Ta Nguyên Thần Có Thể Ký Thác Thiên Đạo ( Full Dịch)

Chương 786 - Chương 786. Bình Tâm Nương Nương Cảnh Cáo

Chương 786. Bình Tâm nương nương cảnh cáo Chương 786. Bình Tâm nương nương cảnh cáo

Editor: Ethel Cordelia

Phụ trách: Vô Tà Team

Chỉ nghe thấy bộp một tiếng, Nữ Oa nương nương lại lần nữa đánh nát một cái bàn, nghiến răng nghiến lợi nói: "Cái tên hỗn đản này lại dám nói xấu bản cung! Lần sau nhất định sẽ không tha cho hắn!"

Giọng điệu Bình Tâm nương nương ôn hòa: "Cộng chủ, ngươi phải chịu ủy khuất rồi!"

"Vì thương sinh đại địa, vì hòa bình thế giới, chút ủy khuất này có là gì?" Lâm Bắc Phàm lớn tiếng nói, phía sau hắn dường như tỏa ra ánh sáng vô tận, đó là ánh sáng thần thánh!

Lúc này, tinh thần của hắn đã sánh ngang Thánh Nhân!

"Tốt! Đây mới là là nam nhân hán tử chân chính, giống như binh sĩ của Vu tộc ta!" Bình Tâm nương nương giơ ngón cái lên, tán thưởng.

"Thật ra nếu nói trong khắp thế giới Hồng Hoang, người ta bội phục nhất chính là Bình Tâm nương nương ngươi."

"Bội phục bản cung?" Bình Tâm nương nương ngơ ngác.

"Đúng vậy, nương nương từ bi, vì để cho vong hồn có thể đầu thai làm người mà vứt bỏ quá khứ, hóa thân thành lục đạo luân hồi. Thiết lập ra âm tào địa phủ, để người Vu tộc chiến bại có chỗ nương thân, tiếp tục phát triển, không đến mức biến mất theo Thiên Địa đại kiếp, để cho địa phủ vận hành bình thường mà ủy khúc cầu toàn, dâng ra phần lớn vị trí công đức, cho những Thánh Nhân đó đạt thành gian kế, có thể nói là nương nương ngươi xứng đáng với tộc nhân, xứng đáng với thiên địa, xứng đáng với vạn sinh linh thiên hạ, có lỗi duy nhất chỉ là với bản thân mình!" Lâm Bắc Phàm hết sức kích động.

Bình Tâm nương nương kinh hãi, lại còn có người hiểu nàng như vậy?

Từ khi hóa thân thành lục đạo luân hồi đến nay, nỗi khổ sở trong lòng nàng có ai biết đâu?

Bỏ đi thân phận Vu tộc hóa thân thành lục đạo luân hồi, các vị đại ca không hiểu nàng, nói nàng phản bội Bàn Cổ phụ thần.

Thật ra là nàng thấy Vu tộc bị nghiệp lực quấn thân, nhất định sẽ bị diệt vong theo Vô Lượng kiếp, cho nên mới tìm một đường lui cho bọn họ, giữ lại huyết mạch Vu tộc, để Vu tộc có thể trường tồn.

Sau khi hóa thân thành lục đạo luân hồi cũng không được yên, các đại Thánh Nhân tức tốc tới địa bàn của nàng thừa nước đục thả câu, muốn cưỡng ép chiếm đoạt công đức của nàng, một nữ tử như nàng làm sao có khả năng là đối thủ của chúng thánh được?

Cuối cùng vì lục đạo luân hồi, nàng không thể không cho đám Thánh Nhân này tàn phá bừa bãi.

Những năm gần đây tuy đã thành thánh, nhưng lại chỉ có một mình, làm bạn với cô độc, khổ sở chỉ có thể tự nuốt xuống.

Làm Thánh Nhân như vậy thì có ý nghĩa gì?

Thế gian mênh mông mà không có lấy một bằng hữu, còn sống như cái xác không hồn.

Không ngờ hôm nay lại có người hiểu được lòng nàng.

Bình Tâm nương nương dường như tìm được tri âm, có chút kích động, lại có chút không biết làm sao, cuối cùng nhỏ giọng nói: "Bản cung... Bản cung không tốt như ngươi nói!"

"Không! So với những Thánh nhân cao cao tại thượng kia, ta cảm thấy ngươi mới thật sự là Thánh Nhân! Người khác đều là hạng người lừa đời lấy tiếng, chỉ là khoác lên tấm da Thánh Nhân mà thôi, nội tâm vô cùng dơ bẩn, căn bản không xứng được so với ngươi! Thánh Nhân không chết đạo tặc không ngừng, bọn họ chết sạch mới là cống hiến tốt nhất cho thiên địa!"

Sắc mặt chúng Thánh Nhân lại lần nữa đen kịt.

Liên tục công kích bọn hắn, đã xong chưa?

"Nương nương, sự kính dâng của ngươi không thể chối bỏ!" Lâm Bắc Phàm lời lẽ chính nghĩa nói: "Cho nên ta dự định xuất bản một quyển sách cho nương nương, tên là "Bình Tâm nương nương truyện", lan truyền mỹ ngôn vì ngươi, ca tụng công tích vĩ đại của ngươi!"

