Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 1581 - Chương 1576: An Vũ Tình Tủi Thân

Chương 1576: An Vũ Tình tủi thân
Chương 1576: An Vũ Tình tủi thân

An Vũ Tình muốn khóc vì tủi thân.

Vì sao lại như thế này.

Ahhh!

Không thể hiểu nổi, trinh tiết của mình vậy là mất thật rồi?

Không phải...

Ahhh!!

An Vũ Tình nhìn thoáng qua Diệp Thiên Dật đang ngủ ngon lành bên cạnh, nàng thật muốn cầm một cây đao đâm hắn, hoặc là cầm cái kéo làm cho hắn...

Tại sao có thể như thế này!

Còn may, may mắn thay mấy năm qua An Vũ Tình sống không tim không phổi, cộng thêm cảnh giới của bản thân, tuổi tác và kinh nghiệm của bản thân bày ra đây, nàng ngược lại có thể chấp nhận được!

Dĩ nhiên, nàng có thể chấp nhận nguyên nhân chủ yếu là do bản thân nàng có cảm tình với Diệp Thiên Dật, chẳng qua loại cảm tình này không đủ để khiến nàng sẵn sàng cùng Diệp Thiên Dật làm bất cứ chuyện gì.

Nhưng mà điều nằm ngoài ý muốn này lại xảy ra rồi.

Hồ đồ rồi, CMN thực sự khó chịu.

“Không đúng!”

An Vũ Tình bình tĩnh lại bỗng nhiên nhận ra điều gì đó.

Tối qua nàng cứ cho rằng đó là mơ vì vậy trong mơ có rất nhiều thứ có thể nói rất hoang đường.

Nhưng mà bây giờ, đây không phải là mơ!

Điều đó có nghĩa là...

Tối qua những lời mà Diệp Thiên Dật nói chính là suy nghĩ của hắn.

Tối qua hắn nói cái gì rồi? Tối qua hắn gọi nàng là vợ nữ hoàng...

Mà Nữ Hoàng là ai?

Là An Vũ Sương!

Là chị gái của nàng.

“Không phải chứ?”

An Vũ Tình khẽ nhíu mày đẹp lại.

“Hắn không lẽ có quan hệ gì đó với chị mình?”

An Vũ Tình cố động não!

Hắn thực tế là đến tìm An Vũ Sương để ngủ, hắn có nói, lúc đầu nghĩ nhiều nhất cũng chỉ là hôn hoặc là ôm nàng ngủ, không ngờ sẽ như thế này...

Không phải chứ? Người này không lẽ có quan hệ gì với chị nàng? Chắc là không phải đâu.

Nhưng mà, làm thế nào để giải thích đây?

Rõ ràng, sự thực là hắn coi mình là An Vũ Sương!

Không được! Không được không được!

Phải xác nhận lại thử xem!

An Vũ Tình lặng lẽ mặc quần áo, sau đó đưa tay đặt lên eo Diệp Thiên Dật dùng sức nhéo, xoay tròn 180 độ!

“Aw––”

Diệp Thiên Dật lập tức hét thê thảm một tiếng.

Sau đó Diệp Thiên Dật mở to mắt nhìn An Vũ Tình.

“Ta nói này vợ nữ hoàng, nàng làm gì vậy, tối qua rõ ràng là nàng chủ động, có được không? Nàng đừng có nhéo ta.”

Diệp Thiên Dật nói xong liền nở một nụ cười ranh mãnh, ôm lấy An Vũ Tình.

“Mặc quần áo làm gì? Cởi ra, cởi ra.”

An Vũ Tình dù gì cũng thường xuyên cùng An Vũ Sương trao đổi thân phận.

Sau đó nàng liền dùng giọng điệu, ánh mắt của An Vũ Sương nhìn Diệp Thiên Dật.

“Cút ra ngoài.”

“Làm gì vậy, tối qua chủ dộng như vậy, giờ liền bảo ta cút ra ngoài, ta không!”

Sau đó Diệp Thiên Dật nằm ở đó một cách vô lại.

An Vũ Tình: “...”

Quả nhiên! Hắn thực sự nghĩ mình là An Vũ Sương.

Ahhh!!

Tại sao hắn lại có quan hệ gì với chị nàng? Không phải chứ?

An Vũ Tình không thể hiểu được.

Bỗng nhiên An Vũ Tình nghĩ tới cái gì đó.

“Ta hỏi ngươi, ngươi có thích An Vũ Tình không?”

“Nàng? Không thích không thích, mặc dù hai ngươi là chị em sinh đôi, nhưng mà ta cũng chỉ thích nàng, còn nàng mà, từ trước tới nay nghĩ còn không ngờ, vậy cũng không đến nỗi ta thích nàng, còn đi thích em gái nàng chứ? Vậy có khác gì ta là súc sinh? Còn cái tính cách kia của em gái nàng, ai mà thích nàng thì người đó chính là kẻ ngốc.”

An Vũ Tình:???

“Hì hì,Vợ nữ hoàng, trời đang còn sớm, đi ngủ, đi ngủ thêm một lúc.”

An Vũ Tình hiện tại tức giận đến khó chịu.

“Cút đi chỗ khác.”

Bịch––

Nàng đạp Diệp Thiên Dật qua.

Chậc––

Đau quá!

“Không phải, vợ nữ hoàng, nàng...”

“Cút đi!”

An Vũ Tình chạy đến bên cạnh Diệp Thiên Dật, đẩy Diệp Thiên Dật ra, sau đó chạy ra ngoài.

