Beta: ๖ۣۜVân๖ۣۜ Khinh๖ۣۜVô๖ۣۜTà
"Ta cho ngươi 100 vạn, vậy mà ngươi tiêu nhanh như vậy?"
"Bởi vì... Mấy ngày nay ta mời đám đồng bọn tới Thanh Bạch Nhân Gia ăn cơm, ngươi cũng biết đồ ăn nơi đó rất đắt, cho nên..." Tiểu Na Tra móc túi quần trống trơn ra: "Tiền đã tiêu hết."
Lâm Bắc Phàm lắc đầu: "Ta sẽ không cho ngươi tiền."
Na Tra gấp: "Ngươi không cho ta tiền, ta không cách nào mời đám tiểu đồng bọn ăn cơm."
"Ngươi có thể tự mình kiếm tiền."
"Kiếm tiền?" Na Tra bày ra vẻ mặt đau khổ: "Ta không biết kiếm."
"Không, ngươi biết." Lâm Bắc Phàm lộ ra nụ cười gian kế được như ý, bóp gương mặt non nớt của Na Tra, nói: "Không phải ngươi đã học họa phù sao?"
Na Tra gật nhẹ đầu, bởi mặt bị bóp, hắn ta không cách nào nói chuyện.
"Ngươi có thể bán linh phù, ngươi vẽ càng nhiều càng tốt, vẽ càng nhiều, ngươi càng có thể kiếm được nhiều tiền, như vậy ngươi cũng có thể mời đám tiểu đồng bọn của mình ăn được càng nhiều món ngon hơn, đây không phải việc rất tốt sao?"
Hai mắt to của Na Tra sáng lên.
Lập tức lấy Linh Bút và da thú từ trong không gian giới chỉ của mình ra, tại chỗ vẽ ra một tấm nhất giai linh phù, nhanh chóng đưa tới trước mặt Lâm Bắc Phàm, mong đợi hỏi: "Cái này có thể bán bao nhiêu tiền?"
"Nhất giai Chiếu Minh Phù, chất lượng 88 điểm, 9 linh tệ."
"Ít vậy..." Na Tra lại vẽ thêm một tấm, hỏi lần nữa: "Vậy cái này?"
"Nhị giai Tụ Thủy Phù, chất lượng 87 điểm, 25 linh tệ."
Na Tra lại liên tục vẽ ra mấy tấm, Lâm Bắc Phàm cho ra giá cả từng tấm.
Cuối cùng, tiểu Na Tra liên tục vẽ ra mấy trăm trung cấp linh phù, sau khi tự mình vẽ đến nỗi đầu óc quay cuồng, hắn ta cầm mấy vạn linh tệ hưng phấn chạy đi.
"Tiểu tử, còn sợ ngươi về sau không chăm chú học tập?" Lâm Bắc Phàm cười ha hả, nằm xuống tiếp tục tu luyện.
Hiện tại, trình độ phù sư của Lâm Bắc Phàm đã đạt tới Siêu Phàm cửu giai đỉnh phong, có thể nói là đã đi hết con đường phía trước, bởi vì còn chưa có một vị phù sư nào trở thành Thiên Nhân, chỉ rõ con đường trước mặt.
Cho nên, Lâm Bắc Phàm chỉ có thể tự mình khai phá, tạo ra một con đường.
Da Yêu Vương, tinh thần lực, linh tệ… Lâm Bắc Phàm đều không thiếu, hiện tại hắn chỉ thiếu phương pháp.
"Uy lực của thiên linh phù hẳn tương đương với cấm chú trong ma pháp, một khi dùng tất nhiên sẽ hủy thiên diệt địa... Nhưng phải làm thế nào mới có thể đạt tới hiệu quả hủy thiên diệt địa đây?" Lâm Bắc Phàm rơi vào trầm tư.
Như thế nào mới có thể hủy thiên diệt địa đây?
Trên thực tế, hắn có rất nhiều kỹ năng có thể đạt tới hiệu quả hủy thiên diệt địa.
Tỉ như, chống ra dị tượng.
Còn có, đồng thời dẫn nổ mấy ngàn siêu linh phù.
Tựa hồ nghiên cứu thiên linh phù có cũng được mà không có cũng không sao, nhưng nếu hắn cho rằng như vậy thật, vậy thì sai quá sai.
Bởi vì từ đầu tới cuối, dung lượng nguyên khí trong cơ thể Lâm Bắc Phàm vẫn luôn có hạn, vạn nhất dùng hết nguyên khí thì phải làm sao bây giờ?
Còn có lực phá hoại của siêu linh phù vẫn có hạn, cho dù góp hơn mấy ngàn tấm, cũng chỉ có thể phá hư mặt ngoài mà không ảnh hưởng tới bên trong, đối phó Yêu Vương còn có hiệu quả, nhưng muốn đối phó yêu thú trên Yêu Vương lại không được.
Cho nên việc nghiên cứu thiên linh phù là bắt buộc phải làm!
Trong đầu Lâm Bắc Phàm có linh quang lóe lên: "Nếu như ta kết hợp siêu linh phù và dị tượng, kết quả sẽ thế nào?"
Lâm Bắc Phàm mở Vô Tự Thiên Thư ra, phát hiện phù văn phía trên đã trở nên xanh xanh đỏ đỏ, có phù văn đã hoàn toàn bị các loại hiện tượng sắc thái lấp đầy, như một bức họa, uy lực tăng cường gấp mười lần.