"Xuất bản sách... Cho ta?" Bình Tâm nương nương lại lần nữa ngơ ngác.

"Không sai, giống như thế này!" Lâm Bắc Phàm lấy "Hồng Hoang" viết trước đó ra.

Bình Tâm nương nương dùng thần thức quét qua, kinh hãi.

Bên trong quyển sách này ghi chép về sự tình ở Hồng Hoang, Thánh Nhân trong đó bị bôi đen đến mức không còn hình tượng, tuy có sự khuếch đại và không rõ thực hư, nhưng phải nói là viết rất chính xác, nàng xem mà hết sức sảng khoái, vẫn chưa thấy thỏa mãn, lưu luyến quên hết mọi thứ.

Ánh mắt nhìn về Lâm Bắc Phàm lập tức thay đổi.

Lại dám quang minh chính đại bôi đen Thánh Nhân như vậy, can đảm hơn người, thật dũng cảm!

Lâm Bắc Phàm cầm sách giới thiệu: "Quyển sách này ghi chép về một số chuyện ở Hồng Hoang, bao gồm cả khuôn mặt thật của mấy vị Thánh Nhân cũng bị ghi lại trong sách, đương nhiên, thứ xấu chúng ta phải công kích, thứ tốt chúng ta phải học tập, Bình Tâm nương nương ngươi chính là tấm gương tốt nhất để học tập, cho nên nhất định phải ghi lại những việc quan trọng, danh truyền thiên hạ!"

"Chuyện này thú vị thật." Bình Tâm nương nương cười híp mắt.

Có ra sách hay không không quan trọng, Bình Tâm nàng không cần người khác nịnh bợ, nhưng khi so sánh hai cuốn sách, vừa nghĩ tới các Thánh Nhân khác bị bôi đen không còn hình dáng gì, nàng lại được ca tụng hết mực, tâm tình liền vô cùng vui sướng.

Nhân tiện nhìn Lâm Bắc Phàm đặc biệt thấy thuận mắt.

Tất cả Thánh Nhân đều ghen tị, mọi người đều là Thánh Nhân, cũng chỉ mưu đồ cho mình thôi, có ai cao quý hơn ai sao?

Dựa vào cái gì mà nàng lại được tán dương, bọn họ lại bị bôi đen?

Nhất là Nữ Oa nương nương, nàng sắp hóa thân thành chanh tinh rồi, nhìn Lâm Bắc Phàm đối xử với Bình Tâm nương nương tốt như vậy, cùng là nữ Thánh nhân của Hồng Hoang mà lại đối xử với nàng rất kém, trong lòng vô cùng không thoải mái, có cảm giác muốn xé xác hắn.

Nhìn hàng hóa đào bảo xung quanh, nàng dường như nhìn thấy được khuôn mặt ghê tởm của Lâm Bắc Phàm, lập tức dùng sức đánh nát toàn bộ.

Triệu Linh Nhi kinh ngạc: "Nương nương, đây chính là đồ ngươi vừa mới mua mà..."

"Không có việc gì, hôm nay ta lại mua, ngày mai cho hắn đem tới, tức chết hắn!" Nữ Oa nương nương thở phì phò nói.

Triệu Linh Nhi: "Hả?"

Bên trong Địa phủ, Bình Tâm nương nương bị Lâm Bắc Phàm nịnh đến thần hồn điên đảo, vui vẻ cực kỳ.

Nghĩ đến qua nhiều năm như vậy cuối cùng cũng tìm được một tri âm, mà hắn cũng bị mấy vị Thánh nhân dồn ép không buông như nàng lúc trước, vô cùng đồng tình với cảnh ngộ Lâm Bắc Phàm gặp phải, thế là bèn nói: "Tấm lỏng bảo hộ thế giới của xộng chủ thật khiến cho người ta bội phục! Mặc dù bản cung là nữ nhưng vẫn nguyện ra sức mọn! Bây giờ bản cung tuyên bố, về sau ai dám náo loạn ở địa phủ, bản cung sẽ cho hắn đẹp mắt!"

Ánh mắt uy nghiêm quét qua năm Thánh, đưa ra lời cảnh cáo.

Các Thánh Nhân cảm thấy đau răng.

Cái tên tiểu hỗn đản kia đã đủ khó giải quyết, không ngờ còn đào được một đại thần qua.

Bình Tâm nương nương đã không phải Hậu Thổ khi trước nữa, lục Thánh bọn họ cũng không phải lục Thánh như trước, Bình Tâm nương nương mà nổi giận, không một vị Thánh Nhân nào ở đây đối phó được.

Muốn khuyên nhủ Bình Tâm nương nương đã bị hắn dỗ ngon dỗ ngọt lừa bịp, thế nhưng hai bên đã thù rất sâu, dù có khuyên thì nàng cũng không nghe.

Lâm Bắc Phàm vô cùng cao hứng: "Đa tạ nương nương che chở! Không bằng ngươi ở lại địa phủ đi, có thể chỉ điểm cho mọi người làm sao để kiến thiết địa phủ, quản lý lục đạo luân hồi!"

Bình Tâm nương nương gật đầu: "Bản cung đang có ý này!"

Bình Luận (0)
Comment