Sinh Mệnh Chi Nhãn!?
Diệp Thiên Dật ngây người!
Mới đầu hắn không để ý, nghe những lời của Y Nhân Tuyết, Diệp Thiên Dật mới phản ứng lại!
Chết tiệt!
Sinh Mệnh Chi Nhãn!?
Phản ứng đầu tiên, Diệp Thiên Dật cho rằng linh lực thiên địa đáng sợ này bắt nguồn từ nhiều linh vật thiên địa đỉnh cấp, dẫu sao thì những linh vật thiên địa trên mười vạn năm này có không ít!
Tuy nhiên, sau đó Diệp Thiên Dật mới phát hiện, linh lực thiên địa ở đây bắt nguồn từ cái hồ này!
Đây là Sinh Mệnh Chi Nhãn!
Chắc đây là Sinh Mệnh Chi Nhãn thật rồi!
Cái gì gọi là Sinh Mệnh Chi Nhãn chứ!?
Sinh Mệnh Chi Nhãn còn được gọi là suối sinh mệnh.
Trong ghi chép, đây đúng là một hồ nước, nghe đâu, một giọt nước trong cái hồ này có thể cứu người sắp chết sống lại, trong truyền thuyết, nếu gặp được người có Sinh Mệnh Chi Nhãn thì đời này sẽ có được những cơ hội cực tốt.
Tuy nhiên, Sinh Mệnh Chi Nhãn trong truyền thuyết là một thứ tuỳ duyên, nó có thể xuất hiện ở bất cứ ngóc ngách và nơi nào trên đại lục, cũng không phải cứ đi tìm là sẽ thấy được, đạo lý này không ai có thể nói được, không cách nào giải thích!
Nhưng đây không phải truyền thuyết, việc này đã được chứng minh rồi, bởi vì quả thực nhiều năm qua có vài người từng thấy rồi.
Vậy thì thật kỳ lạ, nếu đây là Sinh Mệnh Chi Nhãn, chẳng lẽ những người gặp được Sinh Mệnh Chi Nhãn đều sẽ có thể đi tới nơi này?
Không trùng hợp thế chứ?
Chắc không đâu, cái hồ này hình như luôn ở đây, đồng thời linh vật thiên địa trong này chính là sinh ra nhờ cái hồ này.
Mộc Linh Nhi chạy vào, ngươi có thể thấy, rất nhiều linh vật thiên địa ở đây đều hoan nghênh nàng, và rất nhiều động vật nhỏ chạy về phía Mộc Linh Nhi.
“Ta về rồi đây.”
Mộc Linh Nhi chạy tới.
Diệp Thiên Dật và Y Nhân Tuyết đứng đó.
Nhưng Diệp Thiên Dật bước tới bên cạnh cái hồ và nhìn xuống nó.
“Sợ rằng đây thật sự là Sinh Mệnh Chi Nhãn.”
Diệp Thiên Dật ngồi xổm rồi chìa tay ra định chạm vào mặt nước.
Một sức mạnh cực lớn bắn ra, ngăn không cho Diệp Thiên Dật chạm vào.
Tất nhiên, đó chính là Sinh Mệnh Chi Nhãn!
Cho nên mới nói vì sao nước của Sinh Mệnh Chi Nhãn mạnh như thế, quý giá như thế, bởi vì không phải muốn là sẽ có được!
Hơn nữa, trong hồ nhiều nước thế kia, nhưng thứ lợi hại nhất chính là phần tinh hoa của nước, về việc làm thế nào để lấy được phần này, Diệp Thiên Dật cũng không biết.
“Đây thật sự là Sinh Mệnh Chi Nhãn.”
Y Nhân Tuyết bước tới nói mà lòng đang sốc.
“Nếu vết thương của ngươi mà có được một giọt nước sinh mệnh, có lẽ sẽ lập tức khỏi ngay, thậm chí còn được thăng cấp.”
Diệp Thiên Dật đứng dậy nói.
Quả đúng là thế.
Nếu như không có nước sinh mệnh, vết thương của nàng muốn khỏi hoàn toàn ít nhất phải cần vài tháng, vì vết thương đó quá nặng.
“Chị, cầm lấy đi.”
Lúc này Mộc Linh Nhi chạy tới, trong tay cầm một giọt nước trong vắt và hơi xanh.
Một giọt nước ngưng tụ ở đó và sẽ không trôi đi.
“Nước sinh mệnh?”
“Dạ??”
Mộc Linh Nhi mở to mắt, rồi nói: “Ta không biết, nhưng chỉ cần ngươi uống một giọt này vết thương nhất định sẽ khỏi ngay.”
Y Nhân Tuyết nhận lấy.
“Cảm ơn.”
“Đừng khách khí.”
Sau đó, Y Nhân Tuyết uống giọt nước sinh mệnh rồi ngồi xuống.
“Linh Nhi, có tìm thấy tin tức mà chị ngươi để lại cho không?”
Diệp Thiên Dật xoa đầu nàng hỏi.
“Vẫn chưa.”
Mộc Linh Nhi lắc đầu.
“Không sao đâu, nếu chị ngươi đã từng đến đây thì nàng nhất định sẽ để lại thông tin.”
