Không có nguyên nhân khác!
Đơn giản là vì hắn xem như trút giận cho bọn họ.
Mặc dù không phải hết sức, nhưng điểm vô ý này cũng xem như là khiến bọn họ rất sảng khoái.
“Ta cảm thấy... có thể giúp được thì giúp, bây giờ Linh Lung Hải, Thiên Hoàng Cung làm chuyện này đến lớn như vậy, nếu như chúng ta thêm một chân thật sự không quá tốt, chuyện này không nên làm lớn hơn nữa, nếu như hắn may mắn trốn ra ngoài, chúng ta có thể thu nhận và giúp đỡ hắn, bảo vệ hắn.”
Người phụ nữ nói.
“Nói cũng đúng, đúng rồi, tên nhóc này thật sự không tồi, ngươi xem thử.”
Sau đó Minh Thần lấy ra tấm ảnh cho nàng nhìn.
“Quả thật rất đẹp trai, thật sự là rất hiếm thấy.”
Người phụ nữ gật đầu.
“Phải, nói thật, ta có một loại suy nghĩ không sao nói rõ, tự nhiên lại rất muốn bồi dưỡng hắn, chỉ đáng tiếc, xem số mệnh vậy.”
Sau đó lúc này, người phụ nữ nhìn thấy cái gì.
“Tấm ảnh này, bé gái này là?”
Minh Thần cũng nhìn qua.
Hắn nhíu mày.
“Đây chắc là cô gái đi cùng với hắn.”
“Ông xã.”
“Hửm?”
Ánh mắt người phụ nữ nhìn chằm chằm tấm ảnh đó.
“Ngươi có cảm thấy không, cô gái này hơi... hơi giống ta không?”
Minh Thần nhíu chặt mày.
Thật ra ngay lúc nhìn thấy tấm ảnh này hắn cũng có cách nghĩ như vậy.
Nhưng hắn không dám nghĩ nhiều.
“Thật sự... thật sự rất giống, bà xã, ngươi lẽ nào cảm thấy...”
Minh Thần hơi nhỏ tiếng hỏi.
“Ông xã, ngươi xem, trong lông mày trái của nàng có nốt ruồi.”
Nàng đột nhiên phát hiện cái gì.
Minh Thần phóng to bức ảnh.
“Thật sự vậy.”
“Ông xã, trong lông mày trái của con gái chúng ta cũng có một nốt ruồi, nàng... nàng có phải là con gái của chúng ta không?”
Người phụ nữ hơi kích động hỏi, vành mắt của nàng ngay lập tức đỏ lên.
“Bà xã bình tĩnh, đừng nóng nảy.”
Minh Thần ôm lấy nàng, sau đó nhẹ nhàng vỗ sau lưng nàng, nói: “Mặc dù có thể, nhưng ngươi đừng ôm mong đợi quá lớn, mong chờ càng nhiều thất vọng càng nhiều.”
“Ông xã, ta hiểu, chỉ là, nàng thật sự có thể là con gái của chúng ta.”
Người phụ nữ ngẩng đầu nhìn hắn.
“Ừm!”
Minh Thần dùng sức gật đầu.
“Thật sự! Ta có một loại cảm giác, có một trực quan sâu sắc không nói nên lời, nàng thật sự có thể là con gái của chúng ta, ông xã, từ trước đến nay ta chưa từng có cảm giác như vậy, thật đó.”
Nàng nhìn Minh Thần.
“Ta hiểu rồi.”
Lúc trước, bọn họ cũng từng tìm rất nhiều lần, không, chính xác mà nói từ trước đến nay chưa từng ngừng tìm kiếm!
Bọn họ cũng từng tìm một số bé gái, có ngoại hình hơi giống nàng hoặc là hơi giống hắn, cũng từng tìm người đồng thời trên lông mày trái có nốt ruồi hơi giống, nhưng đều không phải! Không phải!
Thật ra tỉ lệ thật sự quá nhỏ, nhưng bọn họ cũng không từ bỏ.
Bảo gồm cả bây giờ, có ngoại hình hơi giống, có nốt ruồi trong lông mày trái, đều phù hợp!
Mặc dù những năm này cũng tìm thấy mấy người phù hợp, nhưng...
Nếu nàng đã nói lần này có cảm giác đặc biệt như vậy, vậy thì Minh Thần chắc chắn phải đi xem thử!
Cho dù không có loại cảm giác này, hắn cũng sẽ không từ bỏ cơ hội lần này! Sẽ không từ bỏ bất kì cơ hội nào!
Mẹ con đồng lòng, có thể thật sự sẽ có một loại cảm giác như vậy?
“Vậy chúng ta liên lạc một chút với bên Linh Lung Hải.”
“Ừm, được.”
...
Cùng lúc này, bóng dáng của Diệp Thiên Dật trực tiếp xông ra khỏi Linh Lung Hải.
“Hắn chạy ra rồi!”
Ánh mắt mọi người cùng nhìn về phía một căn phòng, chỉ thấy Diệp Thiên Dật dùng tốc độ cực nhanh xông ra kết giới không gian.
