Editor: Ethel Cordelia
Phụ trách: Vô Tà Team
"Hồng Trần Thành Tiên, tu luyện đạo của chính mình trong hồng trần, đẩy đạo của mình lên cực hạn, sau đó dựa vào thực lực cường đại giúp cho bản thân trường tồn mãi mãi, không bị năm tháng tàn phá, bất diệt cùng trời..." Lâm Bắc Phàm nói lời thấm thía: "Diệp huynh, độ khó của phương pháp này rất lớn, nếu như thất bại, ngươi sẽ không gượng dậy nổi, khó có thể leo tới đỉnh phong lần nữa!"
Đừng tưởng ở trong Hồng Trần Thành Tiên là dễ dàng, thật ra đây là một con đường tu luyện rất khó.
Nói trắng ra thì thật ra đây là một con đường tu luyện dùng thời gian tích tụ thành, sử dụng thời gian vô tận đẩy đạo của mình lên cực hạn, không thiếu sót không kẽ hở, viên mãn đỉnh cao, sau đó phá vỡ gông xiềng của thiên địa, Hồng Trần Thành Tiên.
Nhưng trong quá trình này, đầu tiên phải đánh bại được thời gian, năm tháng vô tình, chỉ cần không thành Thần Ma thì cuối cùng đều sẽ chết, không chịu đựng được tới lúc đó, cho nên mới đầu bên trong thế giới Già Thiên có rất nhiều Chí Tôn đại đế tình nguyện tự chém một đao còn hơn.
Trừ điểm này ra, còn phải chịu được nhàm chán, trong những năm tháng tu hành dài lâu, nếu như không chịu nổi tịch mịch chịu hoặc dụ hoặc thì đạo tâm sẽ bất ổn, bản thân mê muội, nếu như đạo tâm xuất hiện vấn đề thì chứng đạo sẽ rất khó khăn.
Cuối cùng, còn phải đánh bại luân hồi.
Sống thêm một đời, tương đương với một cuộc sống mới, làm lại lần nữa, bao gồm cả ký ức.
Pháp tắc trong hồng trần không hoàn hảo hoàn toàn, thật ra nếu thực lực ngươi mạnh thì có thể bảo vệ được ký ức, nhưng tiếp tục lặp đi lặp lại luân hồi, mỗi một lần luân hồi đều sẽ khiến cho ý thức của ngươi bị suy yếu, trở nên không còn là ngươi.
Nếu như ý thức không phải là cira bản thân, vậy thì thể xác tồn tại cũng chẳng khác chết là bao.
Quan trọng hơn, ba điều trên đều phải dựa vào chính thực lực của mình để đánh bại, không thể mượn tay người khác.
"Nhưng sau khi thành công, chẳng phải thu hoạch sẽ rất lớn hay sao?" Diệp Phàm cười.
Nếu có thể đạt được căn cơ vững chắc, đạo tâm hoàn mỹ không tì vết trong Hồng Trần Thành Tiên, tương lai sẽ vô cùng rực rỡ.
Giống như Vô Thủy đại đế cùng Ngoan Nhân đại đế, chính là vì ở trong Hồng Trần Thành Tiên nên tương lai bọn họ mới có thể tu luyện tới Tiên Đế, đi ngược sông dài thời gian tiến lên, trợ giúp Thiên Đế tiếp quản Cổ Hoang.
Mới đầu Diệp Thiên Đế cũng ở trong Hồng Trần Thành Tiên, sau đó dẫn đầu đám người Thiên Đình bước lên tiên lộ chinh chiến, không ngờ quanh đi quẩn lại, tới thế giới linh khí khôi phục cũng giống vậy, đây là thiên ý sao?
"Phương pháp này thật ra rất đơn giản!" Lâm Bắc Phàm mở tay phải ra, bên trên tay phải hắn có một thế giới, nói: "Đây là thế giới trung thiên đỉnh cấp ta căn cứ vào thế giới Già Thiên để sáng tạo ra, Diệp huynh có thể đi vào bên trong thế giới này tu luyện. Ta sẽ tăng tốc thời gian lưu động, vài chục vạn năm sẽ trôi qua rất nhanh."
"Lâm huynh, thế giới của ngươi?" Diệp Thiên Đế kinh hãi.
Vừa rồi hắn nghe thấy rất rõ, đây là thế giới Lâm Bắc Phàm sáng tạo ra, hơn nữa còn là một thế giới trung thiên đỉnh cấp!
Một thế giới trung thiên đỉnh cấp có thể cho đời chín vị Chí Tôn!
Một thế giới tương đương với thế giới linh khí khôi phục trước lần linh khí dâng lên thứ năm!
Lâm Bắc Phàm mỉm cười gật đầu: "Không sai, thế giới của ta, bình thường ta rảnh rỗi nên đã làm ra một thế giới để nghịch chơi, thật sự thú vị. Diệp huynh ngươi có thời gian cũng thử làm một cái đi, chúng ta giao lưu kinh nghiệm sáng tạo!"
Khóe miệng Diệp Thiên Đế giật một cái.
Rảnh rỗi, nên làm ra một thế giới để nghịch chơi?
Cũng chỉ có ngươi mới có thể làm ra chuyện nghịch thiên như vậy thôi!
Còn bảo ta đi sáng tạo thử, giao lưu kinh nghiệm sáng tạo?
Bây giờ hắn chẳng có một chút đầu mối phải sáng tạo thế nào, bảo hắn sáng tạo sao?
