Editor: Ethel Cordelia
Phụ trách: Vô Tà Team
Bên trong Đào Bảo thương thành, tất cả người đều lớn tiếng kinh hô.
"Hắn là ai? Thế mà có thể tách được hai vị thần ma tam giai ra?"
"Trông có hơi quen, đã gặp qua ở đâu gặp rồi?"
"Ngươi ngu à, hắn chính là Thương Nghiệp chi thần, lão bản của Đào Bảo thương thành!"
"Đúng là Thương Nghiệp chi thần, may mắn được gặp một lần!"
...
Cuối cùng cũng có người nói ra thân phận của người trung niên kia.
Hắn chính là Thương Nghiệp chi thần, chủ nhân chân chính của Đào Bảo thương thành, một vị thần ma thực lực cường đại lâu đời.
Nhưng vị Thương Nghiệp chi thần rất ít khi lộ diện, hắn vẫn luôn bận rộn tu luyện, vừa tu luyện một cái là tận mấy trăm vạn năm trôi qua, người khác muốn gặp mặt hắn một lần đều rất khó, ngay cả sinh linh sống trong Đào Bảo thương thành cũng vậy.
Trên cơ bản, chỉ có ngày kỷ niệm mỗi một vạn năm một lần mới có cơ hội được gặp hắn.
Bây giờ, 2 vị thần ma đánh nhau ép hắn phải xuất hiện, không thể không nói đúng là một chuyện làm người ta dở khóc dở cười.
Cửu U đệ nhất thiếu vừa xoa hai quầng thâm mắt trên mặt, vừa kêu lên: "Tà Quân, lão Mã đã ra tay, ta tạm thời tha cho ngươi một mạng, hôm nào chúng ta tái chiến, ta nhất định sẽ đánh ngươi đến mức lão bà ngươi cũng không nhận ra!"
"Ai sợ ai?" Tà Quân hừ lạnh, mặt của hắn lại lần nữa bị đánh cho hoàn toàn thay đổi, rất thảm.
Thế là, hai người vừa là địch vừa là bạn người tạm thời ngừng chiến.
Cửu U đệ nhất thiếu bay đến trước mặt Thương Nghiệp chi thần, lộ ra vẻ kinh ngạc: "Lão Mã, thực lực của ngươi lại tăng tiến rồi, chúc mừng!"
"Đúng là có tiến bộ, một chiêu đã có thể tách được hai người chúng ta ra!" Tà Quân cũng bay tới, chậc lưỡi nói: "Lão Mã à, chẳng lẽ ngươi đã bước ra được một bước kia? Lợi hại!"
Thương Nghiệp chi thần cười khổ: "Ta có tăng tiến thế nào cũng không so được với tốc độ của các ngươi! Ta thành thần ma mấy ngàn vạn năm mới có thể đi đến một bước này, các ngươi chưa đến trăm vạn năm sẽ đuổi kịp!"
Hơn nữa bên dưới còn có một người chưa tu luyện đến 100 năm đã giết thần ma như giết chó...
May mà hắn không phải người nhỏ mọn, nếu không thì đã sớm ghen ghét đến mức đập nát tường rồi.
Ba người cùng bay xuống dưới.
"Bái kiến Thương Nghiệp chi thần!" Tất cả mọi người đều đồng thanh chào hỏi.
"Chư vị không cần đa lễ, đã tới Đào Bảo thương thành thì chính là khách nhân của ta, mọi người cứ coi nơi này như nhà mình là được, ăn ngon uống ngon chơi vui, vui vẻ là quan trọng nhất!" Vẻ mặt Thương Nghiệp chi thần ôn hòa nói.
"Đa tạ Thương Nghiệp chi thần!" Đám người lại lần nữa nói.
"Để ta giới thiệu hai vị này cho mọi người!" Thương Nghiệp chi thần vui vẻ nói: "Người mặc đạo bào màu trắng đứng bên trái ta là Tà Quân, Quân Mạc Tà, tu luyện trong một trăm vạn năm liền trở thành thần ma tam giai, không chỉ có thiên phú xuất chúng, mà còn có thực lực cường đại, còn người mặc hắc bào đứng ở bên phải ta chính là Cửu U đệ nhất thiếu, cũng là một vị thần ma trẻ tuổi cường đại, bọn họ đều là bạn tốt của ta, đặc biệt đến đây tọa trấn cho ta, mọi người hãy hoan nghênh bọn họ!"
Thuộc hạ đều phát ra từng tiếng kinh hô, sau đó là tiếng vỗ tay như sấm vang lên.
Tà Quân và Cửu U đệ nhất thiếu được coi là thần ma vừa trẻ tuổi vừa có thực lực cường đại, thanh danh cả hai trong vạn giới đều vô cùng vang dội.
Giờ đồng thời xuất hiện trước mặt mọi người, tiếng vọng gây ra tự nhiên không nhỏ.
Tà Quân và Cửu U đệ nhất thiếu chỉ là khẽ gật đầu, hết sức cao ngạo.
Thương Nghiệp chi thần mỉm cười gật đầu, hắn giới thiệu hai vị này cho mọi người thật ra cũng có một chút tư tâm.
