Ta Nguyên Thần Có Thể Ký Thác Thiên Đạo ( Full Dịch)

Chương 664 - Chương 664. Đám Nhỏ Bẫy Cha!

Chương 664. Đám Nhỏ Bẫy Cha! Chương 664. Đám Nhỏ Bẫy Cha!

Editor: Thảo Đào

Phụ trách: Vô Tà Team

Tiết học đã giảng xong, mọi người vẫn còn như si như say, tỏ ra chưa thỏa mãn.

Ngay cả rất nhiều người bên trong hư giới cũng đang đắm chìm trong đó, như có điều ngộ ra.

Đây chính là mị lực trong lớp học của Lâm Bắc Phàm, cũng bởi vậy mà Lâm Bắc Phàm trở thành “Minh tinh lão sư” .

Buổi lên lớp kết thúc, Lâm Bắc Phàm đằng hắng một cái, trịnh trọng nói: “Các học sinh, tiếp theo lại đến thời điểm tra bài tập kích thích lòng người, mọi người ở đây hãy vẽ lại bài tập lần trước lão sư đã giao một lần, sau đó giao cho tiểu Niếp Niếp kiểm tra!”

“Vâng, lão sư!” Các học sinh uể oải nói.

Bên trong hư giới, khán giả trở nên hưng phấn.

“Lại đến phân đoạn kinh điển rồi!”

“Lần này ta cược 7 nhóc Hồ Lô không hoàn thành bài tập!”

“Ngươi đây là chắc thắng rồi!”

“Vậy thì ta cược La Ngọc Nhi!”

...

Nửa giờ sau, có mấy đứa nhóc mang theo vẻ mặt cầu xin đi tới, sau đó ghé sát bảng đen quay lưng về phía đám người, run lẩy bẩy.

Lâm Bắc Phàm xụ mặt, nhìn bé gái nhỏ nhất nói: “Ngọc nhi, sao hiện tại lại không hoàn thành bài tập?”

La Ngọc Nhi làm bộ đáng thương nói: “Lão sư, đêm qua cha lại quỳ bàn giặt!”

“Hắn quỳ bàn giặt thì có liên quan gì đến việc ngươi không hoàn thành bài tập chứ?”

La Ngọc Nhi tiếp tục làm bộ đáng thương nói: “Lúc cha quỳ bàn giặt, đã vụng trộm lấy da thú của ta lót vào dưới ống quần, ta không có da thú luyện tập phù văn, cho nên mới thất bại!”

Bên trong hư giới, tiểu hòa thượng đang cười tủm tỉm thấy vậy vẻ mặt cứng lại.

Nơi xa truyền đến một tiếng sư tử Hà Đông réo lên: “Giỏi cho tên hòa thượng nhà ngươi, lại dám gạt ta? Không thành thật quỳ bàn giặt cho tốt, còn làm hại con của ta bị phạt, ta đánh chết ngươi cái tên khốn này!”

Tiểu hòa thượng hoảng hốt: “Phượng tỷ, ngươi nghe ta giải thích...”

Phượng tỷ rống lên: “Không cần giải thích, ngươi lập tức logout rồi quỳ cho ta, quỳ đến lúc bàn giặt đồ chưa gãy thì ngươi đừng nghĩ đứng lên!”

Tiểu hòa thượng: “...”

Ngọc nhi, ngươi hố chết ta rồi!

Người chung quanh cười vang như sấm, đứa bé kia quả thực là hố cha mà.

Trong lớp học, Lâm Bắc Phàm hiền lành xoa xoa cái đầu nhỏ của La Ngọc Nhi, nói: “Ngọc nhi, thấy ngươi thành thực, đợi chút nữa có thể giảm phân nửa trừng phạt!”

“Tạ ơn lão sư!” La Ngọc Nhi mặt mày hớn hở.

Sau đó, Lâm Bắc Phàm đi tới trước mặt 7 nhóc Hồ Lô, xụ mặt hỏi: “Tại sao các ngươi lại không hoàn thành bài tập? Đây là lần thứ mấy rồi? Đại oa, ngươi nói trước đi!”

Đại oa bụ bẫm kháu khỉnh, con ngươi đảo một vòng, giả bộ đáng thương nói: “Lão sư, hôm qua cha ta cũng quỳ bàn giặt!”

Lâm Bắc Phàm cười lạnh: “Sau đó cũng lót da thú giấu dưới ống quần phải không?”

Đại oa lắc lắc đầu: “Không phải, ta nhìn ba ba quỳ cả đêm rất đáng thương, thực sự không có tâm trạng để vẽ phù. Lão sư, ngươi tha thứ cho ta lần này đi, lần sau ta không dám nữa.”

Lâm Bắc Phàm gật đầu một cái, đi đến trước mặt Nhị oa hỏi: “Nhị oa, lý do ngươi là sao?”

Nhị oa làm bộ đáng thương nói: “Lão sư, đêm qua cha và mẹ đánh nhau, thế nhưng mà mẹ ta có tới 7 người, cha không đánh lại các nàng, cuối cùng bị đánh thành đầu đầy cục u. Ta thấy cha thật đáng thương nên ở bên cạnh an ủi người, thực sự không có tâm trạng vẽ phù. Lão sư, hãy tha thứ cho ta lần này đi!”

“Tam oa, ngươi lấy cớ là cái gì?”

