Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 1577 - Chương 1572: Cửu Dương Điện, Âm Mưu Của Đế Quốc Cửu Dương

Chương 1572: Cửu Dương điện, âm mưu của đế quốc Cửu Dương
Chương 1572: Cửu Dương điện, âm mưu của đế quốc Cửu Dương

An Vũ Tình biết, bác cả muốn giết bọn họ, kể cả những thế lực hoàng thất mà hắn có được, rất đơn giản, bảo Diệp Thiên Dật giúp đỡ là được rồi.

Thế lực của hắn có ra sao đi nữa, Bán Thần cũng là tồn tại đỉnh cấp nhất rồi, tộc Cửu Vĩ Yêu Hồ ở Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông của Diệp Thiên Dật nhiều Bán Thần như vậy, tùy ý đến cũng có thể tiêu diệt sạch bọn họ.

Nhưng mà có một nói một, nếu như không thể ngăn bọn họ bỏ chạy thì thực tế cũng không thể giết hết được.

Nhưng tại sao bọn họ phải làm như vậy chứ?

Bởi vì huyết hải thâm thù này, bọn họ muốn tự tay báo! Hơn nữa bọn họ nắm chắc, chỉ là vấn đề thời gian nữa mà thôi.

Về chuyện này, lúc trước Diệp Thiên Dật có hỏi đến, nhưng lại bị An Vũ Sương khước từ, nàng cho rằng, chỉ cần có thời gian là được rồi!

“Lại sao vậy?”

An Vũ Tình hỏi.

Trước mắt, một nửa hoàng thất đế quốc Thiên Tuyết là của An Vũ Sương, một nửa là của bác cả nàng, nhưng bề ngoài đều là của An Vũ Sương, suy cho cùng thì An Vũ Sương mới là nữ hoàng.

“Một chút chuyện nhỏ.”

“Lại nữa rồi, lại nữa rồi.”

Thật ra cũng chẳng gọi là chuyện nhỏ.

“Áp lực từ phía đế quốc Cửu Dương.”

An Vũ Sương nói.

“Ồ? Đế quốc Cửu Dương này đã nhúng tay vào chuyện gì rồi?”

An Vũ Tình tiếp tục ngồi xổm xuống nặn người tuyết.

“Đế quốc Cửu Dương nhờ vào Thiên Dương điện Hạ Thất điện ở Thượng Vực chống lưng, thế lực không thể xem nhẹ, có lẽ bác cả đã âm thầm cấu kết với đế quốc Cửu Dương hoặc Thiên Dương điện.

“Gì chứ? Hắn muốn để Thiên Dương điện tiêu diệt chúng ta không bằng?”

An Vũ Tình nói.

“Có lẽ là vậy.”

Chỉ cần An Vũ Sương và thế lực của nàng không xảy ra sự cố bất ngờ gì, thì cho dù là đế quốc Cửu Dương và hoàng thất của bác cả nàng liên thủ lại cũng không thể tiêu diệt được bọn họ.

“Đó là chuyện gì chứ?”

An Vũ Tình hỏi.

An Vũ Sương xoa xoa huyệt thái dương.

“Liên hôn.”

“Hả?”

An Vũ Tình đứng bật dậy, phủi tuyết còn dính trên tay.

“Liên hôn với ngươi?”

An Vũ Sương gật đầu.

“Đây là hành động gì vậy? Ngươi là nữ hoàng của đấy, đế quốc Cửu Dương bọn họ tìm ngươi để liên hôn?”

An Vũ Tình tỏ ra không hiểu nỗi.

“Đây chỉ là một cách để nói cho cả đại lục biết mà thôi, người của đế quốc Cửu Dương sẽ lấy cái cớ là liên hôn để đến đế quốc Thiên Tuyết làm khách.”

“Vậy thì đã sao?”

An Vũ Sương nói: “Ngươi đừng quên, bác cả từ đầu đến cuối trong mắt người trong thiên hạ đều là trưởng bối, ở một phương diện nào đó mà nói thì hắn có tư cách này.”

“Đúng là hoang đường.”

“Là hoang đường, vì địa vị đế vương, hắn đã bất chấp bất cứ thứ gì rồi, có lẽ trong đó có âm mưu nào đó.”

An Vũ Sương nói.

“Ta nghĩ đó chắc chắn là âm mưu, ngươi nghĩ xem, bác cả này từ từ nắm hoàng thất đế quốc không được, chính vì thế lực của ngươi không hề kém hắn, nhưng nếu như đế quốc Cửu Dương giúp hắn, chắc chắn hắn sẽ ra tay.”

An Vũ Sương gật đầu: “Đúng vậy.”

“Thứ hắn thiếu chỉ là một lí do mà thôi.”

Giữa đế quốc và đế quốc tấn công nhau, không cần lí do gì cả, ta muốn đánh bại ngươi, thôn tính thế lực của ngươi, cường giả vi tôn, không cần lí do!

Nhưng bác cả này của An Vũ Sương cần lí do!

Hắn là bác ruột của An Vũ Sương, chỉ là một đế quốc Cửu Dương, tuyệt đối không thể nắm được hoàng thất của An Vũ Sương, thêm vào thế lực của bác cả nàng mới có chút cơ hội nhỏ bé.

Suy nghĩ của An Vũ Sương là, bọn họ đến làm khách là giả, để hoàn thành mục đích nào đó mới là thật!

Mục đích này là gì, nàng không biết, nàng nghĩ chỉ cần để bác cả nàng tìm được một lí do đủ để người đời chấp nhận, để phản bội lại hoàng thất của An Vũ Sương.

