Sau đó, vị lão nhân này nói cho Lâm Bắc Phàm, Truyền Tống Trận còn tồn tại rất nhiều vấn đề.
Tỉ như khoảng cách truyền tống có hạn, xa nhất chỉ có thể truyền tống được 100 mét, và tương tự đó, vật truyền tống tương đối nhỏ, trọng lượng cũng không thể vượt quá 10 kg.
Truyền tống không đủ ổn định, trong mười lần truyền tống có bốn lần thất bại, còn sáu lần thành công.
Lại có ba lần truyền tống, trong quá trình sẽ xuất hiện vấn đề, tỉ như bị cắt thành mấy đoạn...
Bọn hắn còn đã từng truyền tống một con tiểu yêu thú.
Đến bên kia, tiểu yêu thú trực tiếp biến thành vụn thịt, dọa chết người.
Tóm lại, Truyền Tống Trận có một đống lớn bệnh linh tinh.
Nhưng mặc dù như thế, mọi người vẫn muốn chăm chỉ nghiên cứu, giải quyết từng vấn đề khó khăn một, thề không nhận thua.
Bởi vì ở thời đại linh khí khôi phục, yêu thú vây thành, Truyền Tống Trận quá trọng yếu.
Bởi vì linh khí khôi phục, khoảng cách giữa thành thị và thành thị trở nên xa xôi vô cùng. Cho dù là thành phố gần Giang Nam khu nhất, đường chim bay cũng đạt tới năm vạn cây số, đã có thể quấn quanh Địa Cầu vài vòng.
Khoảng cách xa là một chuyện, càng quan trọng hơn là đoạn đường này quá nguy hiểm.
Trên đường đi yêu thú nhiều vô số kể, thậm chí còn có yêu quái, trên yêu quái còn có yêu vương, những tồn tại này không mấy người có thể đối phó. Còn có một số thiên tai bất cứ lúc nào cũng có thể sẽ phát sinh.
Đổi lại người bình thường, sợ rằng cả đời cũng không thể rời khỏi thành phố mình đang sống.
Chính vì vậy, mỗi một thành phố đều bị cắt chia thành từng đảo nhỏ cô lập, một khi phát sinh nguy cấp nơi khác cũng không kịp cứu viện. Trước đó có rất nhiều khu sinh tồn của nhân loại đã bị hủy diệt như vậy.
Nếu có Truyền Tống Trận, như vậy tỉ lệ sinh tồn của mọi người sẽ đề cao rất nhiều.
Tỉ như một tòa thành thị bị yêu thú vây thành, lửa sém lông mày, như vậy các khu khác có thể truyền tống thật nhiều cao thủ thông qua Truyền Tống Trận, giải quyết nguy nan vây thành, cứu vãn hơn ngàn vạn người trong thành thị.
Hoặc có thể khẩn cấp truyền tống người đi, phòng ngừa thiên tai nhân họa.
Nếu có thể làm ra Truyền Tống Trận, đây đúng là một việc công đức vô lượng, cả nhân loại đều sẽ được lợi.
"Trước tiên để ta xem một chút!" Lâm Bắc Phàm xích lại gần Truyền Tống Trận nhìn một chút, phát hiện trên Truyền Tống Trận vẽ đầy các loại phù văn và trận pháp.
Trận pháp Lâm Bắc Phàm còn chưa nghiên cứu, cũng không tinh thông, nhìn không ra cái gì.
Nhưng phù văn, Lâm Bắc Phàm nhịn không được chửi bậy: "Những phù văn này do ai vẽ, xấu như vậy..."
Người ở chỗ này nhìn Lâm Bắc Phàm một chút, sau đó lại len lén nhìn Lâm Đạo Văn đang trốn ở phía sau một chút, cười ha ha.
Trốn trong đám người, mặt mo của Lâm Đạo Văn đỏ lên, cảm giác có chút không nhịn được.
Tiểu tử thúi này lại dám bôi đen ta như vậy!
Trở về xem ta có thu thập ngươi không!
"Vừa mới tiếp xúc Truyền Tống Trận, ta cũng không có nhiều biện pháp tốt, nhưng ta có thể hoàn thiện phù văn bên trên, có lẽ sẽ tăng hiệu quả lên một chút." Lâm Bắc Phàm nói.
Đám người lại một lần nữa len lén nhìn về phía Lâm Đạo Văn trong đám người.
Hai ông cháu này thật thú vị, thích đâm chọt lẫn nhau.
Gia gia thì ném hết toàn bộ công việc lại cho tôn tử, kết quả tôn tử vừa tìm được cơ hội lập tức điên cuồng bôi đen gia gia.
Trên mặt lão nhân mang theo ý cười: "Phù văn trên này là viện trưởng Phù Sư viện, cũng chính là gia gia ngươi tự tay vẽ lên, trên phương diện phù văn hắn ta là người trong nghề. Ngươi cho rằng trình độ của ngươi đã vượt gia gia ngươi sao?"
"Trên phương diện phù văn đúng là gia gia ta rất có kinh nghiệm, nhưng vẽ tuyệt không tốt bằng ta."
Lão nhân nhìn về phía Lâm Đạo Văn, phát hiện hắn ta gật nhẹ đầu, vì vậy hắn ta nói: "Vậy ngươi tới thử một lần đi, dù sao hiện tại chúng ta cũng không có biện pháp gì tốt hơn."