Tam oa: “Lão sư, đêm qua cha chạy đi tới quầy rượu uống rượu, ta sợ hắn vượt quá giới hạn, cho nên đi theo ra ngoài trông chừng hắn. Lão sư, nể tình ta hiểu chuyện như vậy, ngươi hãy tha thứ cho ta đi!”

“Tứ oa thì sao?”

Tứ oa: “Lão sư, hôm qua là kỷ niệm tròn một năm cha và mẹ kết hôn, tâm trạng của cha không tốt, cho nên ta vẫn luôn ở bên cạnh an ủi hắn, sợ hắn giày vò bản thân mình. Lão sư, ngươi hãy tha thứ cho ta lần này đi!”

“Ngũ oa, ngươi lấy cớ là cái gì?”

Ngũ oa: “Lão sư, hôm qua cha trở về khá muộn, ta thấy hắn quá mệt mỏi quá thế là giúp hắn xoa bóp, không có thời gian luyện tập phù văn. Lão sư, ngươi hãy tha thứ cho ta đi!”

“Lục oa?”

Lục oa: “Lão sư, hôm qua bỗng nhiên cha lại đánh ta một trận, tay của ta bị đánh đau không vẽ phù được...”

“Thất oa...”

Thất oa: “Lão sư, lời nói của 6 vị ca ca chính là lời ta muốn nói.”

Lâm Bắc Phàm: “...”

Ngươi cũng thật là biết giảm bớt phiền phức!

Lâm Bắc Phàm cười lạnh: “Cha các ngươi thật là bận bịu, quỳ bàn giặt, đánh nhau với mẹ các ngươi, đi quầy rượu uống rượu, muốn giày vò bản thân mình, trở về muộn, đánh con nít... Có phải các ngươi muốn nói cho ta rằng, cha của các ngươi vì kỷ niệm tròn một năm ngày kết hôn nên tâm trạng không tốt muốn tự sát, cho nên tới quầy rượu uống rượu, kết quả là trở về muộn quá đã đánh nhau với các bà vợ, đánh không thắng các nàng nên bị phạt quỳ bàn giặt, cuối cùng chỉ có thể đánh con nít để trút giận hay không?”

“Không sai chút nào!” 7 tên nhóc Hồ Lô oa trăm miệng một lời...

Lâm Bắc Phàm: “...”

Khán giả bên trong hư giới đã sớm cười điên.

“Quả nhiên là 7 tên nhóc Hồ Lô, lấy cớ vẫn hoàn toàn hùng hồn như trước đây!”

“Cha bọn chúng bị hại đến thảm, chuyên phải làm nghề hiệp sĩ chịu trận!”

“Cho nên ta thích nhất là xem đám nhóc Hồ Lô mà, đây mới thật sự là hố cha!”

“Hơn nữa lại còn là hố liên tiếp, ta cười chết mất!”

...

Mà người sở hữu hệ thống Tiểu Bạch Kiểm - Vương Trường An thì sắc mặt xạm đen lại, ta nào có thảm như vậy chứ? Đều là do mẹ bọn chúng làm hư, nhất định sau khi trở về phải đánh cho bọn chúng một trận, để cho bọn chúng biết rõ hậu quá khi hố phụ thân.

Lúc này, 7 lão bà của Vương Trường An xuất hiện: “Lão công, vừa rồi trải qua tỷ muội chúng ta thảo luận, đều nhất trí cảm thấy việc giáo dục hài tử xuất hiện vấn đề lớn, mà ngươi phải chịu trách nhiệm rất lớn!”

Vương Trường An bất mãn: “Rõ ràng là các ngươi sai, các ngươi quá chiều chuộng bọn chúng, kết quả là hiện tại muốn lật trời rồi! Cho nên ta mới đưa chúng đến chỗ Lâm Bắc Phàm để hắn trừng trị đám này một chút.”

Bảy tỷ muội Phạm thị trăm miệng một lời: “Quy tắc cũ, ai đúng ai sai, đánh một chầu quyết thắng thua!”

“Đừng!” Vương Trường An bị hù chạy mất.

Lúc này trên lớp học, Lâm Bắc Phàm lên tiếng: “Được rồi, hiện tại bắt đầu trừng phạt! Tiểu Niếp Niếp phụ trách giám sát, Na Tra phụ trách trừng phạt các bạn học nam, Lý Ức Như phụ trách trừng phạt các bạn học nữ!”

Ba đứa nhỏ hưng phấn vọt lên.

Mấy tên nhóc khác thì nước mắt lưng tròng: “Lão sư, có thể đừng có phạt hay không?”

Lâm Bắc Phàm lắc lắc đầu: “Không thể, đây là truyền thống quang vinh của Phù sư viện chúng ta, hiện tại lão sư không bắt các ngươi cởi quần, nhưng vẫn phải đánh mông, hơn nữa còn phải đánh thật mạnh!”

Sau đó, mấy tên nhóc liền hét thảm lên.

Sau khi khóa lên lớp kết thú, Lâm Bắc Phàm liền đi tới nhà Võ Phinh Đình.

Lúc này nàng đang làm một vố lớn, rèn đúc lại Mộng Tưởng Giả Hào một lần, cải tạo thành siêu cấp chiến hạm có thể so với thần khí chí tôn, nhờ vị phù văn chí tôn là Lâm Bắc Phàm tới trợ giúp.

Bình Luận (0)
Comment