Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 1803 - Chương 1802: Thế Này Mà Cũng Gặp Được Sao?

Chương 1802: Thế này mà cũng gặp được sao?
Chương 1802: Thế này mà cũng gặp được sao?

Diệp Lạc Lạc chạy đến trước mặt Diệp Thiên Dật.

“Cho ta số điện thoại của ngươi đi.”

Đôi mắt xinh đẹp của nàng nhìn Diệp Thiên Dật nói.

Diệp Thiên Dật: “………..”

Diệp Thiên Dật nhìn nàng bằng ánh mắt kỳ quái.

“Ngươi…… ngươi đừng có hiểu lầm! Ta đã bại trận dưới tay ngươi, nhưng nhất định sẽ giành lại chiến thắng, cho nên ta muốn hẹn ngươi chiến đấu, lần sau ta nhất định sẽ đánh bại ngươi.”

Đôi mắt xinh đẹp của Diệp Lạc Lạc nhìn Diệp Thiên Dật nói.

Diệp Thiên Dật mỉm cười, và sau đó kết bạn QQ với nàng.

“Cảm ơn!”

Diệp Lạc Lạc nói.

“Đừng khách sáo. Lần sau có lẽ ngươi vẫn sẽ thua thôi!”

Diệp Thiên Dật nói.

“Sẽ không đâu!”

“Bởi vì lần sau, cảnh giới của ta không chỉ đơn giản là Thiên Thần Cảnh như thế này đâu!”

“Như thế cũng sẽ không thất bại đâu.”

Diệp Lạc Lạc tràn đầy ý chí chiến đấu nói.

“Được thôi. Vậy hẹn lần sau gặp!”

“Đợi đã!”

Diệp Lạc Lạc tại chỗ hét to lên.

“Còn chuyện gì nữa sao mỹ nữ?”

Diệp Lạc Lạc này vô cùng xinh đẹp, nhưng Diệp Thiên Dật không có nhiều suy nghĩ.

Cô em này thoạt nhìn cũng rất xinh, sao ta lại không có nhiều suy nghĩ như vậy chứ?

Bởi vì Diệp Thiên Dật suy nghĩ một chút.

Diệp Lạc Lạc, gia đình họ Diệp là người của Tà Thần điện, cha của Diệp Thiên Dật cũng là người của Tà Thần điện, như vậy nếu bọn họ có quan hệ huyết thống gì sao?

Diệp Thiên Dật không dám khẳng định, lỡ như là quan hệ huyết thống rất thân thiết thì sao? Nếu như họ hàng xa thì cũng không sao cả, nhưng Diệp Thiên Dật không biết có xa hay không. Vậy tại sao bây giờ hắn lại phải đi trêu chọc nàng? Nếu như đúng là mối quan hệ huyết thống rất thân thiết, thậm chí có thể là anh họ, em họ, vậy thì tội của hắn là rất nghiêm trọng.

Không chừng chuyện đó thật sự xảy ra, trong lòng Diệp Thiên Dật và cả Diệp Lạc Lạc đều sẽ cảm thấy rất khó xử.

Diệp Lạc Lạc không buồn gây thêm phiền toái.

“Có thể nói cho ta biết ngươi là người của thế lực nào không?”

Diệp Lạc Lạc hỏi.

Diệp Lạc Lạc không muốn biết hắn sử dụng loại linh khí gì, nhưng nàng cảm thấy người này chắc chắn không phải hạng người bình thường!

Hoặc bản thân hắn là một người nổi tiếng, hoặc hắn là một thiên tài được dẫn dắt bởi một người có quyền lực, chỉ có điều bây giờ hắn xuất hiện để chứng minh rằng mình mạnh mẽ, nàng cảm thấy vế thứ hai có khả năng cao hơn.

“Ta sao….”

Diệp Thiên Dật vuốt vuốt cằm.

“Ta không phải người của thế lực nào cả.”

Nói xong Diệp Thiên Dật liền dứt khoát biến mất ngay tại chỗ.

“Không có thế lực nào cả…”

Diệp Lạc Lạc có chút do dự.

“Nếu như không có thế lực nào cả, vậy thì chứng tỏ…… hắn chỉ có thể đi theo một cường giả nào đó để tu luyện.”

“Ta sẽ đánh bại ngươi!”

Diệp Lạc Lạc từ từ nắm chặt nắm đấm.

Khiêu dược hai lần, ba lần, bốn lần, …….

Diệp Thiên Dật không thể đến chỗ mà người ta đang tập trung tìm kiếm hắn, sau đó hắn đến một nơi an toàn.

Nơi này là thành thị của đế quốc Nguyệt Thần, Diệp Thiên Dật xuất hiện ở đây với hình dáng thật.

Dù sao, bọn họ không có bao nhiêu người biết Diệp Thiên Dật hắn nổi tiếng như thế nào.

Diệp Thiên Dật xuất hiện trước mặt đám người đều đeo mặt nạ giấu mặt.

Không ai có thể nhận ra diện mạo thật của Diệp Thiên Dật.

Những thiên tài đó, không cần nói cũng biết Diệp Thiên Dật rất đẹp trai, càng nói càng huênh hoang, vậy thì tại sao lại muốn nói như vậy?

Đối với những cường giả, họ thậm chí không buồn nói về nó, nhiều nhất là họ sẽ thảo luận về nó với những cường giả trong thế lực của họ.

Diệp Thiên Dật đến một quán ăn, tùy tiện gọi vài món.