Diệp Thiên Dật gãi gãi đầu.

Không phải chứ....

Vợ nữ hoàng đây là bị gì vậy?

Không đúng!

Hình như...

Cút đi?

Đây là lời mà vợ nữ hoàng nói?

Chết tiệt?

“Đây... cái người này không lẽ là An Vũ Tình chứ? ”

Diệp Thiên Dật nuốt một ngụm nước bọt.

Đợi đã đợi đã!

Diệp Thiên Dật nhìn thoáng qua trong phòng.

Không có mấy thứ như máy tính, nếu mà là phòng của An Vũ Tình chắc là sẽ có máy tính nhỉ? Dù gì nàng cũng là một người ham chơi.

Vậy thực sự cũng không sai, nhưng mà bởi vì sợ bị lộ, vì vậy An Vũ Sương xác thực không để máy tính trong phòng này, nếu là Nữ Hoàng căn bản không dùng máy tính, nhiều nhất cũng chỉ là sổ tay, cái này cũng rất ít, bởi vì An Vũ Sường từ trước tới nay không dùng những thứ này, có gì cần tra thì tra tư liệu hoặc là bảo cấp dưới đi tìm hiểu.

Diệp Thiên Dật nghĩ lại, nếu mà là An Vũ Tình, nàng uống rượu hình như cũng hợp tình hợp lý.

Diệp Thiên Dật nuốt một ngụm nước bọt, hắn nhìn chiếc đồng hồ công năng trên giường, nàng gấp đến nỗi quên mất cầm đồng hồ công năng đi rồi, sau đó lặng lẽ dùng đồng hồ công năng gửi tin nhắn cho An Vũ Tình, tiếp theo đó... đồng hồ công năng trên giường vang lên.

Chết tiệt?

Xảy ra CMN chuyện lớn rồi.

Hắn xử An Vũ Tình rồi.

“ĐM ĐM!”

Diệp Thiên Dật đi đi lại lại không ngừng.

“Xảy ra chuyện, xảy ra chuyện rồi.”

Không đùng, An Vũ Sương này có ý gì đây? Rõ ràng đây là phòng của An Vũ Tình, vì sao nàng lại nói đây là phòng của nàng chứ?

“Chậc–– Đây có bị lỗ không vậy?”

Diệp Thiên Dật ngồi ở mép giường.

“Hình như cũng không có lỗ.”

Diệp Thiên Dật gãi đầu.

“Vậy vì sao An Vũ Tình làm chủ động làm quái gì?”

Diệp Thiên Dật không bao giờ có thể nghĩ tới, do bị ảnh hưởng bởi rượu, An Vũ Tình này thế nhưng lại xem lúc đó là trong mơ, nếu không Diệp Thiên Dật không thể thành công được.

“Thật CMN kỳ quái.”

Diệp Thiên Dật mặc quần áo xong liền đi ra ngoài.

An Vũ Sương có phải là không biết tình hình ở đây, bởi vì sáng sớm nàng đã lên triều rồi, đến giờ vẫn chưa về.

Diệp Thiên Dật đi ra ngoài, An Vũ Tình chạy đến phòng của chị nàng, bởi vì nàng nhất thời không biết nên đi đâu.

“Tên khốn Diệp Thiên Dật! Khốn nạn khốn nạn khốn nạn! Lão nương giết ngươi!”

Nàng ở trong phòng An Vũ Sương điên cuồng cào cấu!

Diệp Thiên Dật đi đến trước cửa phòng của An Vũ Sương đều nghe thấy âm thanh chửi rủa mình bên trong.

“Ách –– tra nữ tỷ tỷ.”

“Cút đi! Đừng để ta nhìn thấy ngươi, nếu không ta sẽ giết chết ngươi!”

An Vũ Tình gào lên một tiếng.

“Ngươi nói nhỏ một chút, đừng để người khác nghe thấy chỗ của chị ngươi còn có người khác.”

Diệp Thiên Dật nói.

Câu nói này của Diệp Thiên Dật không ngở rất có tính uy hiếp.

Soạt ––

Sau đó Diệp Thiên Dật bước vào phòng.

Ừ, đây chắn hẳn mới là phòng của An Vũ Sương đi.

Trong phòng có rất nhiều sách cổ, sạch sẽ, thơm ngát, nhưng mà đơn giản hết sức, hình như nhiều nhất cũng chỉ là sách cổ.

“Ngươi cút đi!”

Cái gối, tất cả đồ vật đều nhằm Diệp Thiên Dật mà ném qua.

“Ta nói này tra nữ tỷ tỷ, cái này... lời ta vừa nói lúc nãy...”

“Những gì mà ngươi nói đều xuất phát từ tận đáy lòng, xuất phát từ trái tim!” An Vũ Tình đỏ hoe mắt.

Ban đầu không muốn khóc, chính là vốn đã rất tủi thân, sau đó cộng thêm lời Diệp Thiên Dật lúc nãy vừa nói, nàng tủi thân muốn chết, không nhịn được quay lại vừa tức vừa chảy nước mắt.

“Không phải không phải.”

Diệp Thiên Dật chịu không nổi nhất là cảnh con gái rơi nước mắt.

Diệp Thiên Dật cảm thấy, con gái rơi nước mắt chính là vũ khí mạnh nhất thế giới này, không gì sánh nổi! Thật sự CMN đáng sợ quá đi mất! Một người đàn ông như Diệp Thiên Dật gặp phải tình huống này thật sự hoàn toàn mất hết chừng mực.

Bình Luận (0)
Comment