Mang theo danh hiệu tiên tri, đồng thời trước đó còn có biểu hiện xuất sắc trong Hải Thị Thận Lâu, vậy nên khi An Khả Hân nói có đại sự cần thương lượng, những người còn lại đều coi trọng vô cùng, lập tức tụ họp.
Thanh Bạch Nhân Gia cũng đã đóng cửa, nghênh đón mấy người đến.
Kim Bất Hoán chạy nhanh nhất, vô cùng hưng phấn: "Có phải lại có hành động lớn gì không? Thật quá tuyệt vời! Có phải có nhiệm vụ cần mạo hiểm không? Lâm đồng học, xin ngươi chuẩn bị thêm nhiều linh phù một chút, ta đặt hàng trước!"
Ra ngoài mấy ngày, gia hỏa này phát hiện, vẫn là tới bên cạnh Lâm Bắc Phàm tiêu tiền thống khoái nhất, thăng cấp nhanh nhất. Cho nên vừa nghe nói có chuyện phát sinh, hắn ta lập tức chạy tới.
"Ngươi nghĩ quá nhiều, nào có nhiều chuyện tốt như vậy?" An Khả Hân tức giận.
"Chúc Khả Hân muội muội và mọi người buổi tối tốt lành!" Huyết Sắc Vi tư thế hiên ngang đi tiến đến.
“Vừa nghe nói có việc phát sinh, ta lập tức lùi nhiệm vụ chạy tới, đến cùng là việc lớn gì vậy?"
"Sắc Vi tỷ tỷ, ngươi ngồi trước đi, chờ người đến đông đủ ta lại nói!" An Khả Hân nói.
"Tiểu Phàm ca, muội nhớ ca lắm!" Một bóng người nhỏ nhắn xinh xắn vọt tới từ bên ngoài, lập tức nhào vào trong ngực Lâm Bắc Phàm.
Sau đó nàng quay đầu nhìn về phía An Khả Hân, hỏi: "Đến cùng đã có chuyện gì xảy ra mà cần nhiều người chúng ta đến vậy?"
Tất cả mọi người đến đông đủ, An Khả Hân hít sâu một hơi, trịnh trọng nói: "Trong mộng ta nhìn thấy một chuyện kinh khủng. Một tháng sau, sẽ có một con Yêu Vương vô cùng to lớn công kích Giang Nam..."
"Cái gì? Có Yêu Vương?"
"Tại sao có thể như vậy?"
Đám người sợ hãi quá mức, Lâm Bắc Phàm cũng không thể bình tĩnh.
Yêu Vương là cái gì?
Yêu Vương chính là yêu trung chi vương, là vương của tất cả yêu quái, một thân thực lực cường hãn, tu vi đạt đến Thiên Nhân cảnh giới.
Bọn nó có thân thể to lớn như núi, không thể phá vỡ, cho dù là thần binh lợi khí nhân loại lấy làm kiêu ngạo cũng đừng hòng có thể vạch ra một vết thương trên người bọn nó.
Bọn nó có sức khôi phục biến thái, khả năng chuyển vận pháp lực biến thái, cho dù đánh mấy tháng cũng không cảm thấy mệt mỏi.
Bọn hắn có thiên phú chủng tộc kinh khủng, có khả năng hủy thiên diệt địa!
Cao thủ nhân loại cùng giai căn bản không phải đối thủ của Yêu Vương.
Cho đến nay, vẫn chưa có ghi chép nào chứng tỏ nhân loại có thể đơn thương độc mã chiến thắng Yêu Vương!
Yêu Vương không chỉ có thực lực biến thái, còn có được trí tuệ có thể sánh với nhân loại, thậm chí còn cao hơn cả nhân loại!
Lâm Bắc Phàm có thần thông Tra Thiên Quan Địa, đã từng quan sát mấy con Yêu Vương ở khoảng cách gần, cũng có lý giải càng sâu hơn về chúng nó.
Có thể nói, ngoại trừ tinh thần của Yêu Vương kém nhân loại, vô luận là số lượng dự trữ của “tinh” hay là “thần” trong cơ thể chí ít cũng phải gấp mười lần cao thủ nhân loại cùng giai!
Là gấp 100 lần cao thủ nhân loại Siêu Phàm cửu giai.
Chênh lệch khổng lồ như vậy!
Cơ sở đã hùng hậu như vậy, thực lực càng không cần nói nhiều.
Cho dù lấy thực lực hiện tại của Lâm Bắc Phàm, cũng chỉ dám cam đoan có thể đào mệnh trước mặt Yêu Vương, nhưng muốn đánh bại nó là chuyện tuyệt đối không có khả năng.
Một tên đại biến thái đánh không tan, mệt không ngã, mài không hết như Yêu Vương, vậy mà lại muốn tiến đánh Giang Nam?
Giang Nam ngay cả một vị cao thủ Thiên Nhân cảnh cũng không có!
Cho dù là Siêu Phàm cửu giai cũng chưa tới 10 vị!