Đây mới là phù văn hoàn mỹ nhất, tràn đầy khí tức của đạo!
Nếu như ta dùng những phù văn này để khắc hoạ linh phù thì sẽ thế nào đây?
Nghĩ đến liền làm, Lâm Bắc Phàm lập tức hành động.
Lâm Bắc Phàm lấy một đóa lông vũ to lớn màu đỏ ra, đây là lông của Phượng Vương, cháy hừng hực như lửa, nhiệt độ cực kì cao, người bình thường đụng vào nhất định sẽ bị phỏng, chất lượng vô cùng nhẹ lại khó mà hủy diệt.
Lâm Bắc Phàm quyết định căn cứ đặc tính của lông vũ này, dung nạp thiên hạ vạn hỏa, chế thành Hỏa Phù kinh khủng nhất.
Lâm Bắc Phàm lại ném ra mấy đống linh tệ, nguyên thần tự động mở một trang trong Vô Tự Thiên Thư, trong đó một phù văn hoàn mỹ chiếu rọi ra, hút mấy chục vạn linh tệ, khắc lên trên cọng lông vũ màu đỏ.
Chiếc lông vũ này đã biến thành một đạo linh phù, vốn là linh phù hoàn mỹ nhất, nay lại được lông vũ tăng phúc, uy lực đã có thể sánh với siêu linh phù.
Vô Tự Thiên Thư lại mở tới một trang khác, lại một đường phù văn hoàn mỹ chiếu rọi ra, khắc lên trên lông vũ màu đỏ.
Sau đó là đạo phù văn hoàn mỹ thứ ba...
Đạo phù văn hoàn mỹ thứ tư...
Dựa theo trật tự sắp xếp của hiện tượng mà tiến hành sắp xếp.
Sau khi liên tục khắc 72 phù văn, phát hiện chiếc lông chim này vẫn có dung lượng rất lớn, mà uy lực ẩn chứa bên trong nó, một khi dẫn nổ tuyệt đối vượt quá uy lực do siêu linh phù bạo tạc...
Lâm Bắc Phàm mặt không biểu tình tiếp tục khắc hoạ.
Khi đóa lông vũ màu đỏ bị khắc tới phù văn hoàn mỹ thứ 313, rốt cục cũng phát sinh thay đổi về chất.
Chỉ thấy trên lông vũ xuất hiện một hư ảnh Phượng Vương nho nhỏ, sinh động như thật, thật giống như còn sống.
Khí tức hư ảnh Phượng Vương này tuyệt đối có thể tương đương với một Yêu Vương!
Nếu vận dụng nó, có thể trực tiếp triệu hồi ra một đầu Phượng Vương!
Một đầu Phượng Vương bị Lâm Bắc Phàm khống chế.
"Từ nay về sau, tấm thiên linh phù này sẽ tên là Hỏa Phượng Phù!"
Ngay sau đó, Lâm Bắc Phàm bỏ ra một ngày làm hơn trăm tấm Hỏa Phượng Phù, lại dùng mấy ngày nghiên cứu ra mấy loại thiên linh phù khác, đồng thời chế tạo ra hơn ngàn tấm thiên linh phù, rốt cục cũng ngừng lại.
Sau đó, hắn lại khắc mấy đạo thiên linh phù này lên người mình, như vậy hắn có thể thuấn phát thiên linh phù.
"Hiện tại, ta có thể được xưng là phù sư Thiên Nhân."
Lâm Bắc Phàm rất vui vẻ, quyết định ra ngoài đi dạo một chút, buông lỏng tâm tình.
Hiện tại trên đường cái dần dần khôi phục náo nhiệt.
Lâm Bắc Phàm thấy tiểu Na Tra đang suất lĩnh mấy tiểu hài tử tuổi tác không lớn luyện võ, đánh ra hình ra dáng. Thấy Lâm Bắc Phàm đến, hắn ta còn làm mặt quỷ, tính tình đặc biệt trẻ con.
Trên trời có một chiếc camera tròn to bóng bẩy không ngừng bay, chộp tới tin tức hữu dụng. Trông thấy Lâm Bắc Phàm đi qua, nó còn quay chụp một đoạn đường, sau đó mới đổi một mục tiêu khác.
Đương nhiên, còn có người nào đó kim quang lóng lánh đuổi theo camera trang bức. Lâm Bắc Phàm lên tiếng chào hắn ta, kết quả tên kim quang lóng lánh bị dọa sợ, chạy thật xa, sợ điểm trang bức của mình lại biến thành số âm.
Lúc này, trên tay Lâm Bắc Phàm có thêm một tờ rơi.
"Thứ gì đây?" Lâm Bắc Phàm có chút ngốc.
"Tiên sinh, chiều tối hôm nay, ca cơ Tử Thanh sẽ bắt đầu diễn xướng, ca khúc của nàng thanh tịnh động lòng người, đặc biệt dễ nghe! Hiện tại vé vào cửa không nhiều lắm, nếu như ngươi muốn nghe thì mau tới đi! Cầm tờ rơi này sẽ được ưu đãi giảm 8 phần nha!"
"Ca cơ Tử Thanh? Ca hát?"
Lâm Bắc Phàm nhớ kỹ, mấy ngày trước còn chưa có nhân vật này xuất hiện, sao đột nhiên lại thừa ra thứ đồ chơi này?
Thế là, Lâm Bắc Phàm mang theo hiếu kì đi nghe một chút.