Editor: Ethel Cordelia
Phụ trách: Vô Tà Team
Hắc Hoàng bay lên, hỏi: "Gâu! Lão đạo sĩ thất đức, ngươi trở thành Thần Ma rồi?"
Đạo sĩ bất lương lắc lắc đầu: "Vẫn chưa, sao có thể trở thành Thần Ma dễ dàng như vậy đượv? Nhưng đời này kiếp này có cơ hội!"
"Căn cứ theo ghi chép của bia đá, Phong Đô đại đế trở về, Địa phủ mới xuất thế, mà ngươi có thể khiến cho Địa phủ nhận chủ, hơn nữa còn nhanh chóng đột phá tới Chí Tôn, như vậy tức là ngươi là Phong Đô đại đế?" Diệp Thiên Đế hỏi.
"Ta... Phong Đô đại đế?" Sắc mặt Đoạn Đức cổ quái, nếu như hắn không sai, người trẻ tuổi trước đó mới là chuyển thế của Phong Đô đại đế, còn hắn thì đoạt mất cơ duyên của Phong Đô đại đế.
Chuyện này không dễ nói, thế là hắn không trả lời, mọi người cho là hắn chấp nhận.
Sau đó đạo sĩ bất lương cúi đầu với trời: "Đa tạ cộng chủ tương trợ!"
Sau khi dung nhập với thế giới, hắn biết rất nhiều chuyện, ví dụ như bên ngoài âm tào Địa phủ đang có năm bị Thánh nhân và ba vị Thần Ma dòm ngó, nếu không nhờ có Lâm Bắc Phàm chắn ở phía trước, hắn đã không thể lấy được cơ duyên này.
Cho nên, theo lý là nên cảm tạ.
Thanh âm Lâm Bắc Phàm truyền đến: "Không ngại, quản lý âm tào Địa phủ cho tốt là đủ rồi."
"Được." Đạo sĩ bất lương gật đầu.
"Đạo sĩ thất lương, xảy ra chuyện gì?" Hắc Hoàng hỏi.
Đoạn Đức nói tình huống ra, như thế đám người mới biết tại sao chưa từng có Thần Ma nào xuất hiện, thế giới cộng chủ cũng không xuất hiện, hóa ra là do thế giới cộng chủ đang ngăn cản các Thần Ma, khiến cho Thần Ma phải ngừng bước.
Nhìn như không để chuyện gì vào mắt, nhưng lại vô cùng bác ái vô tư!
Trong thiên địa truyền đến tiếng cười sang sange của Lâm Bắc Phàm: "Các vị Thánh Nhân, thắng bại đã phân rồi, còn muốn tiếp tục không?"
Ánh mắt Nguyên Thủy Thiên Tôn lấp lóe: "Còn chức vị trong Thập Điện Diêm La..."
Đạo sĩ bất lương lập tức nói: "Chuyện này không cần phiền Nguyên Thủy Thánh nhân phí tâm, ta tự có sắp xếp!"
"Đã sắp xếp xong rồi? Bản tọa khuyên ngươi nên suy nghĩ kỹ càng rồi nói!" Nguyên Thủy Thiên Tôn mặt không thay đổi vuốt râu, khí thế áp bức khủng bố ập đến, Địa phủ lại một lần nữa rung chuyển.
Đạo sĩ bất lương là Địa phủ chi chủ mới nhậm chức đổ mồ hôi đầm đìa khắp người, nghiến răng nghiến lợi: "Không cần cân nhắc!"
Lâm Bắc Phàm phất phất tay, tất cả áp bức tan đi như mây khói, hắn ung dung nói: "Nguyên Thủy Thánh nhân, ỷ lớn hiếp nhỏ có gì tài ba? Có bản lĩnh thì chúng ta ở ngoài này đọ thử hai chiêu, ta chấp ngươi một tay!"
"Hừ!" Nguyên Thủy không nói nữa.
Trong thế giới linh khí khôi phục này hắn không đánh lại được cộng chủ, hắn không thèm tự chuốc lấy nhục.