Chỉ sợ tất cả cao thủ cộng lại cũng không đủ cho nó chơi mấy lượt!
Hủy thành càng là chuyện dễ như trở bàn tay!
Sắc mặt mọi người đều trở nên cực kì khó coi!
"Nói... Nói đùa gì vậy?" Sắc mặt Kim Bất Hoán tái nhợt, trên mặt túa đầy mồ hôi.
"Việc trọng đại như vậy sao ta có thể nói đùa?" An Khả Hân lắc đầu, ánh mắt nàng như đang hồi ức, phảng phất như đang nhớ lại chuyện gì kinh khủng lắm, toàn thân phát run.
"Trong mộng ta nhìn thấy không chỉ có Yêu Vương, còn có mấy trăm con yêu quái, mấy chục vạn con yêu thú đi theo mà đến"
"Ngày đó, Giang Nam thành sụp đổ một nửa, hơn nửa nhân loại táng thân trong miệng yêu thú, ngay cả thi thể cũng không có cách nào giữ lại, đại địa đều nhuốm máu, bầu trời rên rỉ theo..."
Đối với An Khả Hân mà nói, một màn như là tận thế này vĩnh viễn không cách nào quên.
Lúc ấy, nếu như không phải nàng vừa vặn núp ở trong Thanh Bạch Nhân Gia, may mắn tránh thoát nguy cơ lần thứ nhất, chỉ sợ sớm đã hương tiêu ngọc vẫn, cũng không chờ được đến khi thần ẩn giả hoành không xuất thế, đánh lui Yêu Vương, cứu vớt Giang Nam.
"Chúng ta dứt khoát trốn đi!" Kim Bất Hoán yếu ớt nói.
Đối mặt một con yêu thực lực biến thái, hắn thật sự không có lòng tin có thể sống tiếp được.
"Nếu như Khả Hân muội muội nói là sự thật, như vậy trời đất bao la, chúng ta có thể chạy trốn tới chỗ nào?" Huyết Sắc Vi cười khổ lắc đầu: "Hiện tại nhân loại chúng ta đã chỉ có thể co đầu rút cổ ở trong từng cái thành phố mới có thể kéo dài hơi tàn, vừa đi ra khỏi thành đối mặt là yêu thú vô cùng vô tận. Chẳng lẽ ngươi cho rằng, thành thị khác là an toàn?"
"Không sai, địa phương khác đều không thể may mắn thoát khỏi, đây là một lần hạo kiếp của nhân loại!"
An Khả Hân trịnh trọng nói: "Bởi vì,thời gian cụ thể linh khí khôi phục là ngay sau nửa tháng nữa, thiên địa đại biến, trong nguy cấp dựng dục càng nhiều cơ duyên, hoàng kim đại thế sắp tiến đến, yêu thú và nhân loại thù sâu như biển, vì tranh đoạt nhiều tài nguyên hơn, vì chủng tộc của mình, cho nên bọn hắn phát động chiến tranh sớm!"
Tin tức này quá kinh người, tất cả mọi người không có cách nào tiếp nhận được.
Lâm Bắc Phàm hỏi: "Chẳng lẽ không có hi vọng? Chẳng lẽ Giang Nam chỉ có thể bị hủy, mà chúng ta chỉ có thể chờ chết?"
Đương nhiên là có!
Trong thành Giang Nam chúng ta ẩn giấu một vị Thần Ẩn Giả quỷ thần khó lường, còn có một vị Dạ Ma đã từng đánh bại Thần Ẩn Giả, hai người bọn họ chính là hi vọng lớn nhất!
Nhưng là sau khi trùng sinh, rất nhiều chuyện đã phát sinh biến hóa.
Nàng không dám khẳng định Thần Ẩn giả vẫn sẽ xuất thủ như trong lịch sử hay không, không dám khẳng định Dạ Ma nửa chính nửa tà có thể xuất thủ hay không.
Tin tức về 2 người kia nàng đều hiểu quá ít, cho nên không có cách nào đạt được kết luận khẳng định.
Sắc mặt An Khả Hân có chút xoắn xuýt, không biết có nên nói ra không?
Nghĩ nghĩ, vì tốt cho mọi người, nàng cảm thấy vẫn là tạm thời giấu đi.
Chỉ có như vậy, mọi người mới có thể dùng hết toàn lực bảo mệnh.
"Ta chỉ mơ tới cảnh Yêu Vương vây thành, tình huống phía sau ta còn chưa nhìn thấy. Ta đem tin tức này nói cho mọi người, chỉ là hi vọng các ngươi sau khi trở về có thể chuẩn bị thêm một chút, như vậy tỉ lệ sinh tồn lớn hơn một chút!"
Tất cả mọi người cười khổ, đối mặt Yêu Vương tên này, có thể chuẩn bị cái gì?
Đối thủ làm người tuyệt vọng như thế, ngoại trừ đào mệnh không có lựa chọn nào khác.