Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 1881 - Chương 1880: Huấn Luyện Diệp Thiên Dật?

Chương 1880: huấn luyện Diệp Thiên Dật?
Chương 1880: huấn luyện Diệp Thiên Dật?

Những lão giả kia đều theo dõi tình hình trong sòng bạc suốt chặng đường.

Bọn họ có bản lĩnh vô cùng to lớn, nên lúc nào cũng có thể nhìn thấy được.

“Y Thất Nguyệt này chẳng lẽ là... muốn huấn luyện Diệp Thiên Dật bằng cách gây hận thù đấy chứ? " Một lão giả dường như đã hiểu ra điều gì đó.

“Căn cứ vào tư liệu, Mộc Thiên Vân thích Tiêu Tích Linh, Ứng Vô Vấn thích Y Nhân Tuyết, Quân Thương Hải cũng là người theo đuổi Lưu Ly Vũ, Diệp Phàm thích Diệp Lạc Lạc, Tần Lạc Phong cũng có thiện cảm đối với Y Nhân Tuyết, còn người mà Trương Lương thích là Tiêu Tích Linh, Tư Mệnh hẳn là cũng thích người nào đó, mà các nàng đều có vẻ khá thân thiết với Diệp Thiên Dật.”

“Hơn nữa, tên Diệp Thiên Dật này tuyệt đối không phải là một kẻ an phận, bất kể là hắn có ý định gì hay không, hắn đều thích có con gái kề cận, mà các cô gái đều có thái độ tốt với Diệp Thiên Dật, ngươi nhìn, Diệp Lạc Lạc còn chủ động đi tìm Diệp Thiên Dật để nói chuyện.”

“Nói như vậy thì, bọn họ chắc chắn sẽ có ý thù địch với Diệp Thiên Dật, thế nhưng những người khác thì sao? Học sinh khác của Y Thất Nguyện có theo dõi hay không? Hay thật sự chỉ là Y Thất Nguyệt làm huấn luyện riêng cho Diệp Thiên Dật?”

Bọn họ phải tiếp tục quan sát thêm nữa.

“Diệp Thiên Dật.”

Diệp Lạc Lạc chạy đến cạnh Diệp Thiên Dật gọi một tiếng.

“Có chuyện gì sao?”

Diệp Lạc Lạc lấy ra chiếc đồng hồ thông minh và gọi một cuộc.

Lát sau chiếc đồng hồ thông minh của Diệp Thiên Dật nhấp nháy ánh sáng.

Diệp Thiên Dật: “...”

“Quả nhiên, ngươi chính là Diệp Nhất.”

Đôi mắt xinh đẹp của Diệp Lạc Lạc gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Thiên Dật.

Diệp Thiên Dật: “... .. ”

“Trời ạ. Đại tỷ à, người vẫn còn tìm sao?”

Diệp Thiên Dật sụp đổ, nhiều ngày như vậy, nàng vẫn còn tìm kiếm sao?

Mà tại sao Diệp Lạc Lạc lại nghi ngờ Diệp Thiên Dật? Thật ra rất đơn giản, bởi vì bất kể là cảnh giới hay rất nhiều thứ khác, Diệp Thiên Dật thật sự đều giống hệt Diệp Nhất.

Thật ra nguyên nhân cơ bản nhất khiến cho Diệp Lạc Lạc nghĩ đến Diếp Thiên Dật, đó là Diệp Thiên Dật dường như là một người không ham danh hám lợi, hắn có thể làm cho Vạn Cổ Đệ Nhất Thần tông vĩ đại kia giải tán.

Mà lần đó Diệp Nhất ở Tà Thần Điện cũng chính là như vậy, không thèm nhận vị trí người thừa kế vị trí điện chủ.

Ngoài ra, tính cách của hai người bọn họ có chút giống nhau.

“Không phải chứ chị hai, ngươi tìm ta không phải chỉ vì ta đánh bại ngươi đấy chứ? Đến mức thế sao? Toàn bộ học viện Võ Thần này có nhiều nhân vật lợi hại như vậy, ngươi nhìn ta chằm chằm làm gì?”

Diệp Thiên Dật có chút bực bội.

Con gái thông minh thật khó mà dây vào.

“Không giống nhau.” Nàng lắc lắc đầu.

Thật sự là không giống nhau.

“Ngươi yên tâm, việc ngươi là Diệp Nhất ta sẽ không nói cho bất kỳ người nào.” Diệp Lạc Lạc cũng không phải là kẻ ngốc, nàng biết Diệp Thiên Dật ẩn giấu thân phận nhất định là hắn có lí do riêng, vậy nàng sẽ tôn trọng, hơn nữa nàng không quan tâm chuyện này.

“Cảm ơn.”

Diệp Thiên Dật nói.

Hắn vẫn thích loại con gái có thể phân biệt đúng sai, thật sự có ấn tượng tốt.

“Có thời gian, chúng ta hãy đánh thêm một trận nữa.” Diệp Lạc Lạc nói

“Được.” Diệp Thiên Dật gật gật đầu nói.

“Không phải bây giờ, đợi cảnh giới của chúng ta gần bằng nhau rồi hãy đánh.”

Diệp Thiên Dật nhìn nàng.

“Ngươi yên tâm, ta biết ngươi suy nghĩ chuyện gì, ngươi cho rằng lúc đó cảnh giới của ngươi kém hơn ta nhiều như vậy nhưng ngươi vẫn thắng, thì đến khi cảnh giới không cách biệt lắm ta lại càng không thể thắng ngươi chứ gì, trong khoảng thời gian này sự cải thiện của ta rất nhanh, ta tin bản thân ta tuyệt đối không tồi.” Diệp Lạc Lạc nhìn chằm chằm Diệp Thiên Dật nói.

