Ta Nguyên Thần Có Thể Ký Thác Thiên Đạo ( Full Dịch)

Chương 1023 - Chương 1023. Hạo Thiên Thượng Đế Bị Mắng

Chương 1023. Hạo Thiên thượng đế bị mắng Chương 1023. Hạo Thiên thượng đế bị mắng

Editor: Ethel Cordelia

Phụ trách: Vô Tà Team

Ba người đi tới một nơi bí mật.

Chỗ này do Hạo Thiên thượng đế thiết lập, ẩn nấp trong hư không, có thể biến đổi bất cứ lúc nào, trừ khi được Hạo Thiên thượng đế cho phép, nếu không người bình thường sẽ không tìm được tới nơi này.

Đây là cơ sở để Hạo Thiên thượng đế đối kháng với Vô Thiên phật tổ, rất nhiều thần tiên được cứu ra ở lại nơi này.

Tới khi Tôn Ngộ Không và Trư Bát Giới đến, Hạo Thiên thượng đế đã cảm nhận được, lập tức xuất hiện trước mặt hai người, hắn nhìn Kiều Linh Nhi đã bị bịt miệng sau lưng Trư Bát Giới, hỏi: "Đại Thánh, Bát Giới, các ngươi đây là..."

"Hắc hắc, Thiên Đế, lần này lão Chu ta mang đến một tin tốt cho ngươi!" Trư Bát Giới vô cùng đắc ý.

"Tin tốt... Người phía sau ngươi kia sao?" Hạo Thiên thượng đế hỏi.

"Tất nhiên, đây chính là người chúng ta vất vả lắm mới tìm được!" Trư Bát Giới đặt Kiều Linh Nhi xuống, một tay chỉ vào hắn, lấy lòng nói: "Thiên Đế, đoán xem hắn là ai?"

Hạo Thiên thượng đế cau mày quan sát, phát hiện hắn chỉ là một tu tiên giả bình thường, mười mấy tuổi đã sắp thành tiên, mặc dù thiên phú không tồi nhưng hoàn toàn không đủ khiến hắn động dung.

Tôn Ngộ Không và Trư Bát Giới chắc chắn sẽ không làm chuyện vô ích, trong này tất có điều kỳ quặc.

Sau đó Hạo Thiên thượng đế dùng đại thần thông quan sát, lập tức giật mình. Bởi vì vận mệnh của người trước mắt là một mảnh hỗn độn, không thể thấy rõ, đó cũng tức là thiên cơ trên người hắn đã bị che đậy.

Hơn nữa, nếu không phải hắn đung đại thần thông quan sát, chỉ sợ cũng không nhìn ra.

Điều này vô cùng khó lường, một cao thủ cấp Chuẩn Thánh như hắn thế mà lại không thể thấy rõ người trước mắt, chỉ có thể nói bối cảnh của đối phương ít nhất là cấp bậc Chuẩn Thánh, tình huống như vậy là vô cùng hiếm thấy.

Vị đại thần thông nào lại hưng sư động chúng, thi triển bí thuật thiên cơ trên một phàm nhân nho nhỏ?

Đầu óc Hạo Thiên thượng đế nhanh chóng vận chuyển, kết hợp tất cả điều kiện trước mắt, cuối cùng cho ra một kết luận, hắn vừa sửng sốt vừa khẳng định nói: "Hắn là linh đồng chuyển thế của Như Lai?"

"Không hổ là Thiên Đế, liếc mắt một cái đã nhìn ra được! Lão Trư ta phải dùng tới Xá Lợi Tử mới có thể kiểm tra ra được!" Trư Bát Giới giơ ngón tay cái lên, bắt đầu thổi rắm cầu vồng.

"Ha ha, Bát Giới, Đại Thánh, các ngươi đúng là lập công lớn rồi!" Hạo Thiên thượng đế cười ha ha, tâm tình vô cùng sung sướng.

Đấu với Vô Thiên phật tổ lâu như vậy mà vẫn luôn lấy thất bại chấm dứt, hôm nay tìm được linh đồng do Như Lai phật tổ chuyển thế, có nghĩa là bọn họ chiếm được tiên cơ, cảm giác cuối cùng cũng đòi lại được một trận.

"Đâu có đâu có, đều là do Thiên Đế biết cách chỉ đạo, ta chỉ là chân chạy vặt, không dám nhận công trạng này!" Trư Bát Giới cười hì hì, liên tục thổi rắm cầu vồng, khiến cho trong lòng Thiên Đế cực kỳ thoải mái.

Tôn Ngộ Không đứng bên nhìn vô cùng ghét bỏ, quay đầu sang bên cạnh.

"Các vị tiên gia, tới xem một chút!" Hạo Thiên thượng đế thích việc lớn hám công to cười gọi hết tiên thần ở nơi này tới: "Chư vị tiên gia, cuối cùng chúng ta cũng tìm được linh đồng do Như Lai phật tổ chuyển thế, chính là hắn! Điều này nói rõ chúng ta sắp đạt được thắng lợi! Chúng ta phải tin tưởng vững chắc thắng lợi nhất định thuộc về chúng ta! Mặc dù con đường là quanh co, nhưng tiền đồ vô cùng tươi sáng..."

Hạo Thiên thượng đế lưu loát nói vài phút đồng hồ.