"A di đà phật! Nguyên Thủy sư huynh quả thật quá đáng!" Tiếp Dẫn Thánh nhân vẻ mặt từ bi, nói: "Nhưng âm tào Địa phủ chính là vùng đất lục đạo luân hồi, thực sự không thể qua loa! Bần tăng có thể điều động hình chiếu của Địa Tàng Vương Bồ Tát tới âm tào Địa phủ, hắn có một ý nguyện: Đã vào địa ngục thề phải thành phật, nhất định sẽ trợ giúp phủ chủ siêu độ vong linh, duy trì sự cân bằng của lục đạo, thiện tai thiện tai!"
Tên Tiếp Dẫn này... Thật không biết xấu hổ!
Rõ ràng là muốn kiếm một chén canh, lại còn nói tới đường hoàng như vậy!
Đạo sĩ bất lương lắc lắc đầu: "Bần đạo tự có lựa chọn, không nhọc Tiếp Dẫn Thánh nhân hao tâm tổn trí!"
"Là ai? Xin dẫn đến cho bần tăng gặp!" Tiếp Dẫn Thánh nhân nói.
Người ta đã uyển chuyển cự tuyệt rồi mà ngươi còn không buông tha, mọi người lại một lần nữa có nhận thức sâu hơn về độ dày da mặt của Tiếp Dẫn.
"Chuyện này..." Đạo sĩ bất lương có chút hoảng hốt, hắn chỉ nói vậy để ứng phó qua loa Thánh Nhân mà thôi, chứ chưa có ai đề cử.
Bây giờ mà nói không có ai, chẳng phải Thánh nhân đã có thể thuận lý thành chương nhét một người vào rồi sao?
"A di đà phật!" Tiểu hòa thượng đứng dậy, chắp tay trước ngực trang nghiêm nói: "Đoạn Đức thí chủ quả thực đã có người muốn chọn, người hắn chọn chính là bần tăng! Thiện tai!"
Tiếp Dẫn thánh nhân ngạc nhiên: "Ngươi?"
"Không sai, là bần tăng!" Tiểu hòa thượng gật đầu, đè nén sự hưng phấn trong lòng.
Hắn tu luyện dựa vào công đức, đáng tiếc những năm gần đây danh dự bại hoại, không còn mấy ai tin tưởng hắn nữa, khiến cho làm việc tốt càng ngày càng khó khăn.
Thế nên vừa nghe thấy gì mà chức vị Địa Tàng Vương Bồ Tát đảm nhiệm việc siêu độ vong linh, hắn đã không nhịn được đứng ra.
Nhất định phải nhân cơ hội này đoạt lấy chức vị siêu độ vong linh.
Lâm Bắc Phàm cười nói: "Tiểu hòa thượng quả thực rất thích hợp! Nhiều năm nay tiểu hòa thượng một mực chọn giúp đỡ người trong thiên hạ làm nhiệm vụ của bản thân, lòng dạ từ bi, tuân thủ nghiêm ngặt giới luật, phổ độ chúng sinh, quả thực là hòa thượng tốt đệ nhất vạn giới! Để hắn đi siêu độ vong linh là không thể nào tốt hơn nữa!"
"A di đà phật, được cộng chủ nâng đỡ, bần tăng không dám nhận!" Tiểu hòa thượng khoát tay lia lịa, vô cùng khiêm tốn.
"Không sao! Tiểu hòa thượng khiêm tốn quá cũng không tốt!" Lâm Bắc Phàm nói.
"Vậy được, bần tăng mặc cảm, a di đà phật!" Tiểu hòa thượng lại khôi phục bộ dáng chắp tay nghiêm trang.
Thật không biết xấu hổ, da mặt tất cả mọi người ở đây đều giần giật.
Nhất là Tiếp Dẫn Thánh nhân, cuối cùng hắn đã sâu sắc cảm nhận được cái gì gọi là núi cao còn có núi cao hơn, hắn đã đủ không biết xấu hổ rồi, không ngờ hôm nay lại gặp phải một tiểu hòa thượng càng không biết xấu hổ hơn!
