Editor: Ethel Cordelia
Phụ trách: Vô Tà Team
Nhìn Ngoan Nhân đại đế vừa phẫn nộ vừa bi thương, trong lòng Lâm Bắc Phàm cũng có chút ưu thương với đau lòng.
Nhưng đây nhất định là con đường nàng phải đi, là chấp niệm chỉ dẫn nàng thành tiên.
Lâm Bắc Phàm không thể xuất hiện, nếu như hắn xuất hiện, tất cả cố gắng đều sẽ hóa thành hư không, sẽ sinh ra nhân quả mới, vô cùng hậu hoạn.
Thực lực của hắn vẫn chưa cường đại đến trình độ có thể mặc kệ nhân quả.
Nhìn Ngoan Nhân đang thương tâm, Lâm Bắc Phàm nhớ tới Giang Mai Mai của bản thân.
Lúc trước bồi bạn một năm, cuối cùng mới nhẫn tâm bỏ lại nàng, để cho nàng đau khổ chờ hơn sáu mươi năm mới gặp lại.
Bây giờ thứ Ngoan Nhân đại đế phải chịu lại còn đau khổ hơn.
Đó là 20-30 vạn năm không gặp gỡ, mấy đời luân hồi không gặp nhau.
Vừa là trừng phạt Ngoan Nhân lại vừa là trừng phạt bản thân.
"Nhân quả!" Lâm Bắc Phàm lắc đầu, tâm tình không tốt, yên lặng rời đi.
Tiếp đó Lâm Bắc Phàm tiếp tục nghịch dòng thời gian trường hà, đi tới từng thời đại, bù đắp lịch sử thiếu sót.
Hắn đi tới thời kỳ vạn tộc thái cổ, nhìn thấy vạn tộc ức hiếp Nhân tộc, trong lòng phẫn uất.
Trong đó có một thiếu niên lập chí muốn đoạt lại Nhân tộc thiên địa.
Thế là Lâm Bắc Phàm ở trong tối dẫn dắt hắn lên đường, trở thành vị đại đế đầu tiên trong Nhân tộc: Thái Dương Thánh hoàng, là cổ tổ của Nhân tộc, khai sáng ra Thái Dương tiên kinh, giải thích thiên địa bản nguyên dương, được rất nhiều Đại Đế Cổ Hoàng hậu thế tôn sùng, công trấn vạn cổ.
Hắn chiến đấu một đời vì nhân loại, vì thủ hộ Nhân tộc!
Dù cho đã chết rất nhiều năm nhưng vào lúc hắc ám bạo động tiến đến, một sợi chân linh của hắn cảm nhận được chúng sinh đang đau khổ, bi thảm khóc lóc, thế là bèn lấy một tấm da người hiện ra Tử Vi cổ tinh, cầm đế binh Thánh Hoàng thạch tháp đánh lui Quang Ám Chí Tôn.
Lại tiếp tục nghịch dòng thời gian trường hà, đi tới những năm cuối của thời đại thần thoại, vào trong tiên vực.
Dưới chân hắn vỡ ra một khe nứt hư không khổng lồ, có một con tiên hoàng đang giãy giụa bên trong, bay ra khỏi khe nứt, lòng vẫn còn sợ hãi nói: "May mà ta biết bay, nếu không thì suýt chút nữa rớt xuống rồi!"
Lúc này Lâm Bắc Phàm xuất hiện ở phía sau, một cước đạp hắn xuống.
"Không được!" Đây là tiếng kêu thảm do tiên hoàng phát ra.
"Thái cổ niên đại, không có ngươi thì không được!" Lâm Bắc Phàm cười, tiếp tục bước vào trong thời gian trường hà, nghịch dòng tiến lên.
Trong nháy mắt đã đi tới năm đầu tiên của thời đại thần thoại.
Căn cứ theo ghi chép lịch sử của thế giới Già Thiên, đây là một thời đại thiên tôn cùng tồn tại, cũng là một thời đại cường giả như mưa, Độ Kiếp thiên tôn - đời thứ nhất của đạo sĩ bất lương Tào Vũ Sinh sống ở thời đại này, cả Đế Tôn cũng ở thời đại này.
Cửu bí trong truyền thuyết chính là được cửu đại thiên tôn này sáng lập.
Nhưng bởi vì Thiên Ma cự đầu tự bạo, lịch sử ở đây có chút thiếu sót, cửu bí không được đầy đủ.
Lâm Bắc Phàm tới để bù đắp cửu bí.
Sau khi mọi chuyện xong xuôi, Lâm Bắc Phàm bước vào trong thời gian trường hà tiếp tục nghịch dòng, lại phát hiện con đường phía trước đã đứt đoạn.
Thời gian trường hà kia giống như bị một thanh kiếm chặt đứt.
Ở phía dưới chỉ có một chút gợn sóng, không có vũ bão,tổng thể tương đối an bình.
Nhưng ở phía trên lại sóng gió mãnh liệt, mười phần hung hiểm.
"Hoang Thiên Đế, độc đoán vạn cổ!" Lâm Bắc Phàm nói.