Lí do này sẽ ra sao? Rất khó nghĩ được.

“Không đồng ý chẳng phải là được rồi sao? Nếu như bác cả và đế quốc Cửu Dương liên thủ, người của đế quốc Cửu Dương vào trong cung, há chẳng phải trực tiếp ra tay rồi hay sao? Dắt sói về nhà?”

An Vũ Tình nói.

“Vô dụng thôi.”

“Ngươi lắc đầu một cái bọn họ còn dám đến?”

“Cũng không phải ngươi không biết con người hắn, cho dù là âm mưu, cho dù ta cự tuyệt, hắn cũng sẽ có cách để người của đế quốc Cửu Dương đến, cho dù không đến, hắn cũng sẽ nhờ vào chuyện nào đó đến lúc chín muồi, sau đó là có lí do tạo phản.”

Bởi vì bọn họ là người thân, mà bác cả của An Vũ Sương lại muốn ngồi ở vị trí đế vương, cho nên hắn muốn tạo phản lại rất khó! Nhất định phải có một lí do có thể khiến cho người đời chấp nhận được, nếu không thì, cho dù có thành công rồi, thì vị trí đế vương của hắn cũng không có được lòng dân.

“Hắn đã muốn tạo phản từ sớm rồi, chỉ là không có cơ hội mà thôi, nhưng nếu từ chối rồi, cho dù hắn có lí do gì nữa cũng không được trọn vẹn, ta cảm thấy hắn sẽ không ra tay.”

An Vũ Tình nói.

Tuy An Vũ Tình không hiểm ác, nhưng nàng cũng không đơn giản.

An Vũ Sương càng không đơn giản, sao nàng lại không biết chứ? Nếu dễ dàng như thế đã có thể tạo phản, bác cả này của nàng sao phải chờ nhiều năm như thế mới một sống một còn chứ?

“Người của Thiên Dương điện cũng sẽ đến.” An Vũ Sương nói.

An Vũ Tình chau mày.

Không sai! Mấu chốt là người của Thiên Dương điện cũng sẽ đến, chuyện này sẽ dẫn đến chuyện gì? Dẫn đến việc An Vũ Sương có muốn từ chối cũng không thể từ chối.

“Điên rồi! Người của Thiên Dương điện cũng đến làm loạn?”

“Bọn họ đến chỉ vì để khiến ta không thể cự tuyệt việc bọn họ làm khách, còn lại cho dù có ra sao bọn họ cũng sẽ ra tay, suy cho cùng thì nguyên tắc của Thượng Vực và Hạ Vực cũng bày ra ở đây, nhưng mục đích của bọn họ đã đạt được rồi, bây giờ, chỉ cần mở rộng cửa chờ bọn họ đến, binh đến tướng ngăn nước đến đất chặn, tùy cơ hành sự vậy.”

Bọn họ đến làm khách hiển nhiên là có chuẩn bị trước, có âm mưu, âm mưu này là gì mới là thứ mà An Vũ Sương không biết.

“Đúng là không biết liêm sỉ.”

Những người này là những người bị bắt ép sang làm khách, sau đó có thể bị bắt ép dẫn đến mâu thuẫn, tiếp đó là vì một mâu thuẫn nào đó, bác cả của An Vũ Sương sẽ vì bị mất mặt mà lật mặt với An Vũ Sương, mà mâu thuẫn này thì được người đời chấp nhận! Từ đó lật đổ nàng, ngồi lên vị trí đế vương của đế quốc Thiên Tuyết.

Hiển nhiên, người bác cả đó của bọn họ đã thông đồng với người của Thiên Dương điện rồi.

Còn Thiên Dương điện có lẽ cũng rất vui vẻ khi có một đế quốc to lớn như vậy ở Hạ Vực cung ứng tài nguyên cho bọn họ.

“Bảo Diệp Thiên Dật đến giúp đỡ.

An Vũ Tình nói.

An Vũ Sương không muốn làm phiền Diệp Thiên Dật.

Nhưng chuyện này nàng cũng thật sự hết cách rồi!

Tuy nói rằng tùy cơ ứng biến, nhưng rõ ràng bọn họ có chuẩn bị mới đến, bọn họ chắc chắn cũng đoán được An Vũ Sương có nghĩ đến điểm này, nhưng An Vũ Sương không thể nào từ chối được!

Lấy việc bế quan làm lí do từ chối?

Vô dụng, bởi vì bọn họ không thể nào bế quan cả đời được.

“Người tìm ngươi liên hôn có lẽ là Cửu Dương đại đế của đế quốc Cửu Dương đúng không?”

An Vũ Sương gật đầu.

Đế vương của đế quốc Cửu Dương là huyết mạch trực hệ của Thiên Dương điện, vậy nên, Thiên Dương điện cũng có cái lí do này để sang.

“Bọn họ rốt cuộc muốn làm gì mới có thể tạo ra mâu thuẫn.”

Sau đó An Vũ Tình cầm điện thoại lên.

“Diệp Thiên Dật đến đế quốc Thiên Tuyết rồi.”

Nàng nói với An Vũ Sương một câu.

“Hắn đến làm gì?”

“Không biết, hắn nói đã đến rồi, sắp đến cổng cung điện rồi.”

An Vũ Sương nói: “Phái người đón hắn sang đây.”

Có lẽ thật sự phải nhờ hắn giúp đỡ rồi, không biết mới là đáng sợ nhất.

Quả thật không biết bọn họ đang ngấm ngầm âm mưu gì.

Bình Luận (0)
Comment