Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 1603 - Chương 1598: Bí Mật Ngày Xưa

Chương 1598: Bí mật ngày xưa
Chương 1598: Bí mật ngày xưa

Có gì nói nấy ha, Diệp Thiên Dật cảm thấy hắn đang chém gió!

Thần là gì?

Trên đại lục, Thần có hai loại ý nghĩa, loại thứ nhất là gì, chính là Thái Cổ Thần Vương cảnh thập giai được gọi là Thần Chí Cao, cũng chính là Thần!

Loại thứ hai, có thể là ý nghĩa ở một cấp bậc cao hơn, Thần là vượt qua Thái Cổ Thần Vương cảnh thập giai, là cảnh giới mà có thể thực sự dẫm nát hư không mà con người không biết, là một ý nghĩ có thể hủy diệt cả một tinh cầu, là thống trị vũ trụ, đây chính là Thần!

Nhưng nói chung, Thần mà mọi người hay gọi trên cơ bản chính là Thần Chí Cao Thái Cổ Thần Vương cảnh thập giai.

Thế mà người này lại nói, không được đem Thần ra bôi nhọ Tu La?

Thế nào? Chẳng lẽ hắn là tồn tại còn vượt qua cả Thần Chí Cao?

“Chém gió mà không nháp trước à, ngươi lợi hại như thế, vượt qua cả Thần Chí Cao, thế sao ngươi lại cùng một đám Thần Chí Cao lại chết owr chỗ này.”

Tạch----

Diệp Thiên Dật châm thuốc hút một hơi rồi nói.

Hắn không lo lắng, người này đã truyền thừa cho mình rồi, lẽ nào hắn còn lo người này sẽ giết mình hay sao?

“Hừ, ngươi thì biết cái gì mà ở đây nói bản tôn nói xạo chứ.”

Hắn cười một tiếng rồi ngồi lên mỏm đá.

Diệp Thiên Dật có thể nhìn ra, người này từ đầu đến cuối đều không hề lộ ra cái vẻ lạnh lùng kiêu ngạo, ngược lại có phần hiền lành dễ gần, cho nên, Diệp Thiên Dật không tài nào hiểu được, một người nhìn rất hiền lành như hắn, tại sao lại có loại hơi thở chứa đầy sức mạnh như vậy?

Hơi thở tràn ngập tuyệt vọng, giết chóc, đủ loại cảm xúc, nhất là giết chóc, càng rõ ràng, loại sát ý này làm tâm trí người ta mụ mị, chỉ muốn giết người.

Đương nhiên, bây giờ Diệp Thiên Dật không có.

“Trong mắt ngươi, Tu La là gì?”

Hắn nhìn Diệp Thiên Dật hỏi.

“Tu La à, nhiều lắm, có người nói Tu La là một loại Ác Thần, nhờ giết chóc mà thành danh, có người nói Tu La là một sinh vật không phải người, không phải thần, không thuộc Lục Giới, Tu La trong nhận thức của ta, có lẽ là một từ cùng nghĩa với giết chóc, tàn sát vô tình, chính là Tu La.”

Diệp Thiên Dật đáp.

“Lúc ta có được truyền thừa của ngươi, ta càng chắc chắn, Tu La chính là một cỗ máy giết người vô tình, ta đã dùng thử sức mạnh của Tu La, nó ăn mòn ý chí của ta, khiến ta biến thành lấy giết chóc làm lẽ sống, khát khao giết chóc.”

Cho nên, thật ra Diệp Thiên Dật không mấy vui vẻ, loại sức mạnh này rất cường đại, nhưng hắn không thật sự muốn dùng.

Bởi vì Diệp Thiên Dật không biết hậu quả sẽ như thế nào.

“Nói đúng một nửa, nhưng cũng có thể nói là, sai hoàn toàn.”

“Hả?”

Diệp Thiên Dật nghi hoặc nhìn hắn.

“Ta cho rằng Tu La chính là như vậy, vô tình, cắt đứt mọi loại tình cảm, chỉ là một cỗ máy giết chóc, đây mới chính là Tu La.”

“Đúng thế, ta cũng cho rằng như vậy.”

Hắn nhìn về phía Diệp Thiên Dật.

“Nhưng… với tư cách một người từng là Tu La, ta biết, điều đó không đúng.”

Diệp Thiên Dật cau mày.

“Vậy thế nào mới là Tu La?”

Hắn cười cười, lắc đầu: “Nếu bản tôn biết, bản tôn đã không ở đây.”

“Cảm thấy ngươi cũng chẳng biết thế nào là Tu La.”

Mẹ nó, bị bẫy rồi.

“Đúng vậy, ta cũng không biết, không ai biết….”

“Ngươi đến Tu La cũng không biết là gì ngươi còn truyền thừa cho ta? Ngươi đây còn không phải là đang bẫy ta sao? Còn nữa, ngươi không phải chính là Tu La sao? sao ngươi đến Tu La là gì cũng không biết?”

Diệp Thiên Dật hỏi.

“Là Tu La, nhưng không phải là Tu La thực sự, cái phạm trù được gọi là Tu La này của bản tôn chẳng qua cũng chỉ vượt qua Thần Chí Cao mà thôi, mà Tu La thật sự là sự tồn tại vượt qua cả Thần, là sự tồn tại mà đến Thần cũng phải ngưỡng vọng.”