Bên trong lịch sử, Hoang Thiên Đế Thạch Hạo trải qua muôn vàn khó khăn cuối cùng cũng tu luyện thành Tiên Đế, sau đó bay thẳng lên thương khung trấn áp hắc ám, đồng thời cũng đi phục sinh một vài người đã chết.
Về sau, khi hắn trở về, một kiếm độc đoán vạn cổ, chặt đứt quan hệ giữa thương khung và tiên vực, không chỉ về không gian mà còn cả về thời gian, để tiên vực cùng với thế giới Già Thiên giữ vững hoàn cảnh phát triển tương đối hòa bình, không bị náo động trên thương khung ảnh hưởng.
So sánh với đại chiến thương khung thảm thiết, nơi này được coi là thế giới hoàn mỹ.
Chỉ có những sinh linh có cảnh giới ngang bằng hắn mới có cơ hội tiến đến thương khung, cùng hắn đại chiến.
Nhìn đoạn sông này, Lâm Bắc Phàm chìm trong trầm tư, có nên tiếp tục đi về phía trước hay không?
Tiến về phía trước một bước, hắn sẽ bước ra khỏi thế giới Già Thiên, đi tới thế giới hoàn mỹ của Hoang Thiên Đế, nhưng thiếu sót trong lịch sử đều đã được hắn bù đắp lại, không cần thiết phải đi thêm nữa.
Đúng lúc này, Lâm Bắc Phàm bỗng trông thấy ở nơi xa trong thời gian trường hà, có hai sinh linh đang đại chiến.
Một sinh linh trong đó là lân giáp hung thú, thân thể lớn hơn cả sao trời, lân giáp trên thân cứng rắn hơn cả tiên khí.
Mà một sinh linh khác lại là con người, trên đầu đội đại đỉnh, Vạn Vật Mẫu Khí không ngừng phun ra, trên thân phủ đầy vết máu, có máu của đối phương cũng có máu của bản thân.
Mặc dù tiến vào thời gian trường hà không thể thấy rõ mặt mũi người kia, nhưng đại đỉnh trên đầu đã tiết lộ thân phận hắn...
Cái đỉnh này chính là Vạn Vật mẫu khí đỉnh, người trước mắt là Diệp Thiên Đế.
Diệp Thiên Đế đến từ tương lai.
Thực lực của hắn và đối thủ đều đạt đến Tiên Vương đỉnh cao, cũng chính là cảnh giới Thần Ma tứ giai đỉnh cao.
Thấy được người quen, Lâm Bắc Phàm không vội rời đi, ngược lại vô cùng hứng thú đứng quan sát.
Đúng lúc này, không gian liên kết với thời gian trường hà đột nhiên bị một luồng lực lượng cường đại làm cho hiện hóa vào trong vị trí thời không, đại chiến giữa hai người cũng hiện hóa ra ngoài.
Bên dưới thời gian trường hà, ở giữa có một vực sâu, đại quân hai bên đang giương cờ.
Một phương trong đó đại biểu cho dị vực, một phương khác đại biểu cho cửu thiên thập địa.
Bọn họ hoảng sợ nhìn thời gian trường hà bỗng nhiên xuất hiện, cùng với hai sinh linh vô thượng đang đối chiến trong thời gian trường hà.
Trong lòng hiện lên một dấu chấm hỏi, bọn họ là ai?
Đến từ thời đại nào?
Dù cách một tầng hư không, bị lực lượng thần bí ngăn cách, nhưng đám người kia vẫn cảm thấy kinh khủng, đại địa vì thế mà rung động, uy áp cuồn cuộn vô tận tràn đến.
Chỉ cảm thấy hai sinh linh vô thượng này còn mạnh hơn cả Tiên Vương bọn họ từng gặp.
Trong lòng vô cùng lo lắng, sợ hai người kia bỗng nhiên ra tay với bọn họ.
Bởi vì so với hai sinh linh vô thượng này, bọn họ thực sự quá nhỏ bé.
Ở chính giữa đám người kia có một vị Tiên Vương vạm vỡ, tư thế oai hùng, ngồi trong chiến xa, tay nâng một cổ thành, nhìn đại chiến trong thời không trường hà.
Hắn chính là tiên vương của dị vực bất hủ: An Lan.
Trận đại chiến này là do hắn suất lĩnh, muốn nhất cử công phá cửu thiên thập địa.
Có một sinh linh bất hủ hỏi thăm: "Vương, có cần ra tay không?"
Đối với sinh linh dị vực, bọn họ càng muốn ra tay trước giành được tiên cơ, diệt trừ kẻ có uy hiếp.
"Hắn và chúng ta không thuộc về cùng một thời gian, chỉ xuất hiện vì thiên cơ, cứ mặc hắn đến, mặc hắn đi, nếu ta giao thủ với hắn thì thời gian trường hà sẽ bạo động, dẫn tới hậu quả không thể tưởng tượng!"
An Lan trả lời, thanh âm rất nhẹ, giống như đang kể về chuyện không liên quan đến bản thân.
Hắn ngồi trên chiến xa, vẻ mặt bình tĩnh, đại chiến trong thời gian trường hà cũng không thể khiến hắn động dung.