Ta Nguyên Thần Có Thể Ký Thác Thiên Đạo ( Full Dịch)

Chương 590 - Chương 590. Tiểu Hòa Thượng Xuyên Không!

Chương 590. Tiểu hòa thượng xuyên không! Chương 590. Tiểu hòa thượng xuyên không!

Phụ trách: Vô Tà Team

Tu La chính nghĩa rời đi, tiểu hòa thượng đầu trọc kia bay trở lại: “A Di Đà Phật, cảm ơn Yến thí chủ rút đao tương trợ! Yến thí chủ lòng dạ Bồ Tát, Phật Tổ nhất định sẽ phù hộ cho ngươi!”

Yên Xích Huyền lập tức đáp lễ: “Phật tử, hữu lễ!”

Tiểu Hòa thượng lập tức nói: “Tiên sư đã đi Tây Thiên gặp Phật Tổ rồi, bần tăng cũng không phải là Phật tử gì nữa, chẳng qua chỉ là một người xuất gia mà thôi.”

Yến Xích Hà nhất thời sinh lòng kính ngưỡng: “Không, ở trong lòng ta, ngươi vĩnh viễn là cao tăng có tài!”

Tiểu Hòa thượng khoát tay lia lịa bày tỏ hổ thẹn.

Thấy Tiểu Hòa thượng khiêm tốn lễ độ, từ mi thiện mục, nhóm người Vũ Phinh Đình cũng nghi ngờ không biết vì sao Tu La chính nghĩa lại muốn đuổi giết Tiểu Hòa thượng này?

Nhìn cũng không giống người xấu mà? Chẳng lẽ lúc nãy đuổi giết lầm người?

Chỉ có ánh mắt Lâm Bắc Phàm quái dị, người xuyên không này giả bộ giống thật đấy.

Ánh mắt của trùng sinh giả An Khả Hân cũng quái dị, thế mà lại gặp Tiểu Hòa thượng này?

Trước khi trùng sinh, hắn ta là một người theo đuổi Diệp Khuynh Thành hữu lực, một hòa thượng miệng đầy A Di Đà Phật nhưng rượu thịt không tuân thủ thanh quy giới luật.

Lúc này, Yến Xích Hà hỏi: “Phật tử, mới vừa rồi là người nào? Sao lại đuổi giết ngươi?”

Tiểu Hòa thượng lắc đầu: “Bần tăng cũng không biết. Người nọ vừa thấy bần tăng đã không phân phải trái mà ra tay. Bần tăng nói cái gì hắn ta cũng không nghe. Nếu như không phải là thí chủ đi ngang qua nơi này, e là bần tăng đã theo gót sư phụ đi rồi, A Di Đà Phật!”

Lúc nói lời này, trong lòng Tiểu Hòa thượng có chút hoảng.

Chỉ là diễn quá lâu, đã trở thành vua màn ảnh rồi.

Tên của Tiểu Hòa thượng vốn là Hách Nhân, là một tên trộm nhỏ bất vô học thuật ở thế giới bình thường. Trong một lần vào phòng trộm đồ không cẩn thận rớt từ trên lầu xuống sau đó té chết, trùng sinh đến thế giới này.

Đây là một thế giới có tín ngưỡng là có thể phong Thần, chỉ cần thu thập đủ được tín ngưỡng là có thể trở thành Thần linh.

Hách Nhân hưng phấn, đây quả thực là cơ duyên nghịch thiên.

Dựa vào sức mạnh của sự lừa đảo, chẳng lẽ không lừa được đám thổ dân này hay sao?

Kết quả, hắn ta vui mừng quá sớm, còn chưa bắt đầu lừa gạt đã bị Xá Lợi Phật trong truyền thuyết tìm đến cửa. Nói hắn 99 đời là người xấu, trên người toàn là tội trạng, tội ác chất đầy, nghiệp lực đến tận trời xanh.

Chỉ cần thêm một đời làm người xấu thì hắn ta sẽ lột xác trở thành đại ác ma siêu cấp làm hại thiên hạ, dù là Chí Tôn cũng không ngăn cản được.

Hách Nhân sợ hết hồn. Bình thường hắn ta chẳng qua chỉ làm mấy việc trộm vặt, thỉnh thoảng kiếm được món lớn, vui đùa rình mò ngó trộm gì đó, sao mà nghiêm trọng như vậy được?

Hắn ta không tin, nhưng cánh tay không so được với bắp đùi (kẻ yếu dùng hết sức cũng không bằng trình độ bình thường của kẻ mạnh), không muốn tin cũng phải tin.

Bởi vì nghiệp lực trên người quá lớn, cho dù có giết hắn ta cũng vẫn còn hậu hoạn, thế cho nên Xá Lợi Phật vì lòng từ bi thu nhận hắn ta làm đồ đệ, hơn nữa còn truyền thụ một bộ công pháp Phật môn “Công đức vô lượng chân kinh” cho hắn.

Bộ công pháp kia rất thần kỳ, không có yếu quyết tu luyện cụ thể, chỉ cần không ngừng làm chuyện tốt, tích lũy công đức, như vậy thì thực lực sẽ không ngừng tăng cường. Xá Lợi Phật chính là muốn dùng cách làm này mà hóa giải nghiệp lực trên người hắn ta.

Chỉ cần nghiệp lực trên người hắn ta biến mất gần như không còn thì cũng chính là lúc hắn ta sẽ lập tức thành Phật.