"Trong này, chúng ta phải cảm tạ Tề Thiên đại thánh Tôn Ngộ Không cùng với Thiên Bồng nguyên soái trước kia Trư Bát Giới! Là nhờ bọn họ không ngại cực khổ, không ngại hiểm nguy, dưới sự vây bắt của Ma giáo tìm được linh đồng chuyển thế! Ở đây, ta muốn đại diện cho các vị tiên gia ngỏ ý cảm ơn với hai người! Các ngươi hoàn toàn xứng đáng làm anh hùng! Lượng kiếp kết thúc, bọn họ có công lao đầu tiên!"

"Thiên Đế nói đúng, bọn họ có công lao đầu tiên!"

"Về sau luận công hành thưởng!"

...

Các tiên gia vỗ tay tán thưởng.

Tôn Ngộ Không vô cùng ngạo kiêu nghiêng đầu đi, biểu thị không thèm để ý, nhưng thật ra trong lòng đã sảng khoái muốn chết!

Trư Bát Giới lại có vẻ rất khiêm tốn, biểu thị tất cả đều là công lao của Thiên Đế, hắn không làm được gì, nhưng Thiên Đế cũng khiêm tốn nốt, biểu thị hắn không hề làm gì, thế là hai tên vô liêm sỉ cứ thế đẩy qua đẩy lại.

"Nếu hắn là linh đồng do Như Lai phật tổ chuyển thế thì hẳn nên đối đãi thật tốt mới đúng, tại sao các ngươi lại thi triển phong ngữ thuật trên người hắn? Còn không mau cởi ra!" Hạo Thiên thượng đế dứt lời liền định động thủ giải phong ngữ thuật.

Tôn Ngộ Không ngăn cản: "Chờ một chút, Thiên Đế, đừng trách lão Tôn ra không nhắc nhở ngươi, muốn giải phong ngữ thuật thì có thể, nhưng ngươi cần chuẩn bị tốt tâm lý bị chửi!"

"Hả, có ý gì?" Hạo Thiên thượng đế sững sờ.

"Thiên Đế, là thế này, linh đồng chuyển thế này... Có khả năng có chút kỳ lạ, chẳng những không có lòng từ bi của Phật tổ mà còn mắng chửi người đặc biệt lợi hại, lão Chu ta bị hắn chửi suốt một đường, chửi tới nỗi suýt nữa đại khai sát giới, cho nên ta mới không thể không bịt miệng hắn lại! Nếu ngươi cởi phong ấn thì cẩn thận bị hắn phun cho mặt mũi toàn nước bọt!" Trư Bát Giới giải thích.

Hạo Thiên thượng đế xem thường: "Hắn có thể mắng chửi người lợi hại tới mức nào? Có sóng to gió lớn gì mà bản đế chưa từng gặp? Hơn nữa ta không tin linh đồng do Như Lai phật tổ chuyển thế lại là một người miệng đầy lời thô tục!"

Hạo Thiên thượng đế vừa nói, vừa thuận tay cởi phong ấn.

Kiều Linh Nhi lập tức chửi ầm lên: "Nhìn cái gì mà nhìn, đám quy tôn nhà ngươi! Cười cái gì mà cười, tiện nhân sinh con không có lỗ đít! Trông dạng chó hình người, nhưng thật ra đầy mình nam xướng nữ đạo! Mặc hoàng bào không giống thái tử, đội vương miện giống như con hát! Cả một đời khúm núm, nón xanh đội một cái lại một cái! Vô sỉ, sỏa bức, thấp hèn đến cực điểm! Nếu như ta là ngươi, ta đã sớm treo cổ tự sát! Nào có mặt mũi sống trên đời này nữa..."

...

Hạo Thiên thượng đế: "..."

Liên tục chửi 10 phút, ân cần thăm hỏi từ bộ dáng đến tổ tông, không có một câu lặp lại.

Mỗi một câu đều có thể sánh ngang với xử tử lăng trì, lại còn thay đổi đủ loại đủ dạng lăng trì.

Trư Bát Giới và Tôn Ngộ Không đều xoay mặt đi, không muốn nhìn "cảnh tượng thảm thiết" này.

Hạo Thiên thượng đế bị chửi đến sắc mặt đen như đít nồi, gân xanh nổi lên. Quá khốc liệt, cả đời Hạo Thiên thượng đế đều chưa từng nghe qua tràng chửi nào vừa dài vừa phong phú như vậy, có thể so với độc dược và thạch tín.

Hơn nữa còn là ở ngay trước mặt các vị tiên gia, thể diện của Thiên Đế hắn đã mất hết.

Cuối cùng vẫn là Hạo Thiên thượng đế tự bịt miệng hắn lại.

"Đây quả thật là linh đồng chuyển thế của Như Lai phật tổ?" Hạo Thiên thượng đế tức giận đến phát run.

Đời này đã có lúc nào hắn bị thua thiệt như vậy?

Cho dù là mấy vị Thánh Nhân kia cũng không dám mắng chửi hắn như thế, thế mà hôm nay lại bị một tiểu bì tôn giáo huấn một trận!

Hạo Thiên thượng đế tức giận đến mức muốn giết người!

"Thiên Đế bớt giận, ta và Hầu ca cũng bị hắn mắng suốt một đường, trong lòng có cảm thụ gì khỏi phải nói, dù gì về sau chúng ta cứ bịt miệng hắn, không cho hắn nói chuyện là được rồi!" Trư Bát Giới khuyên nhủ.

"Cũng chỉ có cách này!" Hạo Thiên thượng đế gật đầu, khuôn mặt vẫn rất khó coi.

Bình Luận (0)
Comment