Diệp Thiên Dật cười nói: “Nói thật thì, ta không nghĩ như vậy, ta công nhận ngươi thật sự rất mạnh, hơn nữa ta cũng biết trận đấu lúc đó ngươi vẫn giữ lại trong lòng, kỳ thật ta muốn nói là, học viện Võ Thần có nhiều coa thủ như vậy, ngươi có thể tùy tiện tìm người để giao chiến, tại sao phải khăng khăng tìm ta để thách đấu?”

"Bởi vì ta nghĩ ngươi rất đặc biệt, có cảm giác, có thể hiện tại không nhìn thấy gì, nhưng ta nghĩ theo thời gian, ngươi hẳn là không thua kém ai trong học viện này."

“Cảm ơn đã khích lệ!” Diệp Thiên Dật cười nói: “Cô Y Thất Nguyệt yêu cầu ngươi làm gì sao?”

“Nàng nói đêm nay ở đây có không ít cường giả, rất là thú vị. Hy vọng ta sẽ đến, nên ta đến để xem thử, quả thật rất khoa trương.”

“Được rồi, vậy chúng ta lên lầu 3 đi.”

Không mất nhiều thời gian để họ lần lượt có trong tay hơn năm mươi vạn.

“Các vị, chúng ta cùng nhau lên lầu 3 xem cô Y Thất Nguyệt có dự định như nào đi.” Quân Thương Hải cười nói.

“Oh, vậy chúng ta đi thôi.” Sau đó bọn họ chuẩn bị lên lầu.

“Khoan đã...”

Long Bảo Nhi lúc này yên lặng đưa tay lên.

Mọi người đều nhìn qua.

“Tiền của Bảo Nhi thua hết rồi.”

Mọi người liếc mắt nhìn nhau.

“Không sao đâu, ta sẽ chia cho ngươi một ít.” Quân Thương Hải cười nói.

“Hì hì hì, cảm ơn anh Thương Hải, nhưng mà anh Thương Hải à, ta sẽ không giúp ngươi theo đuổi chị Lưu Ly Vũ đâu.”

Long Bảo Nhi nhích lại gần Diệp Thiên Dật.

Quân Thương Hải sửng sốt, sau đó cười nói: “Ngươi nói gì vậy? Nếu như theo đuổi người mình thích cũng cần phải giúp đỡ, thì chuyện này hơi lạ nha.”

Những lời này thật ra có chút dối trá, tất nhiên, không thể loại trừ một số người thực sự nghĩ như thế.

Chuyện Quân Thương Hải thích Lưu Ly Vũ không có gì là bí mật, ai cũng biết hắn thích Lưu Ly Vũ.

Thực ra hắn càng thích chị gái của Lưu Ly Vũ hơn, nhưng mà... ..

Hắn thật sự theo đuổi chị gái của Lưu Ly Vũ không nổi, hơn nữa hắn cũng không có quá nhiều tư cách, bởi vì trước mặt của Quân Thương Hải còn có rất nhiều người khác.

“Vầng vầng.” Long Bảo Nhi gật đầu.

Lát sau bọn họ cùng nhau đi lên tầng 3.

“Ta nói này cô gái, ngươi còn đánh cược sao? Kỹ thuật của ngươi không tốt, nhiều ván như vậy, sao còn chưa đổi vận được."

Một người đàn ông trung niên ngồi đó nhìn Y Thất Nguyệt trước mặt.

Y Thất Nguyệt ngồi xuống, trong miệng ngậm một que kẹo, dường như đang nghiêm túc nhìn bài.

“Tiếp tục tiếp tục, nhanh lên, sẽ đổi vận ngay thôi."

Sau đó Y Thất Nguyệt xoa tay và nhìn vào trước mặt.

“Đại!”

Xí ngầu mở ra, 3, 3, 1, tiểu!

“Hahaha, cô gái à, vận may của ngươi hôm nay thật sự không tốt. Vẫn nên hẹn hôm khác lại chơi, vậy ta lấy đồ rồi đi đây!”

Y Thất Nguyệt tủi thân khịt khịt mũi.

Ông trời không đứng về phía nàng rồi!

“Cô Y Thất Nguyệt, người như vậy đã thua hết rồi sao?”

Ngô Nhất lên tiếng hỏi.

Y Thất Nguyệt nhìn thấy, sau đó lập tức đứng lên, vội ho một tiếng: “Cái gì gọi là bổn tiên nữ thua hết chứ? Ngươi có biết nói chuyện không hả?”

“Hà hà.” Ngô Nhất gãi gãi đầu.

Rồi Y Thất Nguyệt nhìn về phía hắn nói: “Đều thắng sao?”

Hắn gật gật đầu.

“Đưa đây, bổn tiên nữ này kiểm tra xem”. Sau đó bọn họ đều đưa thẻ ra.

Y Thất Nguyệt yên lặng cầm thẻ cất vào túi.

Mọi người: “..... ”

“Không phải ngươi nói kiểm tra một chút sao?”

Diệp Phàm lên tiếng hỏi.

“Không cần, bổn tiên nữ tin tưởng các ngươi, cùng bổn tiên nữ đi qua đó.” Lát sau Y Thất Nguyệt nhìn về người đàn ông trung niên vừa thắng mình nói: “Ngươi đừng đắc ý, đợi bổn tiên nữ một lát, bổn tiên nữ đã giàu lên rồi, lát nữa sẽ đánh tiếp ba trăm hiệp.”

Mọi người: “........ ”

Bình Luận (0)
Comment