Diệp Thiên Dật đi siêu thị mua rất nhiều rượu, còn cố ý mua loại có độ cồn cao!
Hắn cũng không tin, các cô ấy uống rượu xong hắn còn không thể chiếm tiện nghi của bọn họ sao? Dù sao, đối với một người đàn ông, đây là một sự theo đuổi, trừ khi bạn không phải là một người đàn ông, đặc biệt là trong thế giới đa thê như thế này.
Nếu không thể hạ gục tất cả bọn họ, ta...
“Ông chủ, có loại rượu vang nào có nồng độ mạnh không?” Diệp Thiên Dật hỏi.
"Nồng độ mạnh? Cậu thanh niên, muốn uống cùng với bạn gái à."
Ông chủ này rõ ràng là một người hiểu sự đời.
Diệp Thiên Dật cười gãi đầu: "Không phải, chỉ là khi uống có hiệu quả tốt, hehe."
"Hiểu rồi hiểu rồi, các ngươi người trẻ tuổi, cho nên ta đặc biệt bán mấy loại rượu vang có nồng độ mạnh ở đây. Đặc biệt vào ngày hội đèn lồng, ta trực tiếp bán hơn 80 chai, nhưng giá cả hơi đắt, một chai 650 tệ."
Diệp Thiên Dật thầm thở dài, xem ra hắn ta chỉ là một người bình thường.
"Lấy... mười chai."
Diệp Thiên Dật nghĩ đi nghĩ lại, hầu hết các cô gái này đều uống rượu vang, tính ra nếu một người uống hai chai rượu vang, thì may ra có thể sẽ say. Sau đó uống thêm một số loại rượu khác... tốt, mười chai rượu vang là đủ.
Đôi mắt của ông chủ sáng lên.
"Chàng thanh niên, ngươi muốn làm với bao nhiêu cô gái vậy?"
"E hèm ... không nhiều."
"Chú ý đến thân thể của ngươi nha."
Sau đó ông chủ đóng gói mười chai cho Diệp Thiên Dật, Diệp Thiên Dật thanh toán tiền và vui vẻ ra về.
Sau khi trở về, Mộ Thiên Tuyết, Thi Gia Nhất, Bạch Hàn Tuyết và Liễu Khuynh Ngữ đang bận rộn trong nhà bếp. Hai cái bếp nấu, một người nấu một cái, trong khi đó Họa Thủy và Liễu Thiển Thiển đang trò chuyện trong phòng khách. Liễu Thiển Thiển đang cho Họa Thủy xem nhiều hình ảnh của cô với các đại minh tinh.
“Rượu mua về rồi đây.” Diệp Thiên Dật hét lên.
“Vậy thì ngươi đi mua giúp ta thêm hai cái bánh nữa đi.” Thi Gia Nhất ló đầu ra nói.
"Được, ta đi!"
Sau đó Diệp Thiên Dật chạy đi.
“Không đúng, có vẻ không đúng.” Sau đó Thi Gia Nhất nói từ trong bếp.
"Chuyện gì vậy?"
Liễu Khuynh Ngữ không hiểu được bèn hỏi lại.
"Ngươi không cảm thấy đêm nay Diệp Thiên Dật là lạ sao, tổ chức tiệc sinh nhật cho Họa Thủy trước lịch và cả sinh nhật bù cho chị Thập Nhất nữa, đó là sinh nhật của bọn họ. Diệp Thiên Dật tích cực hơn, giúp đỡ cũng là điều hợp lý. Dù sao sinh nhật của chị Thập Nhất ngươi cũng phải xuống bếp." Bạch Hàn Tuyết nói.
"Ừm ... có lẽ là như vậy, cậu nhóc này cũng có lương tâm đấy chứ."
Có thể có một chút nghi ngờ, nhưng Diệp Thiên Dật chứng minh cho họ thấy hắn là một người tốt trong thời gian này, vì vậy không có nghi ngờ thực sự.
Khi Diệp Thiên Dật trở về sau khi mua bánh, bàn đồ ăn đã sẵn sàng, dù sao bánh phải được làm lại nên mất rất nhiều thời gian.
"Đến ăn nào mọi người."
Họ đã mở rượu, Diệp Thiên Dật ngồi bên cạnh Bạch Hàn Tuyết cùng với chiếc bánh.
"Nào, mọi người nâng ly chúc mừng sinh nhật của bổn tiên nữ và Họa Thủy nào, vui vẻ!"
Thi Gia Nhất nâng ly rượu vang và cười nói.
Keng
Mọi người cạn ly và uống hết rượu trong ly.
"Hôm nay ta thực sự rất vui. Cô Liễu và Thiển Thiển có mặt ở đây. Đây là điều bất ngờ mà ta không thể ngờ tới. Ta cũng rất biết ơn Diệp Thiên Dật tên cặn bã này. Có thể nói nếu không có Diệp Thiên Dật thì sẽ không có sự xuất hiện của hai người ở đây!"
Diệp Thiên Dật gãi gãi chóp mũi của mình.
"Ta nói này Thi bảo bối..."
