Ta Nguyên Thần Có Thể Ký Thác Thiên Đạo ( Full Dịch)

Chương 111 - Chương 111. Người Có Hệ Thống Phản Phái Ra Sân!

Chương 111. Người có Hệ thống Phản Phái ra sân! Chương 111. Người có Hệ thống Phản Phái ra sân!

"Lâm Bắc Phàm! Lâm Bắc Phàm, chàng đi đâu rồi?"

"Tiểu Phàm ca, ca mau ra đây đi, đừng làm muội sợ!"

...

Hai nha đầu Bạch Thanh Thanh và Lâm Vi Vi đều đang lo lắng tìm Lâm Bắc Phàm.

Lâm Bắc Phàm chậm rãi chạy ra từ một ngõ ngách: "Đây đây."

Hai người đều thở phào nhẹ nhõm, sau đó nhanh chóng bay xuống đất hội hợp với Lâm Bắc Phàm.

Bạch Thanh Thanh giận mà không biết trút vào đâu, bèn tiến lên nhéo lấy tai Lâm Bắc Phàm.

"Đau quá đau đau..." Lâm Bắc Phàm la to.

Hai mắt nàng hồng hồng, giận dữ chất vấn: "Nãy giờ chàng chạy đi đâu? Ta đã bảo chàng phải nắm chặt tay ta, sao đột nhiên chàng lại thả tay? Chàng có biết ta đã lo lắng tới mức nào không? Ta còn cho rằng chàng đã bị Yêu Vương giết rồi..."

"Phải đó Tiểu Phàm ca, lần này muội cũng không bênh ca được!" Lâm Vi Vi giận dữ: "Rõ là đã nói chàng phải theo sát Bạch tỷ tỷ, kết quả chàng tự dưng lại mất tích. Nếu lỡ có chuyện gì xảy ra, chàng nói chúng ta phải làm thế nào đây?"

Thấy hai nàng như "lê hoa đái vũ", Lâm Bắc Phàm tự trách mình.

Hắn lập tức ôm chặt cả hai mà nói: "Thật xin lỗi, đã khiến hai nàng phải lo lắng! Sau này ta sẽ không chạy loạn nữa, vĩnh viễn làm tiểu nam nhân đứng sau lưng hai người, được không?"

Hai nàng bật cười.

Lâm Vi Vi mỉm cười nói: "Tiểu Phàm ca, sao ca lại nói vậy. Muội không ngại, nhưng người khác sẽ cười ca là tiểu bạch kiểm!"

"Ca sẵn lòng làm tiểu bạch kiểm của hai người, thậm chí còn rất tự hào!" Lâm Bắc Phàm vỗ ngực nói.

"Lắm lời!" Bạch Thanh Thanh ném tới một ánh mắt quyến rũ.

Cuối cùng cũng vượt qua nguy cơ này, tất cả mọi người đều bình an vô sự, tâm tình cũng được buông lỏng hơn một chút.

"Tiểu Phàm ca, muội nói ca nghe, ban nãy..."

Lâm Vi Vi ríu rít kể lại chuyện vừa xảy ra.

Bốn lão tiền bối không địch nổi Yêu Vương, cuối cùng bị đánh trọng thương, đang lúc mọi người mất đi hy vọng, một cao thủ thần bí mặc bạch y đạp tuyết mà đến, đánh bại Kiếm Xỉ Yêu Vương, cứu vớt Giang Nam.

Kết quả chưa được mấy phút Kiếm Xỉ Yêu Vương đã gọi Phượng Vương – một Yêu Vương khác tới, đánh trọng thương cao thủ kia.

Vốn ai cũng cho rằng Giang Nam sắp bị hủy diệt, đột nhiên Dạ Ma thần bí lại xuất hiện, dùng tư thái vô địch trấn áp Phượng Vương, tiêu diệt Kiếm Xỉ Yêu Vương, cuối cùng bảo vệ được Giang Nam.

Câu chuyện được thổi phồng lên, nghe đặc sắc vô cùng.

Lâm Bắc Phàm ở cạnh còn cố gắng nghe, thỉnh thoảng còn xoa đầu nhỏ của Lâm Vi Vi.

Cuối cùng, còn rất nhiều chuyện chưa kể rõ, nhưng Lâm Vi Vi đã bị gọi đi mất.

Hiện tại Giang viện trưởng và mấy vị lão tiền bối khác đều bị trọng thương, hôn mê bất tỉnh, trong số những người ở đây, chỉ có Lâm Vi Vi có thực lực cao cường nhất, hơn nữa nàng còn là đồ đệ kiêm trợ lý của viện trưởng, vì vậy nàng nhất định phải gánh trách nhiệm này.

Lâm Bắc Phàm phỏng đoán, sợ rằng Lâm Vi Vi phải bận bịu cả ngày.

Hiện tại nơi này chỉ còn lại Lâm Bắc Phàm và Bạch Thanh Thanh.

Lâm Bắc Phàm làm ra vẻ đáng thương: "Ta đói quá, nàng có thể nấu cho ta chút gì đó không..."

Bạch Thanh Thanh chống eo giận dữ: "Sao lại đói rồi? Nãy giờ có thấy chàng xuất lực gì đâu? Toàn ở đây làm cá muối, chạy còn nhanh lắm mà, Yêu Vương có làm gì được chàng đâu!"

"Sao lại không xuất lực?" Lâm Bắc Phàm vỗ ngực nói: "Ta đã triệu hoán ra trăm đầu thổ cự nhân để chúng tác chiến, phần lớn yêu quái đều do ta giết đấy!"