Đừng tưởng là hắn không nhìn ra được tiểu hòa thượng là mặt hàng gì, trong số ăn uống chơi gái cá cược, ngoại trừ chơi gái ra mấy thứ khác đều làm đủ!
Cái gọi là tuân thủ nghiêm ngặt giới luật, tất cả đều là rắm chó!
Hơn nữa lại còn đã có lão bà, có hài tử, ngoại trừ cái mặt trông giống hòa thượng ra thì chẳng còn gì khác!
Quan trọng nhất là tiểu hòa thượng này không có lòng thành với phật!
Thậm chí còn có cảm giác chán ghét mãnh liệt!
Dạng hòa thượng này sao mà thích hợp được?
Đạo sĩ bất lương quyết định dứt khoát, nói: "Vậy để tiểu hòa thượng đến Địa phủ của ta siêu độ vong linh đi."
Lần này Tiếp Dẫn Thánh nhân không còn lời nào để nói nữa.
Thập đại Diêm La không phải chuyện đùa, vị trí Địa Tàng Vương Bồ Tát đã có người, các chức vị nhỏ hơn bọn họ đều nhìn không lọt mắt, mấy vị Thánh Nhân khác chỉ có thể tràn ngập phẫn nộ bỏ đi.
Trận chiến ở Địa phủ kết thúc, ba Thánh nhân rút lui toàn diện, chỉ còn lại mỗi người bản địa của thế giới linh khí khôi phục.
Nhưng đám người ở đây đều biết rõ, tất cả chỉ mới là bắt đầu thôi, tương lai vẫn còn tiếp tục.
....
"Chúc mừng Đoạn đạo trưởng trở thành Địa phủ chi chủ, đây là một phần lễ vật nhỏ, xin vui lòng nhận cho!"
Lâm Bắc Phàm thi triển thần thông trích tinh phủng nguyệt, kéo Địa phủ bên trong thế giới Già Thiên cùng với Đại phủ trong Tín Ngưỡng Bí Cảnh qua, cho dung nhập với âm tào Địa phủ này.
Dung hợp thêm hai Địa phủ không hoàn chỉnh, âm tào Địa phủ trở nên càng thêm rộng lớn, khí tức của đạo sĩ bất lương càng thêm mờ ảo!
Mọi người thất kinh, đây mới thật sự là thủ đoạn của Thần Ma!
Nắm thế giới trong lòng bàn tay!
So sánh với thủ đoạn của đạo sĩ bất lương ban nãy, quả thực y như tiểu vu gặp đại vu!
"Cảm tạ cộng chủ thành toàn!" Đạo sĩ bất lương lại bái một cái.
Lâm Bắc Phàm nói: "Hy vọng ngươi mau chóng sắp xếp xong chức vụ, khôi phục trật tự của âm tào Địa phủ, tái tạo lục đạo luân hồi! Ngày lục đạo luân hồi thành lập, đó cũng chính là lúc ngươi trở thành Thần Ma! Ta rất chờ mong, trong thế giới có thể có thêm một vị đạo hữu!"
"Không dám nhận!" Đạo sĩ bất lương cúi đầu.
Dù cho trở thành Thần Ma thì hắn cũng không dám nhận mình xếp ngang hàng với thế giới cộng chủ, trước mắt cộng chủ quá cường đại, Thần Ma cũng đã giết chết mấy trăm vị rồi, ngay cả Thánh Nhân cũng dám đối đầu, hắn không có năng lực đó.
Cuối cùng, Lâm Bắc Phàm nhìn thoáng qua người sở hữu hệ thống não động Chu Dịch đang ảm đạm, trong lòng tràn đầy đồng tình.
Hài tử này quá đáng thương, lần nào não động cũng đều thành áo cưới cho người khác, bản thân thì chỉ vớt được lông gà rơi đầy đất.
Nhưng Lâm Bắc Phàm cũng không có ý định giúp hắn, nhiều nhất chỉ bảo mạng cho hắn thôi.
Bởi vì, não động đều là bị ép mà ra, chỉ khi ở trong khốn cảnh mới có thể liên tục não động, có thêm càng nhiều ý nghĩ hão huyền, như vậy thế giới mới có thể trở nên đặc sắc hơn.