Vốn hắn ta không tin, nhưng sau khi làm mấy chuyện tốt, phát hiện thực lực quả nhiên tăng lên, vì vậy nhiệt tình bừng bừng, mỗi ngày không phải là đang làm việc tốt thì cũng là đang trên đường đi làm việc tốt.

Vì vậy, trên thế giới lại có thêm một người tốt, thêm một cao tăng.

Nhưng mà, hắn ta không kiêng hết được những thói quen dạo trước, luôn không nhịn được lén làm nghề cũ cũ, còn lén nhậu nhẹt, thậm chí còn nghĩ đến chuyện đó, thường xuyên bị sư phụ bắt phạt diện bích hối lỗi.

Nhưng từ sau khi sư phụ hắn ta ngã xuống, hắn ta hoàn toàn buông thả bản thân. Ngoài mặt vẫn là cao tăng đắc đạo nhưng bên trong lại là một hòa thượng rượu thịt, không ai biết mà thôi.

Kết quả, đột nhiên lại bị một kẻ đeo mặt nạ Tu La tìm đến cửa, đuổi giết hắn ta một đường, thiếu chút nữa mất mạng.

Trong lòng Tiểu Hòa thượng suy nghĩ đủ điều, ngoài mặt vẫn bình tĩnh như nước, lạnh nhạt xuất trần.

Thấy một màn này, Yến Xích Hà lại một lần nữa thầm khen, không hổ là đệ tử chân truyền của Xá Lợi Phật, chỉ dựa vào khí chất đã đủ gọi là cao tăng đắc đạo rồi. Tương lai nhất định sẽ lại là một vị Xá Lợi Phật.

“Phật tử, ta giới thiệu cho ngươi mấy người bạn đến từ dị giới!” Yến Xích Hà vui vẻ nói.

“Xin lắng tai nghe!” Tiểu Hòa thượng lộ vẻ lắng nghe.

Phóng viên Lệ Thắng Nam đi ra trước, ánh mắt Tiểu Hòa thượng sáng lên. Thật là một nữ nhân mặt mũi tinh xảo, vóc người thướt tha đáng yêu, thật hy vọng sau này có cơ hội trao đổi sâu sắc hơn.

Tiếp, trùng sinh giả An Khả Hân bước ra. Ánh mắt Tiểu Hòa thượng lại một lần nữa sáng lên. Thật là một nữ tử cổ đại có vẻ ngoài thông tuệ, thật sự hy vọng sau này có thể trò chuyện về lý tưởng đời người một chút.

Người thứ ba là Vũ Phinh Đình. Ánh mắt Tiểu Hòa thượng lại sáng lên lần thứ ba, quả là một nữ tổng giám đốc thành thục vũ mị, bá khí trương dương. Nữ nhân như thế này chỉ có thể đứng nhìn từ xa chứ không thể khinh nhờn. Nếu không có thể khó mà giữ được cái mạng nhỏ này.

Người thứ 4 là Huyết Sắc Vi. Ánh mắt Tiểu Hòa thượng lần thứ tư sáng bừng. Thân mặc khôi giáp, dáng vẻ hiên ngang, lãnh diễm lại có khí khái hào hùng, thật là tràn đầy sức hấp dẫn khó mà diễn tả được thành lời.

Người thứ năm là Lâm Bắc Phàm. Ánh mắt Tiểu Hòa thượng đầy vẻ chê bôi, nhìn một cái biết ngay hắn là hạng người tiểu bạch kiểm vô năng. Đứng ở giữa mấy nữ nhân này chẳng khác gì bông hoa tươi cắm bãi phân trâu, thối không ngửi nổi, có cơ hội sẽ chiếu cố nhà hắn.

Đi theo sau Lâm Bắc Phàm là gấu trúc. Gấu trúc đi thành hình chữ bát, đi một cái lắc mông một cái, vô cùng đáng yêu.

Tiểu Hòa thượng mắt mở to!

Sáng choang như vàng 24k!

Là gấu trúc quốc bảo!

Nếu như trộm nó đi, nhất định có thể bán được giá cao!

Chờ đã, chỗ này không phải là thế giới cũ nữa rồi, gấu trúc không bán ra được.

Trời ạ, ta lại nổi lên tham niệm rồi?

Thật là tội lỗi, A Di Đà Phật!

Mai Tôn Giả ở bên người Lâm Bắc Phàm bước ra cuối cùng.

Tiểu Hòa thượng len lén gật đầu. Nữ nhân này ung dung hoa quý, nhìn một cái là biết người ở chức vị cao lâu ngày. Nếu như cua được nàng, khẳng định là cả đời này ăn mặc không buồn, cơm áo chẳng lo.

Chẳng qua là nhìn… hình như có chút quen thuộc?

Sắc mặt Tiểu Hòa thượng đột nhiên trắng bệch, lắp ba lắp bắp nói: “Ngươi ngươi… ngươi là nữ nhân đã giết chết sư phụ của ta?”

Mai Tôn Giả nghi ngờ: “Ngươi có phải nhận lầm người rồi hay không? Ta đến thế giới này không giết một người nào!”

“Tuyệt đối không nhận sai được!” Tiểu Hòa thượng sợ hãi núp sau lưng Yến Xích Hà, lắp ba lắp bắp nói: “Chính là ngươi triệu hoán ra một cái hư ảnh to lớn, giết chết sư phụ ta! Sư phụ ta ngay một chiêu cũng không chịu nổi mà liền cưỡi hạc quy tiên! Ngươi là một nữ nhân kinh khủng! Má ơi, chạy thoát thân quan trọng nhất!”

Nói xong, chật vật mà chạy, còn chật vật hơn cả khi nãy.

Bình Luận (0)
Comment