Lâm Bắc Phàm dùng tinh thần lực xóa đi phù văn phía trên, sau đó lấy linh bút của mình ra, một bút liền mạch.
Tốc độ của hắn không nhanh, duy trì tốc độ di chuyển ổn định.
Các lão đầu tử ở phía sau nhìn theo, không ngừng gật đầu, phát hiện đúng là phù văn hắn vẽ đẹp mắt hơn so với ban đầu, thuận mắt hơn nhiều.
Mà hiệu quả ra sao thì phải thử xong mới biết được.
Bỏ ra thời gian một tiếng, cuối cùng Lâm Bắc Phàm cũng có thể một lần nữa vẽ lại phù văn bên trên.
"Nhanh tìm đồ vật thử một chút!"
Lão nhân có chút hưng phấn, cảm ứng được không gian rung động nồng đậm lại ổn định, hắn ta cảm thấy chắc chắn sắp tới sẽ có kinh hỉ lớn.
Thế là hắn ta móc một cây gậy gỗ không đến 10kg ra tiến hành thí nghiệm.
Trên Truyền Tống Trận phát ra hào quang chói sáng, sau đó gậy gỗ xuất hiện trên một đài tròn khác, hoàn hảo không tổn hao gì.
"Hoàn hảo không chút tổn hại, truyền tống thành công!"
"Tiếp tục!"
...
Liên tục truyền tống 10 lần, vậy mà không có một lần bại, tất cả mọi người cảm thấy vui vẻ cực kì.
"Chúng ta thay đồ vật nặng một chút, tiếp tục thử!"
Sau đó, bọn hắn buộc mấy cây gậy lại với nhau, cùng đặt lên truyền tống.
20 kg, thành công!
30 kg, thành công!
40 kg, thành công!
Nhưng đến 50 kg lại bắt đầu trở nên không ổn định, nhưng mà tỉ lệ thành công vẫn rất cao.
Sau đó, tỉ lệ truyền tống càng thấp dần theo sự gia tăng của trọng lượng.
Vượt qua 80 kg lại không được.
"Chúng ta đổi vật khác thử lại một lần nữa!"
Một viên đá, thành công!
Một cái ghế, thành công!
Một pháp trượng, thành công.
Chỉ cần trọng lượng không vượt qua, đều thành công.
"Đổi yêu thú!"
Sơ giai yêu thú, thành công!
Nhị giai yêu thú, thành công!
Tam giai yêu thú, thành công!
Nhưng vượt qua tứ giai lại không được, năng lượng trên người yêu thú sẽ tạo ra phản ứng làm hỏng không gian truyền tống.
"Khoảng cách có thể kéo xa một chút, kéo thêm 10m!"
Cuối cùng thí nghiệm đến 300m mới bại.
Tất cả mọi người vô cùng kinh hỉ, vô cùng phấn khởi.
Việc nghiên cứu Truyền Tống Trận chưa từng lấy được đột phá khổng lồ như vậy. Hôm nay người thanh niên này một lần nữa vẽ lại phù văn phía trên, thế mà lấy được hiệu quả lớn như thế.
Lão nhân cười ha ha, cười cực kì thống khoái, cười nhẹ nhàng vui vẻ đầm đìa.
Sau đó hắn ta nắm chặt tay Lâm Bắc Phàm, kích động nói: "Lâm lão sư... Lâm tiểu hữu, quyết định mời ngươi đến nơi này thật quá đúng đắn! Không có ngươi hỗ trợ, không biết đến khi nào chúng ta mới có thể lấy được đột phá lớn như thế! Cảm ơn, thực sự cảm ơn!"
Người xung quanh đều xông tới, biểu thị cảm tạ với Lâm Bắc Phàm.
"Đây là điều ta phải làm, vì nhân loại sinh tồn ta nghĩa bất dung từ!" Lâm Bắc Phàm khẳng khái hiên ngang, phảng phất thánh nhân hàng thế.
"Nói rất hay!" Đám người vỗ tay khen hay, nhìn Lâm Bắc Phàm càng thuận mắt hơn.
Đứa nhỏ này tư tưởng giác ngộ rất cao, lại có thiên phú, có thể bồi dưỡng gấp bội!
"Chỉ là, mặc dù Truyền Tống Trận được hoàn thiện, nhưng vẫn chưa thể phát huy được tác dụng!" Lâm Bắc Phàm nói.
"Đã đủ rồi, tiếp theo chúng ta sẽ tiếp tục nghiên cứu, tiếp tục hoàn thiện, tranh thủ để nó sớm ngày được đưa vào sử dụng." Lão gia tử vô cùng lạc quan: "Về sau còn phải làm phiền Lâm tiểu hữu thường xuyên tới, không có ngươi, sợ rằng mấy lão gia hỏa chúng ta không nghiên cứu tiếp được!"
"Nhất định!"
Vẫn đứng phía sau, Lâm Đạo Văn cảm thấy tuổi già được an ủi, rốt cục mình cũng có truyền nhân y bát, nhưng lão cũng cảm thấy lòng chua xót, bởi tên truyền nhân này thật đáng sợ, hiện tại đã bị hắn vượt mặt.