“Nhanh! Đừng để hắn có cơ hội sử dụng linh khí đâm thủng không gian, sử dụng uy áp, bắt ép hắn lại!”
Một lão giả quát lớn!
“Vâng!”
Trong nháy mắt, không biết bao nhiêu cỗ uy áp đến từ Thái Cổ Thần Vương cảnh, thậm chí có thể vượt qua Bán Thần, cùng hướng về phía Diệp Thiên Dật.
Đây cũng là một cách dễ dùng đơn giản của cường giả đối phó với kẻ yếu hơn mình!
Uy áp lớn mạnh sẽ khiến ngươi trực tiếp mất đi năng lực hành động, thậm chí không thể bò được.
Hơn nữa... thậm chí có thể dựa vào uy áp trực tiếp ép chết một người còn sống.
Phịch—
Bóng dáng của Diệp Thiên Dật trực tiếp bị uy áp lớn mạnh ép đến trên mặt biển, sau đó chìm vào đáy biển!
“Làm tốt lắm! Bắt hắn lên đây!”
Lão giả kia nói một câu.
Sau đó ngay lúc này...
Vù—
Ở một phía đối lập, lại là một bóng dáng Diệp Thiên Dật chạy đi.
“Hắn ở bên này!”
Có người hét lớn một tiếng.
“Cái gì?”
Nhưng, lực chú ý nhiều người đã “Diệp Thiên Dật” vừa nãy dẫn đi rồi, bây giờ, cho dù đã phát hiện, phản ứng của bọn họ cũng không kịp nữa!
Vù—
Diệp Thiên Dật sử dụng Chí Trân Chi Phong nhẹ nhàng đâm thủng kết giới, sau đó chạy ra ngoài.
“Đáng ghét! Đáng ghét!!”
Lão giả kia nghiến răng nghiến lợi, lộ ra biểu tình tức giận.
Đặc biệt là lúc bọn họ ở đáy biển bắt được Diệp Thiên Dật hoá thành mây khói kia, sắc mặt tất cả cường giả xanh tái.
Bọn họ bị lừa rồi!
Bọn họ vậy mà bị điệu hổ ly sơn đơn giản như vậy lừa!
Aaa!
Khốn kiếp!
Toàn bộ bọn họ đều mất mặt chết mất.
“Người đâu!?”
Hoàng Thiên Bác đưa người đuổi đến.
“Chạy rồi.”
“Cái gì?”
Mắt Hoàng Thiên Bác ngưng lại.
“Nhiều người như vậy mà vẫn để cho hắn chạy rồi?”
Hoàng Thiên Bác tỏ ra không thể tin nổi!
Bọn họ cũng không phải không cảnh giác, có cảnh giác nhưng vẫn để hắn chạy rồi, chuyện này thật sự thái quá.
“Tông chủ, hắn dùng một phân thân lừa chúng ta, không ngờ rằng hắn lại còn có bản lĩnh này, vì vậy...”
Rắc rắc rắc—
Này chẳng khác nào con vịt đã nấu chín lại còn bay đi mất.
Mà bây giờ, hắn chạy đi đâu, thì ai mà biết được.
Cửu Trọng Thiên lớn như vậy, nơi có thể ẩn mình quá nhiều, muốn tìm một người, nếu như hắn ẩn đi rồi còn tìm thế nào?
Khó chịu chết mất.
Hắn vội vàng muốn báo thù cho con trai mình! Thậm chí không tiếc trả giá tất cả.
Không đúng!
Bây giờ còn có một cách!
“Diệp Thiên Dật kia còn có một người phụ nữ ở Linh Lung Hải đúng không?”
Hoàng Thiên Bác hỏi một tiếng.
“Đúng! Một cô gái hắn đưa từ Ngũ Trọng Thiên lên đây, tình cảm chắc là vô cùng sâu đậm, hơn nữa cô gái kia quả thật rất đẹp.”
Hoàng Thiên Bác gật đầu: “Tốt lắm!”
Người này chắc là một người trọng tình trọng nghĩa, nếu không thì, hoàn cảnh nguy hiểm như vậy, hắn cũng không thể đưa cô gái đó theo suốt hành trình, nhưng hắn đã đưa rồi, chỉ có thể nói cô gái này rất quan trọng, cũng là hắn trọng tình trọng nghĩa.
“Hoàng tông chủ, quả thật là ngại quá, chuyện này Linh Lung Hải chúng ta cũng có trách nhiệm, không ngờ vẫn để hắn chạy mất.” Lam Thiên Triều giẫm trên không trung bước đến nói.
Hoàng Thiên Bác nói: “Không sao, chẳng qua nếu Lam tông chủ thật sự cảm thấy như vậy, bản tông chủ trái lại có một cách.”
“Ồ? Có cách gì?”
Hoàng Thiên Bác nói: “Lam tông chủ là thật sự cảm thấy rất tiếc nuối sao?”
“Đúng vậy.”
“Vậy Lam tông chủ có nguyện ý giúp bản tôn không?”
“Đó là đương nhiên rồi.”
Sau đó Hoàng Thiên Bác nói: “Được! Vậy làm phiền Lam tông chủ đưa cô gái Diệp Thiên Dật mang đến ra đây.”