Ta Nguyên Thần Có Thể Ký Thác Thiên Đạo ( Full Dịch)

Chương 278 - Chương 278. Gia Cát Lượng: Chu Dịch, Ngươi Bái Ta Làm Thầy Đi!

Chương 278. Gia Cát Lượng: Chu Dịch, ngươi bái ta làm thầy đi! Chương 278. Gia Cát Lượng: Chu Dịch, ngươi bái ta làm thầy đi!

Beta: ๖ۣۜVân๖ۣۜ Khinh๖ۣۜVô๖ۣۜTà

Ở kiếp trước, hắn ta cúc cung tận tụy, thức khuya dậy sớm, vì Thục quốc hao hết ngụm máu cuối cùng. Nếu như không phải như thế, bằng vào thực lực Siêu Phàm, hắn ta muốn sống thêm hơn trăm năm nữa cũng đơn giản nhẹ nhõm.

Cho nên lần này sống lại, hắn ta không muốn lại khổ sở như vậy.

Hắn ta muốn đi thăm thú thế giới mới này, nhìn phong cảnh khắp nơi một chút. Hắn ta muốn tranh phong với các thiên kiêu ở thời đại linh khí khôi phục, hắn ta muốn theo đuổi Thiên Nhân cảnh giới chí cao vô thượng trước kia hắn ta vẫn một mực đau khổ truy cầu nhưng lại không cách nào thực hiện được, hắn ta muốn sống thống khoái, tự do, đặc sắc!

Mấu chốt nhất là, hắn ta muốn đi tìm một người.

Một người cường đại không gì so sánh được, lại vô cùng thần bí, một người từ nhỏ đã xuất hiện ở bên cạnh hắn ta, bồi dưỡng hắn ta thành tài, một người đối xử với hắn ta như cha như mẹ, một người như phụ mẫu tái sinh của hắn ta!

Nếu không có người này ban cho Thất Tinh Đăng, rất có thể Gia Cát Lượng hắn ta đã sớm hóa thành một nắm đất vàng.

Người ấy từng nói, vào thời điểm linh khí khôi phục, bọn hắn sẽ còn gặp lại.

Tên của người ấy là...

Lúc này, từ trong đám người, hắn ta thấy được một bóng người quen thuộc, tâm thần run lên, hắn ta không tự chủ được vọt tới kéo người kia ra khỏi đám người, hai mắt đỏ bừng, hết sức kích động mà nói: "Chu Dịch sư phó?"

Bá Vương Hạng Vũ đang đứng bên cạnh mắt bốc tinh quang.

Chu Dịch lòng thầm vui mừng nhưng ngoài mặt vẫn phải làm bộ ngây thơ: "Ngươi nói cái gì ta nghe không hiểu, chỉ có điều đúng là ta tên gọi Chu Dịch thật! Ta có thể cảm giác được, ta và ngươi có một tia liên hệ..."

Gia Cát Lượng vẫn rất kích động như cũ: "Sẽ không sai, tuyệt đối sẽ không sai! Tướng mạo của ngươi, tên của ngươi đều không sai, mấu chốt nhất là, khí tức linh hồn của ngươi sẽ không sai! Ngươi chính là Chu Dịch sư phó, ngươi chính là người ta muốn tìm!"

Gia Cát Lượng vừa dùng lực đã ôm Chu Dịch vào trong ngực.

Bởi vì quá dùng sức, thân thể nho nhỏ của Chu Dịch không chịu nổi, mắt trợn trắng.

Sao người cổ đại đều nhiệt tình như vậy?

Động một chút lại ôm người ta!

Bá Vương như vậy, ngươi cũng như vậy!

Thật thống khổ, lần sau khi ta não động nhân vật khác tuyệt không nên nhiệt tình tràn trề như vậy!

Lúc này, người xung quanh chỉ trỏ.

"Tiểu tử kia là ai, vì cái gì Gia Cát Lượng vừa nhìn thấy hắn ta đã kích động như vậy?"

"Không phải là nhi tử chuyển thế chứ?"

"Tiểu tử kia có chút tà môn, trước đó Bá Vương cũng vậy!"

"Sao bọn họ đều quen biết tiểu tử kia?"

...

Cổ nhân rất dễ động tình, Gia Cát Lượng ôm ròng rã ba phút mới không nỡ mà buông tay ra.

Khi tỉ mỉ quan sát Chu Dịch sư phó, phát hiện Chu Dịch sư phó của mình đã có khác biệt rất lớn so với người trong trí nhớ, trong trí nhớ, Chu Dịch sư phó là một ẩn sĩ cao nhân vừa cường đại vừa thần bí, trên thông thiên văn dưới tường địa lý, tiên tri năm trăm năm sau, biết năm trăm năm trước, một thân thực lực cử thế vô địch, quả thực là thần tiên sống đương thời!

Nhưng bây giờ thì sao?

Mặc dù cũng là một tu luyện giả nhưng lại rất yếu đuối, rất có thể hắn ta chỉ dùng thêm chút sức đã có thể bóp chết hắn.

Tư chất quá kém, tư chất như vậy tu luyện cả đời cũng chỉ mong đạt tới Siêu Phàm.

Nhưng mà người này đúng là Chu Dịch sư phó!

Hắn ta nhớ tới Chu Dịch sư phó từng nói với hắn ta, thật ra sư phó bất tử, mỗi mấy trăm năm đều sẽ đầu thai chuyển thế một lần, một lần nữa sống lại. Có lẽ lần này đầu thai không tốt, đầu thai đến một giới phàm thai, khiến hắn quên mất tất cả.