Hai người này đều là loại người cuồng ngạo, động một chút lại muốn đánh nhau, hết lần này tới lần khác lại vô cùng mạnh mẽ, không có bao nhiêu người có thể ngăn được bọn họ.
Cho nên nhân lúc này giới thiệu bọn họ cho mọi người nhận biết, tránh cho có kẻ đui mù chọc vào bọn họ, giảm bớt phiền phức.
"Còn có vị nam tử trẻ tuổi tuấn ngạn này, chắc mọi người đều đã biết, hắn chính là thế giới cộng chủ Lâm Bắc Phàm tới từ thế giới linh khí khôi phục, thiên phú xuất chúng, thực lực siêu việt, chưa đến 100 năm đã tu luyện thành thần ma, vừa thành thần ma liền chống lại mấy trăm thần ma, đến nay chưa từng bại trận dù một lần, được xưng là tồn tại không thể trêu chọc vào nhất!" Thương Nghiệp chi thần giới thiệu Lâm Bắc Phàm với mọi người.
Đám người lại lần nữa hét lên kinh ngạc, người này mạnh nhất, ngay cả Tà Quân cũng bị đánh thảm.
"Xin chào mọi người!" Lâm Bắc Phàm cười híp mắt phất tay với đám người, thoạt nhìn vô cùng bình dị gần gũi, vô hại.
Nếu không phải vừa rồi hắn cuồng bạo xuất thủ, tất cả mọi người đã bị bề ngoài của hắn lừa gạt rồi.
Thương Nghiệp chi thần thân thiết nói: "Cộng chủ, hoan nghênh tới Đào Bảo thương thành của ta, hy vọng ngươi dạo chơi vui vẻ!"
"Đa tạ Thương Nghiệp chi thần đã gửi lời mời!" Lâm Bắc Phàm gật đầu.
"Đừng gọi ta là Thương Nghiệp chi thần, quá xa lạ, ngươi gọi ta một tiếng lão Mã giống như bọn họ là được... ." Thương Nghiệp chi thần bày tỏ thiện ý.
"Được, lão Mã!" Lâm Bắc Phàm lại lần nữa gật đầu.
"Tiểu tử, nghe nói ngươi là tồn tại không thể trêu chọc vào nhất trong vạn giới?" Cửu U đệ nhất thiếu hỏi, khí tức cuồng bạo trên người phả vào mặt, người xung quanh đều bị thổi đến ngã trái ngã phải.
Lâm Bắc Phàm cười nhạt một tiếng, nhẹ nhàng phất tay, khí thế xung quanh đều tiêu tán hết.
"Cửu U đệ nhất thiếu, hắn như vậy rõ ràng là không để ngươi vào mắt! Ta vẫn cho rằng người không thể trêu chọc vào nhất trong vạn giới chỉ có Cửu U đệ nhất thiếu ngươi, những người khác căn bản không xứng!" Tà Quân đứng bên cạnh nói khích.
Hắn mới bị Lâm Bắc Phàm đánh cho một trận, tất nhiên hy vọng Cửu U đệ nhất thiếu vừa là bạn vừa là địch cũng bị đánh cho một trận, như vậy trong lòng mới cân bằng.
Tà Quân làm việc luôn tà tính như vậy!
Cửu U đệ nhất thiếu thu lại khí thế, liếc mắt, mở miệng nói: "Tà Quân à, tuy ta ngông cuồng, nhưng ta không ngu như vậy. Nếu như ta đánh với hắn chẳng phải là lợi cho ngươi rồi sao? Cho nên ta không đánh!"
"Ngươi nói cái gì thế, ta nghe không rõ..." Tà Quân giả bộ hồ đồ.
"Nghe không rõ là được!" Cửu U đệ nhất thiếu vỗ bàn đứng dậy, giơ ngón cái lên với Lâm Bắc Phàm: "Vừa rồi ngươi đánh Tà Quân một trận, ta nhìn thật sự rất sung sướng, người mà Cửu U đệ nhất thiếu ta thưởng thức nhất chính là như ngươi! Cửu U đệ nhất thiếu ta bình sinh chưa từng nể phục ai, nhưng bây giờ ta phục ngươi!"
Tà Quân: "..."
"Ngươi đánh Tà Quân càng thảm thì ta lại càng phục ngươi!" Cửu U đệ nhất thiếu tùy ý mỉm cười.
Tà Quân: "..."
Lâm Bắc Phàm chắp tay: "Đa tạ!"
Sau đó, Cửu U đệ nhất thiếu lập tức trở mặt, chửi ầm lên: "Nhưng ngươi cũng không phải thứ gì tốt! Nếu không phải ngươi tính kế sau lưng ta thì mặt của ta cũng sẽ không trở thành mặt gấu trúc! Ngươi mới là tên độc dạ nhất, hơn nữa còn độc đến chảy mủ!"
Gấu trúc trong lòng Lâm Bắc Phàm liền không vui, giơ bảng hiệu kháng nghị: Gấu trúc đáng yêu như vậy, đây là giúp ngươi phẫu thuật thẩm mỹ!
Cửu U đệ nhất thiếu: "..."
Lâm Bắc Phàm nói đúng trọng tâm: "Nói rất đúng!"
Lúc này đến phiên Tà Quân cười ha ha, cười tới gập cả người.