Theo hắn biết, hình như trong số các Thần Ma không có một ai có thể sáng tạo ra thế giới.
Lâm Bắc Phàm quá nghịch thiên, giống như Đoạn Đức nói, là một tên biến thái. Nếu như hắn biết Lâm Bắc Phàm còn có hơn vạn cái thế giới như vậy, chỉ sợ sẽ khiếp sợ đến mức cằm đều rụng xuống.
Diệp Thiên Đế hít sâu một hơi, hai tay siết chặt, nói: "Xin nhờ Lâm huynh!"
"Không tạm biệt bằng hữu sao? Ví dụ như tiểu kiều thê trong nhà ngươi?" Lâm Bắc Phàm ranh mãnh.
"Không cần! Ta tin tưởng ta sẽ nhanh chóng trở lại!" Diệp Thiên Đế kiêu ngạo.
Sau đó Lâm Bắc Phàm bỏ Diệp Thiên Đế vào trong thế giới trên tay hắn.
"Đây chính là thế giới Lâm huynh sáng tạo ra sao? Nếu không phải Lâm huynh nói trước, ta còn tưởng mình đã trở lại thế giới ban đầu!" Lúc này, Diệp Thiên Đế đã tiến vào trong một thiên địa khác, hắn dùng đạo của bản thân để cảm thụ, phát hiện thế mà không khác biệt mấy.
"Cũng tốt, có thể tỉ mỉ cảm ngộ đạo của ta." Diệp Thiên Đế lẩm bẩm nói.
Khi đang chuẩn bị tìm một chỗ bế quan tu luyện, chín Chí Tôn bông xuất hiện.
"Người này liền Thiên Ma ngoại vực, giết hắn có thể được Thiên Đạo ban thưởng!"
"Thế nhưng trông hắn rất bình thường, không có gì lạ, cũng không giống người xấu?"
"Người xấu mà nhìn ra được từ bề ngoài hay sao? Thiên Đạo nói hắn là thì chính là hắn!"
"Không sai, giết hắn chứng đạo!"
...
Diệp Thiên Đế im lặng nhìn lên trời: "Lâm huynh, ngươi cứ để yên thế ta sẽ chết đó?"
Ta chỉ muốn yên lặng tu luyện tới Hồng Trần Tiên, ngươi còn tìm cho ta nhiều chuyện như vậy.
Được rồi, ai bảo ngươi là đại lão chứ, đành cam chịu số phận!
"Ta là Thiên Đế, có thể trấn áp địch nhân khắp thế gian!" Diệp Thiên Đế đưa tay, đánh ra Thiên Đế quyền.
Hai bên bắt đầu ác chiến, vô số tinh cầu hủy diệt, thiên địa rung chuyển!
Lâm Bắc Phàm ở bên ngoài thế giới im lặng nhìn, hắn quyết định phải quan sát cho kỹ, học tập kinh nghiệm thành tiên, nếu như thành công thì nữ nhân của hắn có thể tăng tốc tiến vào Thần Ma cảnh, không cần mất thời gian nhiều.
"Nhìn thế này, hình như Diệp huynh thành chuột bạch rồi..."
Lâm Bắc Phàm im lặng triệu tập lực lượng Thiên Đạo, ủng hộ chín vị Chí Tôn.
Lúc này, Địa phủ chi chủ Đoạn Đức đang vội vàng thông báo tuyển dụng thần chức, để âm tào Địa phủ có thể vận hành thông suốt.
Rất nhiều người đến tranh đoạt chức vị thập điện Diêm Vương, nhưng người Đoạn Đức muốn tuyển chọn không khác mấy người sở hữu hệ thống não động Chu Dịch muốn, đều thích chọn Đại Tôn giả lớn tuổi có nhiều kinh nghiệm nhưng thiên phú không mạnh, dạng người này rất tiện quản lý.
Còn có các chức vị khác, cũng cần người trung thực chững chạc.
Không cần ngươi quá thông minh, cũng không cần ngươi có thiên phú mạnh bao nhiêu, miễn ngươi an tâm làm việc là được rồi.
Nhưng có đôi khi, mọi chuyện lại không giống như tưởng tượng của hắn.
Tiểu hòa thượng tùy tiện đi đến: "A di đà phật! Minh Tôn, bần tăng giá sương hữu lễ!"
Nhìn tiểu hòa thượng hoàn toàn không có bộ dáng của người xuất gia, sắc mặt Đoạn Đức co giật, nếu như có thể chọn, hắn thật không muốn chọn kẻ này đi siêu độ vong hồn, quá ảnh hưởng tới hình tượng của Địa phủ.
Nhất là trước đó hắn đã từng bị nhóm người này hố qua, trên mặt vẫn còn đau đây!
Nhưng vươn tay không đánh người mặt cười, Đoạn Đức đành cười ha hả nói: "Vô lượng Thiên Tôn, không biết hòa thượng tới đây là có chuyện gì?"
Tiểu hòa thượng đưa tay vỗ vai Đoạn Đức, một bộ huynh đệ tốt: "Là thế này này Minh Tôn, ngươi cũng biết bần tăng còn một lão bà Phượng Tỷ, nàng vẫn luôn ở nhà nhưng lại tu luyện dựa vào công đức, ngươi sắp xếp cho nàng một chức vị đi, chức vị Diêm Vương này cũng không tệ, dựa vào quan hệ của hai ta, ngươi chiếu cố một chút!"