Nhưng cũng chẳng sao, hắn ta có Thất Tinh Đăng, có thể nghịch thiên cải mệnh thay Chu Dịch sư phó.

Lúc này, hắn ta thấy được Bá vương Hạng Vũ cao lớn uy vũ đứng bên cạnh, chỉ cảm thấy một luồng khí tức bưu hãn hung mãnh đập vào mặt, giống như Hồng Hoang mãnh thú, vô cùng cường đại.

Dạng nhân vật anh hùng này, đặt ở thời kì Tam quốc, sợ rằng chỉ có chiến thần Lữ Bố mới có thể so sánh.

"Vị này là..." Gia Cát Lượng cẩn thận nói, còn kéo Chu Dịch ra phía sau bảo vệ.

Bá Vương Hạng Vũ gật nhẹ đầu, bá khí nghiêm nghị mà nói: "Ta chính là Sở Bá Vương Hạng Vũ, đồng thời cũng là sư phó của Chu Dịch!"

Thân phận Bá Vương Hạng Vũ không thể dọa Gia Cát Lượng ngã ngửa, ngược lại thân phận sư phó của Chu Dịch lại khiến hắn ta bị dọa sợ.

Chu Dịch sư phó của ta cường đại như vậy, thế mà hắn còn có sư phó?

Vấn đề ở chỗ sư phó của sư phó lại là Sở Bá Vương?

Thế nhưng Sở Bá Vương ngươi xứng sao?

"Ta không tin!" Gia Cát Lượng mỉm cười lắc đầu.

Bá Vương cũng không giận, ngược lại có mấy phần đắc ý: "Không tin ngươi hỏi hắn! Dịch nhi, ngươi nói cho Gia Cát Lượng, ta là gì của ngươi?"

Chu Dịch cảm thấy rất xấu hổ, lắp ba lắp bắp hỏi nói: "Hắn hắn... Là sư phụ của ta, dạy ta võ công!"

"Ừm?" Gia Cát Lượng thật sự chấn kinh.

Thế mà lại đúng vậy?

Nhưng, Gia Cát Lượng không hổ là Gia Cát Lượng, thần cơ diệu toán, trí tuệ hơn người, chú ý tới sắc mặt Bá Vương có mấy phần mất tự nhiên cùng với phản ứng khác thường của Chu Dịch, kết hợp mình sự hiểu biết của mình về Chu Dịch sư phó, rốt cục hắn ta cũng nghĩ thông điểm mấu chốt.

Chu Dịch sư phó sống quá lâu, mỗi lần xuất thế đều uốn dạy bảo mấy tên đồ đệ, hẳn Bá Vương trước mắt cũng là một trong số đó, chỉ có Chu Dịch sư phó mới có thể bồi dưỡng được hạng nhân vật chiến lực xuất sắc như Bá Vương.

Tất cả mọi người sống lại ở thời đại này, kết quả Chu Dịch sư phó không nhớ rõ chuyện lúc trước, lại trở nên nhỏ yếu như vậy, Bá Vương đảo khách thành chủ, làm sư phó của Chu Dịch sư phó.

Gia Cát Lượng đang chuẩn bị bình định lập lại trật tự, trả lại thể diện cho Chu Dịch sư phó.

Nhưng vào lúc này, hắn ta nghĩ tới trước kia Chu Dịch sư phó dạy bảo hắn ta như thế nào, cột tóc lên xà nhà, lấy dùi đâm đùi, đông luyện tam cửu hạ luyện tam phục(1), không làm xong bài tập liền bị đánh thước, có một lần hắn ta bị đánh tới da tróc thịt bong...

(1) Đông luyện tam cửu, hạ luyện tam phục: Một câu ngạn ngữ chỉ việc luyện tập chăm chỉ của tiền nhân. Tam cửu và tam phục là thời điểm lạnh nhất và nóng nhất trong một năm

Từng cảnh thê thảm đau đớn kia hiện lên ở trước mắt.

Lúc ấy hắn ta liền thề, nếu có cơ hội nhất định phải thu Chu Dịch sư phó làm đồ đệ, cũng bồi dưỡng hắn ta như thế, cho hắn ta biết sự lợi hại của ta. Bây giờ cơ hội không phải đã tới sao?

Trên mặt Gia Cát Lượng lộ ra một nụ cười cổ quái: "Chu Dịch, ngươi bái ta làm thầy đi!"

Chu Dịch: ???

Hiện trường tuôn ra tiếng kinh hô.

"Vậy mà Gia Cát Khổng Minh lại thu một tên tu luyện giả bình thường làm đồ đệ?"

"Hình như hắn ta đã là đồ đệ của Bá Vương!"

"Đến cùng hắn ta có tài đức gì, có thể được Bá Vương và Gia Cát Lượng đồng thời ưu ái?"

"Tiểu tử này thật quá tà môn!"

"Làm cho người hâm mộ!"

...

Các Tôn Giả các cường giả ở đây ánh mắt lấp lóe, chẳng lẽ tiểu tử này là thiên tài tu luyện ẩn tàng sao, hay là một loại thần thể nào đó chưa xuất thế, cho nên mới có thể được hai vị đại năng chú ý?

Hai vị Hoàng đế ánh mắt híp lại: Nhìn lầm, tiểu tử này không tầm thường, có thể đối đãi đặc biệt!

Thành chủ Kỳ Tích Chi Thành Lưu Phong vô cùng kích động, vô cùng sốt ruột, hắn ta thầm la lên trong lòng: Mau đáp ứng hắn ta, như vậy ta cũng có thể kéo cả Gia Cát Lượng đến Kỳ Tích Chi Thành rồi.

Bình Luận (0)
Comment