Đánh đấm lâu như thế, uống một ngụm rượu ăn một vài món ngon để thư giãn chút cũng được.

Qua một lúc sau, có năm người bước vào quán.

Mộc Thanh Trúc và Hoàng Liên dẫn đầu đội, phía sau là ba người của Tà Thần điện được dẫn đi cùng nhau.

Diệp Thiên Dật ngồi ở một góc dùng bữa, tùy tiện trò chuyện với các cô gái trong nhóm, còn chụp hình mình đang dùng bữa cho họ xem.

Họ không tin, họ nói rằng chắc chắn có một cô gái trẻ đẹp ở đối diện, Diệp Thiên Dật đưa video cho họ xem, nhưng vẫn không tin, nói rằng chắc là đang đi vệ sinh hay sao đó.

“Thật ra Mộc trang chủ có thể đi đến tẩm cung của bản đế, chúng ta có thể ở đó trò chuyện.”

Hoàng Liên nói với Mộc Thanh Trúc.

Mộc Thanh Trúc mỉm cười nói: “Không cần phải phiền phức như thế, Nữ hoàng các hạ cảm thấy mất thể diện khi ngồi ở nơi thế này sao?”

Hoàng Liên lắc lắc đầu nói: “Bản đế cũng không quan tâm đến chuyện này, chỉ là lo lắng cho Mộc trạng chủ.”

“Vậy thì không sao cả, tùy tiện ăn một ít, uống chút rượu, chúng ta cũng có thể tán gẫu với nhau, có phòng riêng hay không cũng không sao cả, dù sao thì hôm nay không có chuyện gì bí mật, đơn giản là trò chuyện thôi.”

“Vậy cũng được.”

Lát sau, Hoàng Liên nhìn thoáng qua, suy nghĩ không biết định ngồi ở đâu, đột nhiên nhìn thấy Diệp Thiên Dật đang ngồi trong góc phòng cúi đầu hì hục ăn uống.

Đây là thị trấn Liễu Châu Thị, khách sạn này khá là có tiếng, Hoàng Liên và Mộc Thanh Trúc sở dĩ đến nơi này là vì mấy người bên dưới nói nơi này khá tốt, vì vậy bọn họ mới đến đây.

Mà Diệp Thiên Dật chỉ tình cờ tùy ý ghé vào đây ăn cơm, không ngờ lại có thể chạm mặt.

Hơn nữa Liễu Châu Thị là thị trấn gần với Tà Thần điện nhất.

Cho nên lúc nhìn thấy Diệp Thiên Dật, nàng trên cơ bản đã xác định được hắn chính là Diệp Thiên Dật.

Mộc Thanh Trúc nhìn thấy ánh mắt của Hoàng Liên đang nhìn vị trí đó, nàng cũng tùy tiện nhìn theo, và sau đó...

“Ồ.”

Mộc Thanh Trúc giật giật khóe miệng.

“Ở nơi này lại chạm mặt, thật vừa khéo.”

Lời nói của Mộc Thanh Trúc rõ ràng, nếu đã gặp Diệp Thiên Dật ở đây thì đến chào hắn một tiếng.

“Ưm…… như vậy không hay lắm?”

Hoàng Liên hơi do dự.

Nàng cảm thấy Diệp Thiên Dật không muốn nói với nàng, chính là vì hắn không muốn để cho người khác biết. Nhưng nếu đã gặp hắn ở đây, trực tiếp đến nói chuyện, hắn cơ bản có thể đoán được chuyện gì, liệu như vậy hắn có thoải mái hay không?

“Ưmm…….”

Mộc Thanh Trúc trầm ngâm một lúc rồi cảm thấy có lý.

Sau đó vào lúc này, Diệp Thiên Dật đột ngột ngẩng đầu lên muốn rót cho mình một ly rượu, thì tình cờ thấy Hoàng Liên đang nhìn mình.

Lạch cạch ——

Ly rượu của Diệp Thiên Dật trực tiếp rơi thẳng xuống bàn, hắn nhanh chóng xoa xoa tay.

Mẹ nó.

Chuyện này thật khó xử nha.

Thế giới này nhỏ bé như vậy sao? Trùng hợp đến như vậy?

Hắn tin chắc rằng mình sẽ không bao giờ bị người khác bắt kịp, cho nên họ đến đây hoàn toàn là do trùng hợp.

Nếu đã nhìn thấy mình rồi, bản thân cũng nhìn thấy Hoàng Liên đã thấy hắn bắt gặp nàng rồi, vậy Diệp Thiên Dật cũng không thể nào vờ như chưa thấy.

Sau đó Diệp Thiên Dật cười cười, đứng lên vẫy vẫy tay về phía Hoàng Liên.

Hoàng Liên lúc này muốn rời đi cũng không được.

“Các ngươi cũng tìm chỗ ngồi xuống ăn chút gì đi.”

Mộc Thanh Trúc nói với hai tên thủ hạ kia.

“Dạ!”

Sau đó bọn họ bước tới.

Hoàng Liên không quen đeo mạng che mặt, bởi vì nàng sẽ thường đi mua sắm trong thành phố, nhưng Mộc Thanh Trúc đeo mạng che mặt, vì vậy Diệp Thiên Dật không biết nàng là ai! Kể cả khi ở Tà Thân Điện, Diệp Thiên Dật cũng không biết nàng, chỉ biết rằng nàng ở bên cạnh Hoàng Liên, nhưng cảm thấy có vẻ là một đại lão.

Bình Luận (0)
Comment