Diệp Thiên Dật biết được vài chuyện của An Vũ Sương và An Vũ Tình, nên Diệp Thiên Dật đến ngoài cung cũng rất khiêm nhường.
Rất nhanh đã có một cô gái đi đến, cô gái này lặng lẽ đưa Diệp Thiên Dật vào cung, sau đó qua nhiều lần di chuyển Diệp Thiên Dật đã đến được chỗ của An Vũ Sương và An Vũ Tình hai người!
Chỗ này tuy ở trên Thiên Chi Đảo, nhưng bên ngoài chỉ có An Vũ Sương và những người được cho phép mới có thể vào, do đó cũng hoàn toàn có thể yên tâm nơi đây sẽ không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
Đương nhiên, An Vũ Tình và An Vũ Sương bao giờ cũng xuất hiện trong cùng một hình anh, cho dù là do bọn họ sắp xếp thì bất kì thị nữ nào cũng không ai biết được, giống như đây là thế giới nhỏ bé của bọn họ vậy, hoặc cũng là bọn họ lén lút ở nơi chỉ có bọn họ vậy.
“Woww, đẹp thật!”
Diệp Thiên Dật ngắm nhìn nơi xinh đẹp này.
“Cậu Diệp và nữ hoàng bệ hạ quen biết sao?”
Một cô gái xinh đẹp kế bên chớp chớp đôi mắt hỏi.
Đẹp trai quá.
Đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy Diệp Thiên Dật bằng xương bằng thịt.
“Đúng vậy.”
“Ôi, lợi hại thật, chưa từng thấy nữ hoàng bệ hạ ra ngoài bao giờ, cậu Diệp lại có thể quen biết được nữ hoàng bệ hạ, cậu Diệp chính là người khác giới duy nhất được nữ hoàng bệ hạ mời đến đấy.”
Cô gái kia cười nói.
“Vậy sao?”
“Ừm ừm.”
“Có lẽ nàng ấy thích ta.”
Diệp Thiên Dật cười nói.
Đôi mắt cô gái kia nhìn quanh bốn phía.
“Cậu Diệp, người ta còn chưa nói mà.”
Bọn họ đến một khu vực.
“Cậu Diệp, nữ hoàng bệ hạ mời.”
Một em gái cung kính nói.
“Làm phiền dẫn đường.”
Sau đó nàng đưa Diệp Thiên Dật đến một vườn hoa xinh đẹp, ở đó, An Vũ Sương đang ngồi trên ghế nhâm nhi tách trà trong yên lặng.
“Nữ hoàng bệ hạ, cậu Diệp đến rồi.”
An Vũ Sương bỏ tách trà xuống: “Ừm, lui xuống hết đi.”
“Vâng!”
Sau đó nơi đó chỉ còn lại hai người bọn họ.
Diệp Thiên Dật rất tự nhiên ngồi cạnh nàng, nhìn An Vũ Sương.
Sau đó Diệp Thiên Dật duỗi tay đặt lên tay nàng.
An Vũ Sương vô thức rút tay về.
“Làm gì vậy? Nàng là bạn gái của ta đấy, ta sờ tay một chút cũng không cho hay sao? Có phải trong khoảng thời gian ta không ở đây, nàng đã nuôi người đàn ông khác phải không?”
Diệp Thiên Dật tủi thân nói.
“Trận Chiến Chư Thiên ta đã xem hết rồi, rất lợi hại.”
An Vũ Sương trực tiếp đổi chủ đề.
“Đừng đánh trống lảng vậy.”
An Vũ Sương cũng rất lúng túng.
Đúng, đúng là một đôi, nhưng mà… hầy, kì cục lắm.
“Ta nhớ nàng lắm, nên mới đến đây ngay lập tức đấy.”
“Hừ.”
An Vũ Sương cười lạnh một nụ cười hiếm thấy.
Chả trách những người đó đều nói, đàn ông đều là mấy con lợn giỏi nới lời đường mật, còn nói nhớ nàng? Đến đây ngay?
Ừ, nghe có vẻ cũng khá động lòng, nhưng trên thực tế thì sao?
Trận Chiến Chư Thiên ngươi đấu xong rồi về Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông nửa tháng, bây giờ mới đến đây, thế gọi là đến đây ngay ư? Từ sáng đến tối quấn quýt bên những cô gái khác, lại còn bảo là nhớ nàng?
Đáng khinh!
“Ừm.”
Diệp Thiên Dật nghe thấy tiếng cười lạnh thì lúng túng sờ sống mũi.
“Là tự ngươi nói, lời này tự ngươi nói ra ngươi có tin không?”
Diệp Thiên Dật ho một tiếng.
“Chuyện này à…”
An Vũ Sương nhanh chóng nói: “Uống trà đi.”
Diệp Thiên Dật còn thắc mắc tạo sao nàng lại ngắt lời hắn, sau đó…
“Này.”
An Vũ Tình hớn hở đi đến bên Diệp Thiên Dật vỗ vào vai hắn một cái.