Diệp Thiên Dật cau chặt mày.

“Loại Thần nào?”

“Ngươi nói xem?”

Hắn nhìn về phía Diệp Thiên Dật.

Mẹ ngươi?

Tu La thật sự tồn tại vượt qua cả loại Thần có thể dẫm nát hư không?

Ngươi luyên thuyên cái gì đấy! Ngươi đang ở trong hoàn cảnh nào ngươi không biết sao? Còn chém gió ác thế.

Hắn nói tiếp: “Tu La mà bản tôn biết, là một sự tồn tại không phải người, không phải Thần, không phải Yêu, cũng không phải Ma, là một loại sức mạnh, chứ không phải một loại tộc, càng không phải loại huyết thống nào đó.”

“Oh?”

Diệp Thiên Dật nhìn hắn.

“Vô tình không phải là Tu La thật sự, đoạn tình càng không phải.”

Hắn thở dài một tiếng.

“Ngươi có ý gì?”

Hắn lại nhìn Diệp Thiên Dật.

“Ý của bản tôn là, con đường này bản tôn đã đi qua, đã thất bại, nên đổi người, để hắn tiếp tục đi, tiếp tục khám phá, nếu như có một ngày, ngươi may mắn khám phá ra Tu La thật sự là gì, lúc đó bản tôn cũng được coi là công đức vô lượng, nói không chừng còn được ngươi cứu vớt ấy chứ.”

“Ngươi có ý gì?”

“Ý là, nếu có một ngày, ngươi thật sự trở thành Tu La, vậy thì ngươi đã đạt đến trình độ dẫm nát hư không, tay không giết Thần rồi.”

Diệp Thiên Dật:???

“Ta nói này tiền bối, chúng ta có thể ngưng bốc phét có được không? Cái gì mà dẫm nát hư không, lại còn tay không giết Thần, đây là tình tiết ngươi hóng hớt được ở quyển ngôn tình nào vậy? Ngươi đạt được đến trình độ nào chắc ngươi rõ nhất đi? Độ tin cậy của mấy cái thứ hão huyền ấy thật sự không cao, trừ khi ngươi nói ngươi từng gặp qua loại Thần có thể dẫm nát hư không ấy rồi, chính bọn họ nói cho ngươi những điều này, ta mới tin.”

Diệp Thiên Dật đáp.

“Ha ha ha.”

Hắn cười cười.

“Được rồi, mặc kệ ngươi tin hay không tin, bắt đầu từ bây giờ, ngươi chính là một Tu La mới rồi.”

Diệp Thiên Dật nhún nhún vai.

“Sức mạnh của Tu La không thể tùy tiện phóng thích phải không? Ta cảm thấy nó sẽ ăn mòn ý chí của ta.”

Hắn gật gật đầu: “Đúng, năm đó bản tôn chính là vì bị ăn mòn ý chí triệt để, mới trở thành một cỗ máy giết chóc, những vong hồn chết trong tay bản tôn năm đó không mười tỷ thì cũng năm tỷ?”

Diệp Thiên Dật:???

“Nè ông anh, thời đại Chúng Thần không phải là bị ngươi dọn sạch đấy chứ?”

“Một nửa, trong ký ức bản tôn đã tàn sát vô số Thần Chí Cao, sau đó bản tồn hồi phục được một tia ý chí, trong lúc đó, bản tôn đã kết liễu sinh mệnh của chính mình, sau đó xảy ra những chuyện gì, ta cũng không biết, mặc dù thân ở nơi này, nhưng những chuyện bên ngoài thỉnh thoảng bản tôn cũng biết được, nguyên nhân thời đại đó kết thúc, thật sự không phải do bản tôn.”

Diệp Thiên Dật hơi trầm ngâm.

“Nói cho ngươi một tin, người kết thúc thời đại đó có thể không phải là người của đại lục này, nói không chừng chính là vị Thần tạo ra đại lục này, hắn muốn thay đại lục này “xáo bài” thì sao?”

Diệp Thiên Dật nhìn hắn, nói: “Ngươi nói, chính là kẻ có thể dẫm nát hư không?”

“Nếu không, ngươi cho rằng, có người mạnh đến mức có thể hủy diệt cả một thời đại? Thậm chí làm sạch sẽ đến mức không có bất kỳ một tin tức nào về chuyện này được lưu truyền lại sao?”

Xì-----

Mẹ nó!

Có khả năng lắm chứ!

Đoán chừng có rất nhiều người cũng phỏng đoán như vậy, chỉ là không có chứng cứ, dẫu sao cũng chỉ có như thế mới thấy hợp lý, nếu không thì giải thích thế nào đây?

“Sức mạnh mà ngươi có ít nhất có thể khiến ngươi vượt qua Thần Chí Cao, vô địch thiên hạ, đây la Tu La cơ bản nhất, còn ngươi có thể khám phá đến mức độ nào, hoặc là nói, ngươi có thể sống đến bao giờ, thì phải xem tạo hóa của ngươi rồi.”

Bình Luận (0)
Comment