“Vâng vâng.”
Mộc Linh Nhi gật đầu lia lịa.
“Linh Nhi, đây chính là nơi ngươi luôn sống à?”
“Vâng vâng.”
Mộc Linh Nhi gật đầu, nói: “Theo như Linh Nhi nhớ thì là luôn ở đây, chưa từng ra ngoài, chỉ là một lúc trước, chị cho phép ta ra ngoài một chút, sau đó Linh Nhi mới quen với Cây nhỏ.”
“Cho nên, Linh Nhi là linh vật thiên địa hoá thành thành phải không?
Diệp Thiên Dật xoa đầu nàng hỏi.
Mộc Linh Nhi cắn môi rồi gật đầu: “Vâng vâng, đúng thế.”
Diệp Thiên Dật: “...”
Quả Nhiên!
Mẹkiếp!
Hết hồn!
Chẳng trách Mộc Linh Nhi không sợ độc, linh vật thiên địa trăm vạn tuổi sao có thể sợ độc chứ.
Mộc Linh Nhi ngẩng đầu nhìn Diệp Thiên Dật, nói nhỏ: “Linh Nhi không cố ý giấu anh đâu......”
Diệp Thiên Dật xoa tóc nàng và cười, nói: “Ta biết mà, ta có thể hiểu được.”
Diệp Thiên Dật quá hiểu ấy chứ.
Ôi trời ơi, nếu việc Linh Nhi là linh vật thiên địa hoá thành để bên ngoài biết được, không biết sẽ chấn động tới mức nào?
Không thể tưởng tượng nổi!
Bây giờ, nhìn Linh Nhi có vẻ là một đứa trẻ, nhưng trên thực tế, nếu nàng quay lại nguyên hình rồi tinh chỉnh và hấp thụ lại, người có tưởng tượng nổi sẽ nâng cấp lớn tới mức nào không?
Đối với những cường giả đỉnh cấp đó mà nói, Mộc Linh Nhi chắc chắn là lễ vật vô cùng thượng hạng, một số cường giả chỉ cần luyện hóa được Mộc Linh Nhi, sẽ có thể vượt qua Thái Cổ Thần Vương cảnh cửu giai để đạt được Thần Tối Cao mà bọn họ luôn ước mơ.
Thần Tối Cao nếu có được Mộc Linh Nhi là có thể giúp sức mạnh của họ tiến lên một bậc.
Có thể luyện hóa Mộc Linh Nhi, đó chính là được nâng cao tu vi bao nhiêu vạn năm!
Nên biết rằng, Mộc Linh Nhi trông có vẻ không được chú ý cho lắm, nhưng thực tế thì nàng là linh vật thiên địa trăm vạn.
Còn là thần vật thiên địa hoá thành nhân hình, thực ra là sự lựa chọn rất khó.
Vì sao ư?
Vì phải toả ra cực kỳ, cực kỳ nhiều tu vi mới hoá thành nhân hình được.
“Chị ngươi cũng vậy à?”
Mộc Linh Nhi gật đầu: “Đúng thế.”
“Cho nên, nơi này lúc đó bị phát hiện rồi?”
Mộc Linh Nhi lắc đầu lia lịa: “Không hề, lúc đó Linh Nhi và chị ở bên ngoài, nên dù thế nào chỗ này cũng không ai tìm ra đâu.”
“Không phải có trận pháp kia ở ngoài sao? Đây chắc là trận pháp ngưng tụ sau khi các người biến thành nhân hình nhỉ? Vậy trước đây các người......”
Mộc Linh Nhi nói: “Trước đây chỗ này hoàn toàn bị đóng cửa.”
“Ra là thế.”
Hỏi nàng tại sao lại đóng cửa thì có rất nhiều chuyện nàng không biết, vì lâu quá, lâu quá rồi.
“Vậy người tìm thấy các người lúc đó......”
Mộc Linh Nhi lắc đầu: “Linh Nhi cũng không biết, chỉ biết chị nói bọn họ là nhân tộc, nhưng rốt cuộc là người nơi nào thì Linh Nhi không rõ, có điều chị không sao là tốt rồi.”
“Ừm, chị ngươi không sao là được.”
Sự thật rất đơn giản, nếu Mộc Linh Nhi hay chị nàng bị bắt, kết cục chắc chắn rất bi thảm.
“Vậy rốt cuộc tu vi của ngươi là bao nhiêu?”
Diệp Thiên Dật hỏi.
Mộc Linh Nhi phồng miệng lên, nói: “Hình như là Thái Cổ Thần Vương cảnh.”
Điều này ngược lại không làm Diệp Thiên Dật bất ngờ, rất bình thường.
Người ta là hình hoá cấp trăm vạn năm, dù hình hoá phải trả cái giá đắt thế nào, nhưng vẫn có tu vi của Thái Cổ Thần Vương cảnh thì đây quả thực là chuyện quá bình thường.
Tuy nhiên, Mộc Linh Nhi rất thận trọng vì nàng biết một khi bản thân bại lộ là xong luôn, cho nên nàng cố gắng không để mình phóng ra bất kỳ sức mạnh nào hết, cũng không đến chỗ đông người vì sợ bị nhận ra.