Lam Thiên Triều nghe thấy lời nói của Hoàng Thiên Bác, ánh mắt ngưng đọng.
Bị lừa rồi!
Tên Hoàng Thiên Bác này đang từng bước từng bước dụ hắn nói câu này.
Lời hắn đã nói ra rồi, bây giờ, Lam Thiên Triều hắn đã rơi vào thế hạ phong rồi.
Chưa vội nói chuyện khác, ít nhất Diệp Thiên Dật bằng lòng nói tin này cho Linh Lung Hải, thì Linh Lung Hải đã nợ hắn một ân tình.
Còn một điểm nữa, hắn để cô gái này ở lại Linh Lung Hải, cũng chứng minh rằng hắn tin tưởng Linh Lung Hải, còn có con gái của hắn cũng kiên quyết bảo vệ cô gái này.
Hắn không thể bất nhân bất nghĩa được.
Sau đó Lam Thiên Triều cười nói: “Hoàng tông chủ, bản tôn rất hiểu tâm trạng này của ngươi, tên tên nhóc đó cũng chạy rồi, quả thực là phẫn uất cực độ, nhưng mà... Hoàng tông chủ, ngươi nên hiểu một điều, cho dù có là thế nào đi nữa thì cô gái đó cũng là vô tội, nếu như Hoàng tông chủ muốn ra tay với cô gái đó, chẳng lẽ ngươi không nghĩ đến hậu quả sao?
“Hậu quả sao?”
Hoàng Thiên Bác cười lạnh một tiếng rồi nói: “Hiện tại, với bản tông chủ mà nói, cái gì mà hậu quả hay không hậu quả, bản tông chủ đã không quan tâm nữa rồi, đến ngay cả năng lực báo thù cho con trai cũng không có, quan tâm gì đến cái gọi là thể diện chứ? Lam tông chủ cảm thấy, bản tông chủ như vậy thì là có thể diện, phải không?”
Lam Thiên Triều nói: “Hoàng tông chủ, lý trí một chút.”
“Lam tông chủ!”
Hoàng Thiên Bác nhìn Lam Thiên Hải rồi nói: “Ta biết cô gái đó đang ở trong Linh Lung Hải của ngươi, làm phiền Lam tông chủ đưa nàng ra ngoài rồi giao cho ta, ngươi yên tâm, quả thực nàng không liên quan gì đến chuyện này, cho nên bản tông chủ chỉ lấy nàng để dụ tên khốn kiếp kia ra mà thôi, sẽ không giết nàng.”
Lam Thiên Triều đáp lại: “Chuyện này thứ cho ta lực bất tòng tâm.”
“Tại sao?”
Mâu mắt Hoàng Thiên Bác ngưng đọng, sau đó nói: “Lam tông chủ, ngươi nói nàng không liên quan đến chuyện này, bản tông chủ không hề phản đối, nhưng ngươi cần phải hiểu, Linh Lung Hải mấy người cũng không liên quan gì đến chuyện này! Linh Lung Hải mấy người muốn bảo vệ nàng sao?”
Thực sự là Lam Thiên Triều không có bất kỳ một lời viện cớ nào tốt cả.
Hắn nghĩ một chút đi, một người giết con trai của Hoàng Thiên Bác, rồi người phụ nữ bên cạnh người ấy lại ở trong Linh Lung Hải của mình, một là không phải bạn bè, hai là không phải người thân, bây giờ người ta lại muốn dùng cô gái này để dẫn dụ tên Diệp Thiên Dật kia ra, hắn có lí do gì để từ chối chứ?
Hắn sẽ cảm thấy trong lòng có hơi áy náy.
“Thật xin lỗi, Hoàng tông chủ, cô gái đó và Băng Tâm nhà ta là bạn tốt, Linh Lung Hải chúng ta trước giờ là tông môn trọng tình trọng nghĩa, mà nàng lại là bạn tốt của Băng Tâm, nếu Linh Lung Hải chúng ta giao ra nàng, vậy thì người đời sẽ nhìn Linh Lung Hải chúng ta thế nào đây? Sau này còn có người nào dám làm ăn, kết bạn với Linh Lung Hải chúng ta chứ?
Lam Thiên Triều lại nói tiếp: “Hoàng tông chủ, bản tông chủ biết tâm trạng ông lúc này, Linh Lung Hải chúng ta sẽ giúp đỡ Thiên Hoàng Cung các người cùng bắt tên tên nhóc đó. Nhưng cũng hy vọng Hoàng tông chủ cũng có thể hiểu cho chỗ khó của Linh Lung Hải chúng ta.”
Hoàng Thiên Bác nói: “Lời Lam tông chủ nói, bản tông chủ đương nhiên hiểu. Nhưng về tình về lý, Lam tông chủ không phải là nên giúp Thiên Hoàng Cung sao? Như thế này đi, cô gái đó tu vi cũng không ra gì, vậy thì trong lúc vào Linh Lung Hải, chúng ta len lén bắt nàng đi là được rồi.”
“Hahaha, Hoàng tông chủ, quả thực là không được rồi.”
Hai mắt Hoàng Thiên Bác ngưng đọng: “Lam tông chủ, nếu ngươi cứ cố chấp như vậy, vậy thì Thiên Hoàng cung ta đây chỉ có thể lấy cứng chọi cứng thôi, mong ngươi hiểu cho.”
