, quả thực cũng coi như là một giai thoại rồi, chỉ đáng tiếc, đoạn giai thoại này đến đây là kết thúc rồi!”
“…… …”
Diệp Thiên Dật đứng trên hư không.
An Vũ Sương đứng ở đó nhíu chặt mày nhìn hắn.
Nói thật, một lần nữa gặp lại hắn, nàng thật sự không ngờ đến, bây giờ thậm chí nàng còn đang lo lắng, hắn sẽ phải chết sao? Nếu như hắn chết, vậy nàng sẽ rất áy náy, dù sao Diệp Thiên Dật không có lý do và thiết yếu phải cứu nàng, hắn trực tiếp chạy đi là được rồi.
Hơn nữa, hắn thật sự có bản lĩnh này sao? Hắn chỉ là Thần Vương cảnh thôi.
Nhưng mà biết đâu….
Nàng cười khổ một tiếng.
Cho dù là áy náy đoán chừng nàng cũng phải đợi người ta chết mới có thể áy náy.
Sấm sét chậm rãi tán đi.
“Cái gì!?”
Cái khiến đồng tử mọi người co rút là cái gì?
Vốn dĩ lôi đình bao phủ Thái Cổ Thần Vương cảnh kia, nhưng đây không quan trọng, ngươi cho dù là lôi đình bao vây Thái Cổ Thần Vương cảnh, làm sao cũng không thể chết!
Nhưng mà bây giờ….
Người bên trong kia, toàn thân cháy đen, đây rõ ràng là chịu phải sấm sét nghiêm trọng.
Nhưng mà, đây làm sao có thể?
Phù phù___
Cùng với một tiếng vang rất lớn, bóng dáng kia từ trên hư không hạ xuống mặt đất, sau đó trên mặt đất lăn lộn vài vòng căn bản không có dấu hiệu bò dậy, mọi người cảm nhận một chút mới phát hiện….
Chết rồi!
“Hắn…. hắn chết rồi?”
Vài cường giả kia lộ ra vẻ mặt không dám tin.
Có người thậm chí dụi dụi mắt, bọn họ không thể nào tin được một màn trước mắt này!
Vèo___
Một bóng dáng đáp xuống mặt đất kiểm tra qua.
“Chết rồi! Thật sự chết rồi!”
Sau đó hắn lộ ra vẻ mặt thất thần.
Mọi người: ???
An Vũ Sương: ???
Không phải chứ….
An Vũ Sương đơ người rồi.
Nếu nói trước đó ngươi giết Thái Cổ Thần Vương cảnh, đó là ngươi dựa vào trận pháp đỉnh cấp, vậy bây giờ thì sao? Tại sao? Lại dựa vào cái gì?
Rõ ràng là khí tức của Thái Cổ Thần Vương cảnh.
Hắn tuyệt đối không phải là Diệp Thiên Dật của Vạn Cổ Đệ Nhất Thần tông kia! Diệp Thiên Dật của Vạn Cổ Đệ Nhất Thần tông kia tuyệt đối không so được với hắn.
Lúc đó Vạn Cổ Đệ Nhất Thần tông đánh Dược Hoàng tông, gặp phải Thái Cổ Thần Vương cảnh, cuối cùng vẫn vì có một cường giả của yêu tộc tu vi rất cao xuất hiện mới có thể xoay chuyển cục diện, Diệp Thiên Dật của Vạn Cổ Đệ Nhất Thần tông kia, cái hắn làm chỉ là một vài mưu kế không hợp với lẽ thường lại nghịch thiên! Hắn không có bản lĩnh này!
Nhưng mà bây giờ, Diệp Thiên Dật trước mặt này lại có bản lĩnh đó!
Bản lĩnh này rốt cuộc là gì? Lẽ nào là một lực lượng nào đó đạt được từ trong di chỉ? Nếu như không phải, hắn là Thần Vương cảnh làm sao có thể trong nháy mắt giết Thái Cổ Thần Vương cảnh được?
Thực ra trước đây hệ thống miểu sát chỉ có thể làm cường giả này bị thương nặng, nhưng sấm sét quấn quanh, trong nháy mắt bị thương nặng, thậm chí hắn đã không kịp phòng thủ, liên tiếp công kích, thậm chí hắn cứ như vậy bị miểu sát mà chết.
Diệp Thiên Dật hạ xuống mặt đất vặn vặn cổ, sau đó chậm rãi giơ tay chỉ một Thái Cổ Thần Vương, nói: “Vậy người tiếp theo, đến ngươi rồi!”
Nói xong, Diệp Thiên Dật ngưng tụ một luồng sấm sét nhanh chóng bắn về phía cường giả kia.
Cường giả kia chẳng biết tại sao không dám ngăn chặn, hắn nhẹ nhàng tránh đi.
“Tên nhóc con này có chút quỷ dị!”
“Hắn không phải là người trong di chỉ kia đó chứ?”
“Ngược lại cũng có khả năng! Lẽ nào là đạt được bảo vật đỉnh cấp trong di chỉ? Dù sao hắn là người đầu tiên rời khỏi Ngọc Trụ, nhưng cho đến khi chúng ta đi ra cũng không phát hiện hắn, vốn dĩ cho rằng hắn đã chết rồi, lại không ngờ rằng….”
Những cường giả kia âm thầm kinh ngạc.
“Ai da, hình như loại lực lượng này rất khó trúng mục tiêu, như vậy….”
Diệp Thiên Dật nhếch miệng.
“Phá không gian!”
Ầm___
Không gian nổ tung rồi!
Những cường giả này chỉ cần có một chút do dự nhất định sẽ bị thương nặng!
Mười mấy người, có vài người trực tiếp rời đi, mà có vài người còn không có! Cũng có thể là phản ứng chậm, cũng có thể là cảm thấy không cần phải sợ.
Sau đó…
Xung quang vang lên một tiếng nổ lớn rồi lâm vào yên lặng.
Sau đó nữa….
Mấy người Thái Cổ Thần Vương cảnh bị thương nặng ở chỗ không xa đang lục tục muốn đứng lên.
An Vũ Sương: ???
Đây rõ ràng là phá không gian của Thần Vương cảnh, lần này nàng nhìn thấy rõ ràng hắn chỉ dùng phá không gian, trước đó người kia ngã còn có thể giải thích là lén lút dùng cái gì đó giết hắn, nhưng bây giờ giải thích thế nào?
Chuyện này?
Thế giới quan của nàng thật sự sụp đổ rồi.
Lẽ nào người tên Diệp Thiên Dật trên thế giới này thật sự lợi hại như vậy sao? Vậy con của nàng cũng phải tên là Diệp Thiên Dật.
Xí! Nàng làm sao lại nghĩ đến chuyện này?