"Gọi nữ hoàng ."
Diệp Thiên Dật; "..."
"Chà chà, sinh nhật của ngươi, vậy thì gọi ngươi là nữ hoàng, chuyện là... lúc nói chuyện, ngươi đừng nói ta là thứ cặn bã này cặn bã nọ có được không?"
"Phụt......"
Họa Thủy cười thành tiếng.
"Tra nam."
Diệp Thiên Dật; "..."
"Được rồi được rồi, tùy ngươi, đêm nay ta làm phục vụ đi rót rượu cho tất cả chị em đi."
Sau đó Diệp Thiên Dật chủ động rót rượu cho họ.
Bữa tối vui vẻ vẫn diễn ra bình thường.
Chẳng mấy chốc, họ ăn tối xong, ước nguyện xong, ăn bánh xong, mặt mũi ai cũng đỏ bừng bừng, dù sao cũng uống rất nhiều rượu, nhưng vẫn chưa say.
Sau khi thu dọn, mọi người quây quần bên tấm thảm trên sàn phòng ngủ của Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật hạnh phúc quá đi, có sáu cô gái xinh đẹp vây quanh, mùi thơm phảng phất quanh mũi, đủ loại hương thơm, mọi người để chân trần khoanh chân ngồi ở đó, đây mới là cuộc sống đáng mơ ước này.
"Tại sao có nhiều giấy vệ sinh trong thùng rác trong phòng ngươi thế."
Thi Gia Nhất cười và nói đùa.
Mọi người cơ bản đều hiểu chủ đề này, tất nhiên chỉ có mình Mộ Thiên Tuyết là không hiểu.
"Này, đừng nói nhảm, ta bị cảm."
Diệp Thiên Dật nói.
“Chà… thật kỳ lạ khi một võ giả đạt đến Huyền Thiên cảnh lại có thể bị cảm lạnh.” Thi Gia Nhất xoa cằm, nhìn Diệp Thiên Dật và nói.
Liễu Thiển Thiển và Họa Thủy đang nín cười.
Diệp Thiên Dật: "..."
Hắn ta đã quên mất đống giấy vệ sinh đó đã làm gì.
"Ngươi có nghĩ rằng nếu ta có nhu cầu về vấn đề đó, thì cần tự mình động tay sao?" Diệp Thiên Dật nói với một nụ cười.
Thi Gia Nhất: "..."
Đó dường như là một điều hiển nhiên.
"Được rồi, được rồi, mặc kệ hắn, cô Thi, bắt đầu chơi bài đi."
Họa Thủy có chút nóng nảy.
Phải thắng được Diệp Thiên Dật!
Diệp Thiên Dật xáo bài, Liễu Thiển Thiển nói, "Chúng ta đánh bài phải bỏ tiền ra cược chứ, nếu không thì không thú vị gì cả."
Diệp Thiên Dật buồn cười chết đi được, Liễu Thiển Thiển này thật sự là một trợ thủ đắc lực, hắn ta định nói cược tiền, cô gái này lại nói trước rồi.”
"Cũng đúng, đánh bài ăn tiền đê?"
Thi Gia Nhất nói.
“Đánh bài ăn tiền chán lắm.” Lúc này Diệp Thiên Dật mới cười: “Hay là ai thua sẽ phải cởi quần áo?
Mọi người: "..."
"Ta đã nói mà, tên đểu này có dã tâm lắm."
Thi Gia Nhất nói.
"Hừ."
Họa Thủy gật đầu lia lịa.
"Nhưng ta nghĩ không sao, chơi thế này mới vui, đúng không?"
Thi Gia Nhất lập tức ngấm ngầm chớp mắt với Họa Thủy, hai người liếc mắt nhìn nhau, chắc cũng hiểu ý của đối phương!
Một trò đùa, hình phạt kiểu này, đương nhiên con gái sẽ thiệt hơn, nhưng sáu người họ một lòng một dạ, Diệp Thiên Dật xong rồi!
Lông mày Mộ Thiên Tuyết cau lại, Liễu Khuynh Ngư cũng hơi do dự, nàng ta từ khi nào lại chơi nguy hiểm như vậy? Nhưng từ chối mượn rượu để tỏ tình thì lại không được nhiều .
"Chị Mộ, ý chị thế nào?"
Mộ Thiên Tuyết cũng không đi giải rượu, sau đó gật đầu: "Không sao đâu."
Nàng ấy cảm thấy mình nhất định sẽ không thua, mặc nhiều quần áo như vậy nên nhất định không sao.
Nguyên nhân mấu chốt là độ cồn trong rượu, xung quanh họ có vài chai rượu, tiện tay họ sẽ nhấp một ngụm.
"Cô Liễu, còn ngươi thì sao?"
Liễu Khuynh Ngữ nói: "Nếu hôm nay vui vẻ thì cứ vui chơi đi, nhưng phải có chừng mực."
Nàng vô ý kéo kéo quần áo của mình.
"Được, vậy chúng ta bắt đầu, chia bài đi!"
---
Đọc rẻ và nhanh hơn tại truyenyy