“Ý của Hoàng tông chủ là...?”
Hoàng Thiên Bác nói: “Đối với bản tôn mà nói, Trường An là con trai ruột của bản tôn, đối với Thiên Hoàng Cung mà nói, Trường An là người kế thừa tương lai của Thiên Hoàng Cung, về tư, bản tôn chắc chắn sẽ báo thù cho Trường An, về công, Thiên Hoàng Cung cũng chắc chắn sẽ không mặc kệ, mà hiện nay Linh Lung Hải đang ngăn cản Thiên Hoàng Cung báo thù, vậy Thiên Hoàng Cung chỉ có thể... cưỡng chế vào Linh Lung Hải cướp người thôi.”
Lông mày Lam Thiên Triều cau lại.
Lời này của Hoàng Thiên Bác nói quá rõ ràng rồi!
Cái gì mà cưỡng chế vào Linh Lung Hải cướp người?
Đây là đang nói, nếu Linh Lung Hải không thả người, Thiên Hoàng Cung bọn họ sẽ khai chiến với Linh Lung Hải!
Uy hiếp Linh Lung Hải.
Rốt cuộc là vì một phụ nữ không liên quan hay là vì Linh Lung Hải mà suy nghĩ, tự mấy người nghĩ đi.
Về lợi ích, đương nhiên rất rõ ràng, rõ ràng là không thể khai chiến với Thiên Hoàng Cung rồi!
Nhưng mà...
Hiện tại, cuộn da dê vẫn còn nằm trong tay của tên tên nhóc đó, hắn cũng cố ý không giao ra cuộn da dê, mục đích chính là để Linh Lung Hải bọn họ bảo vệ cô gái đó tốt hơn!
Đương nhiên Lam Thiên Triều có thể hiểu rõ chuyện này, hắn cũng thấy chuyện này là bình thường, chỉ là hiện tại, hắn hơi do dự rồi.
Do dự rất lâu.
“Hoàng tông chủ, bản tông chủ đã nói rõ nguyên nhân rồi, nếu Hoàng tông chủ cảm thấy không quan tâm đến hậu quả của việc khai chiến với Linh Lung Hải cũng không sao, Linh Lung Hải chúng ta cũng không phải là ăn chay, cũng không dễ bị dọa vậy đâu, chúng ta nguyện ý phụng bồi! Chúng ta đi!”
Nói xong, Lam Thiên Triều đem theo người của Linh Lung Hải quay về.
“Được lắm!”
Hoàng Thiên Bác nheo mắt lại.
“Nghe lệnh, tập hợp cường giả của Thiên Hoàng Cung, tấn công Linh Lung Hải!”
Hoàng Thiên Bác tức giận quát to một tiếng!
Hắn cố ý nói thật to, để Lam Thiên Triều và đám người của Linh Lung Hải nghe thấy.
“Rõ!”
......
Người của Thiên Hoàng Cung đang ở bên ngoài, đợi cường giả của Thiên Hoàng Cung đến tụ họp ở đây.
Giờ này khắc này, bên trong Linh Lung Hải.
“Tông chủ, chuyện này là không thể được.”
Mọi người sau khi biết chuyện này, suy nghĩ của 90% người đều giống nhau.
Đó chính là, chắc chắn không thể khai chiến.
Nếu như Linh Lung Hải và Thiên Hoàng Cung khai chiến, vậy thì tổn thất là điều không thể tưởng tượng được, những cái khác chưa nói vội, chỉ riêng việc Linh Lung Hải sẽ chết bao nhiêu người?
Điều không thể tin được nhất là, nguyên nhân khai chiến này khiến bọn họ không thể chấp nhận được.
“Tông chủ, không thể đánh được, nguyên khí của Linh Lung Hải không giống như trước nữa rồi, nếu như khai chiến với Thiên Hoàng Cung, vậy địa vị của Linh Lung Hải sẽ...”
“Hơn nữa, Tông chủ, chúng ta vì một người phụ nữ không liên quan mà khai chiến với Thiên Hoàng Cung sao? Điều này có phải là có chút khiến cho người của Linh Lung Hải khó tiếp nhận được không? Vốn dĩ, chúng ta có thể yên ổn mà phát triển, nếu như chiến... hơn nữa chúng ta chiến rồi, có cái gì tốt chứ?”
“Đúng vậy đó Tông chủ, có lợi ích gì chứ, Linh Hồn Pháp Tắc sao? Hiện tại vẫn còn nằm trong tay tên tên nhóc kia, vậy thì thôi đi, quan trọng là, không cần biết là hắn đưa hay không đưa, thì ít nhất chúng ta cũng biết chuyện này rồi, hơn nữa, cho dù cuối cùng chúng ta đi tới đó được, Linh Hồn Pháp Tắc cũng chưa chắc sẽ vào tay chúng ta, nhiều thứ chưa chắc như vậy, tại sao chúng ta phải làm chuyện chắc chắn có tác hại cực đại chứ? Ta không đồng ý!”
“..........”
Đa số bọn họ đều duy trì phản đối.
“Các vị!”
Lam Thiên Triều đứng dậy, nhìn về phía mọi người.
“Các vị! Các vị vẫn cho rằng chuyện này chỉ đơn thuần là vì một người phụ nữ mà xảy ra sao?”
Lam Thiên Triều nói.