Diệp Thiên Dật quay đầu lại.
Sau đó cô gái xinh đẹp ngồi xuống cạnh Diệp Thiên Dật, tự rót cho mình một tách trà.
“Ta nói này Diệp thánh cua gái, người không có chuyện gì chạy đến chỗ bọn ta làm gì? Không phải ngươi chỉ xuất hiện ở nơi có người đẹp như mây hay sao?”
Diệp Thiên Dật cười nói: “Nơi này chả phải là nơi có người đẹp như mây đó hay sao?”
“Xì, đừng đùa nữa, ngươi đến đây làm gì?”
An Vũ Tình bắt chéo chân lắc lư nói.
An Vũ Sương nheo mày.
“Chú ý hình tượng.”
An Vũ Tình này, bình thường như thế không sao, nhưng bây giờ, nàng đã trở lại là cao thủ cảnh giới Thái Cổ Thần Vương cảnh rồi, vậy thì phải có phong độ của cao thủ, cái kiểu linh tinh lang tang này, nàng làm sao chịu được chứ.
An Vũ Tình bỏ chân xuống.
“Ta thật sự nhớ các nàng mà, đến đây thăm các nàng, à phải rồi, tiện thể thăm cả tiểu Thanh Hàn.” Diệp Thiên Dật cười nói.
“Đây chính là cách nói chuyện của tên háo sắc ư? Những người đàn ông bình thường nói với cô gái xinh đẹp ta nhớ nàng rồi, ngươi lại hay, nói thẳng là nhớ các nàng rồi… đúng là chỉ có ngươi.”
An Vũ Tình cho Diệp Thiên Dật một like.
“y da, chẳng phải sắp phải đi Thượng Vực rồi sao, không biết đến bao giờ mới quay lại.”
“Khi nào đi?” An Vũ Tình hỏi.
“Gặp xong các ngươi rồi đi.”
“Ồ, ta cũng quan trọng gớm.”
“Tra nữ tỷ tỷ, ngươi hiểu lầm rồi, chủ yếu là gặp chị ngươi, ngươi là thứ hai, kiểu tiện thể thôi.”
An Vũ Tình: “……”
Vãi!
“Này, vừa hay có một chuyện cần ngươi giúp đỡ.”
“Ta giúp đỡ không phải là giúp không công đâu nhé!”
Diệp Thiên Dật cười nguy hiểm.
“Được được được, biết rồi, nếu ngươi làm tốt, bổn cô nương sẽ đại phát từ bi hẹn hò với ngươi một lần.”
Diệp Thiên Dật: “……”
“Thôi không cần, chuyện gì?”
Sau đó An Vũ Tình nói chuyện đó cho Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật cắn hạt dưa.
“Xử hắn.”
Diệp Thiên Dật nói.
“Ừ, cô gái này rõ ràng biết có cách đơn giản hơn, nhưng nàng lại không muốn dùng.”
An Vũ Tình nhếch môi với An Vũ Sương.
“Tại sao chứ? Nàng sợ lại nợ ân tình ta ư?”
Đây đúng là chuyện mà An Vũ Sương nghĩ đến.
n tình mà nàng nợ Diệp Thiên Dật không còn là chút ít nữa.
Hơn nữa, còn một nguyên nhân là Tô Kỳ Băng là con át chủ bài của Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông, nàng không hi vọng con át chủ bài này vì nàng mà lộ diện.
Thêm một điểm nữa, nàng muốn dùng chính năng lực của mình để giải quyết, hoặc cũng có thể nói là dựa vào năng lực của chính mình để giết bác cả nàng.
Nói đơn giản nhất, khả năng nếu lần này bác cả nàng không lật mặt, An Vũ Sương cũng sẽ không ra tay!
Đây không phải tự gây ra, mà là một loại chấp niệm.
Thù của cha mẹ ta, ta tự báo!
An Vũ Sương nhấp một ngụm trà, hờ hững nói: “Sợ thì không sợ, chỉ là không biết bọn họ rốt cuộc muốn làm gì, nếu bọn họ đến rồi, bọn họ đương nhiên chắc chắn có cơ hội thành công mới làm thế.”
Diệp Thiên Dật vuốt cằm.
“Còn chưa nói, ta cũng không nghĩ ra bọn họ sẽ làm gì, Thiên Dương điện, đế quốc Cửu Dương, còn có cả Cửu Thiên điện Hạ Thất điện cũng sẽ đến, thường sẽ cho người ta cảm giác, bọn họ thế này chắc chắn dựa vào số lượng mà thẳng tay ra tay tiêu diệt nàng, nhưng chuyện này là không thể, bỏi vì bọn họ là người của Thượng Vực, cho nên không đúng với thực tế, vậy tại sao lại đến? Thiên Dương điện này đến là có lí do, rốt cuộc thì người đến tìm nàng liên hôn là người của Cửu Thiên điện hay là của Thiên Dương điện, vậy lí do Cửu Thiên điện đến đây là gì?”
Diệp Thiên Dật nhìn sang nàng.