Bạch Thanh Thanh trợn to hai mắt: "Còn lý luận nữa?"

"Vốn là vậy mà!" Lâm Bắc Phàm nhỏ giọng: "Ban nãy ta còn tiện tay vơ vét rất nhiều xác yêu quái, toàn là đỉnh cấp đại yêu, khẩu vị mỗi con mỗi khác, hiện tại chúng ta về nấu chúng đi!"

Cuối cùng Bạch Thanh Thanh cũng không chịu nổi cám dỗ mà kéo Lâm Bắc Phàm về.

Sau khi ăn một bữa thỏa thích, Lâm Bắc Phàm liền về nhà, an ổn mà ngủ.

Hôm nay vận động hơi nhiều, hắn cần nghỉ ngơi cho khỏe.

Còn chuyện thu dọn, cứ giao hết lại cho người khác, hắn lười dính vào.

Ta đã tiêu diệt nguy hiểm lớn nhất, công ta to nhất, chẳng lẽ còn không cho ta lười biếng một chút sao?

Vì thế Lâm Bắc Phàm càng yên tâm ngủ hơn.

Nhưng lại có rất nhiều người không tài nào ngủ được.

Ví dụ như Thần Ẩn Giả Tô Ninh, với hắn ta, hôm nay thật sự quá kích thích.

Vốn tưởng rằng mình có thể ra sân thật phong cách, dựa vào thực lực vô địch trấn áp Yêu Vương, khiến danh tiếng vang xa.

Nhưng hắn ta đoán được mở đầu chứ không đoán được hồi hết.

Đúng là Yêu Vương bị trấn áp, nhưng không ngờ lại còn Yêu Vương thứ hai, hai con Yêu Vương liên thủ đánh bại hắn ta, hắn ta bị đè xuống mà tát, mặt đau rát...

Bị tát ngay trước mặt mấy chục nghìn người, thanh âm còn vang dội như vậy...

Hình tượng quang huy của ta!

Thanh danh cả đời của ta!

Cứ thế mà bị hủy cả rồi!

Lúc ấy hắn ta suýt xỉu vì tức, không còn mặt mũi gặp ai nữa....

Cuối cùng vẫn là kình địch cứu mình, còn tiêu diệt cả hai Yêu Vương.

"Dạ Ma, mặc dù ta rất cảm kích vì ngươi đã cứu ta, nhưng ta vẫn sẽ tìm ngươi tính sổ, ngươi cứ chờ đó!"

Tô Ninh quyết định "thất bại là mẹ thành công", đợi cường đại hơn sẽ đến tính sổ với Dạ Ma.

Còn với trùng sinh giả An Khả Hân, tất cả chuyện xảy ra hôm nay quá kích thích nàng.

Nàng vốn còn cho rằng Thần Ẩn Giả xuất hiện sẽ có thể trấn áp Yêu Vương, cứu vớt Giang Nam, có thể hát vang khúc khải hoàn, kết quả lại nhảy ra thêm một Yêu Vương nữa, đè bẹp thần tượng của mình.

Cuối cùng lại là tên Dạ Ma không được nàng đánh giá cao tiêu diệt hai đại Yêu Vương, oai phong lẫm liệt.

An Khả Hân có cảm giác ảo mộng tan biến, trái tim thiếu chút nữa đã đông lại.

"Rốt cuộc Dạ Ma là ai? Vì sao kiếp trước hắn ta không xuất hiện?" An Khả Hân khổ sở nghĩ mãi mà cũng không ra.

Trong lòng tràn đầy bất lực, cảm giác bản thân sống quá uổng phí.

Vẫn còn một người ở Giang Nam không cách nào chìm vào giấc ngủ.

"Doberman, ngươi chưa làm được gì đã chết, đúng là ngu như heo! Mới thi hành nhiệm vụ lần đầu đã chết! Ngươi tự ngu cũng được đi, còn đánh mất Quang Minh Diễm ta khó khăn lắm mới lấy được... Sao thế giới này lại có một kẻ phế vật như ngươi? Sớm biết vậy, ban đầu ta đã không tìm ngươi, hạ thấp đẳng cấp nhân vật phản diện!"

Hắn ta tên là Quang Minh, là một cô nhi, đồng thời cũng là một xuyên việt giả.

Vì đã trải qua quá nhiều chuyện tăm tối, lòng hắn ta mới hướng tới quang minh, vì vậy hắn ta đã tự đặt cho mình cái tên này.

Kết quả không ngờ xuyên việt xong, hắn ta lại thu được Hệ thống Đại Phản Phái.

Đây là một hệ thống chuyên bồi dưỡng chủ nhân thành thần cấp đại phản phái, chỉ cần hắn ta làm chuyện mà nhân vật phản diện hay làm, gây ra những chuyện nhân thần phẫn nộ, sẽ thu được điểm phản phái, mới có thể không ngừng biến cường, sống sót thật tốt ở thế giới này, bằng không hắn ta sẽ bị hệ thống xóa bỏ.

"Trái tim ta từng hướng quang minh, không hiểu sao lại bị hệ thống ép làm gái điếm!" Quang Minh ngửa mặt lên trời thở dài.

Sau đó, hắn ta độc ác không chút do dự.

Cuối cùng hắn ta lại phát hiện ra, làm nhân vật phản diện quá sảng khoái!

Chỉ có làm nhân vật phản diện mới có thể sảng khoái như vậy mãi!

Dù sao đối với hắn ta, thế giờ này cũng rất xa lạ, có hủy diệt nó hắn ta cũng không thấy đau lòng.

Bình Luận (0)
Comment